Khuya cùng ngày, chỗ ở Vương Dĩnh Chi đã bốc cháy hừng hực, cũng may bảo vệ cứu hỏa kịp thời, người không sao nhưng nhà không thể ở.
Vương Dĩnh Chi đã nếm được ngon ngọt trên TV một lần, lần này không cần Thời Du Huyên chỉ dẫn, tự mình chạy đến văn phòng luật sư muốn khởi tố Bách Tuyết phóng hỏa gϊếŧ người, còn muốn bà ta bồi thường tổn thất tài sản cho mình.
Có điều Bách Tuyết có chứng cứ ngoại phạm, hơn nữa không có bất kỳ chứng cứ nào chứng minh Bách Tuyết phóng lửa, tuy rằng nguyên nhân cháy đúng là rất đáng nghi, nhưng thật sự không có chút liên quan gì đến Bách Tuyết.
Không chỉ không liên quan gì đến Bách Tuyết, đến cả Thịnh Dự Khải cũng đều không liên quan!
Bách Tuyết muốn trả thù Vương Dĩnh Chi, có điều chưa nghĩ ra nên dùng cách gì cho tốt, thì nhà bà ta đã cháy.
Đương nhiên phải cắn lấy không buông, Bách Tuyết lập tức đến tòa án kháng cáo, tố cáo Vương Dĩnh Chi vu oan, hơn nữa còn có khả năng thắng kiện rất lớn!
Lúc đi tố cáo người khác đương nhiên rất sướng, nhưng bị kháng cáo thì rất khó chịu.
Vương Dĩnh Chi đi tìm Thời Du Huyên tố khổ, nhưng chưa nhìn thấy người thì đã bị quản gia chặn ngay ngoài cửa đến cổng còn chẳng vào được.
Từ sau khi bà ta được con dâu hiến kế, lại còn nếm được ngon ngọt, nếu không có việc gì bà ta sẽ đến tìm Thời Du Huyên, có điều gặp được người thì ít, những lần không gặp được người nhiều hơn.
Bình thường không gặp cũng không sao, nhưng lần này bà ta cực kỳ nôn nóng, nhất định phải gặp được Thời Du Huyên, còn hợp tình hợp lý đề cao vấn đề đạo đức.
Nói bà ta là mẹ chồng, con dâu thấy bố mẹ chồng gặp phiền phức mà ngoảnh mặt làm lơ không sợ bị người khác lên án?
Tới cửa nhờ vả người ta mà còn uy hiếp, độ dày da mặt của Vương Dĩnh Chi còn dày hơn cả trong tưởng tượng của Thời Du Huyên.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!