Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi - Thời Vũ Kha (Truyện full tác giả: Nguyệt Hạ)

Vào thời điểm quan trọng như vậy mà chỉ có mỗi Thịnh Dự Khải nhảy lên nhảy xuống hò hét, còn Thịnh Hải lại không có một chút động tĩnh gì. Chuyện này rất không bình thường. 

Mà muốn điều tra chuyện này cũng không khó, từ việc Bách Tuyết lại vào bệnh viện tâm thần cho đến chuyện mấy ngày trước Thịnh Dự Khải đột nhiên sa thải tất cả người giúp việc trong nhà... 

Hai người đã có thể đoán được sự thật. 

Giữ anh ta, chờ ngày thu lưới! 

Khi Thời Du Huyên không tiếc lời nhắc đến ông cụ, Thịnh Dự Khải cảm thấy chột dạ vô cùng nhưng không thể tranh cãi trước mặt mọi người. 

Anh ta chỉ có thể kiên nhẫn ngồi nghe, nghe được vài câu mới ngắt lời: "Thời Du Huyên, nếu tôi nhớ không làm thì cô là chủ tịch tập đoàn Thiên Mã nhỉ? Tập đoàn chúng tôi mở cuộc họp hội đồng quản trị, cô ở đây làm gì?" 

Thời Du Huyên nhẹ nhàng nói: "Đúng vậy, tôi là chủ tịch của Thiên Mã. Nhưng điều đó không xung đột với việc tôi cũng là cổ đông của Đính Thịnh" 

Thịnh Hàn Ngọc im lặng, Thời Du Huyên vẫn chưa nói xong: "Thành viên hội đồng quản trị Thịnh thị, Thời Vũ Kha cũng là thành viên hội đồng quản trị nhỉ? Sao lần này cô ấy không đến họp ban giám đốc? À, đúng rồi, hôm nay chú hai cũng không tới. Chú hai đâu?" 

Đúng là chọc ngoáy sâu tận tim gan. Thịnh Dự Khải rất muốn đạp ghế bỏ đi, nhưng anh ta không dám. 

Nếu anh ta bỏ đi thì quyền lực và lợi ích của anh ta sẽ càng không được bảo vệ... 

Thịnh Dự Khải buồn bực nói: "Cổ phần của họ đều thuộc về tôi, tôi là người ra quyết định cuối cùng." 

Những lời này rước cho anh ta một đống rắc rối lớn. 

Khi Thịnh Dự Khải về nhà, ở cửa đã có rất nhiều người tụ tập. Có phụ nữ trung niên ăn mặc đẹp và cả những phụ nữ trẻ tuổi hơn, điểm giống nhau giữa bọn họ là bên cạnh mỗi người đều có những đứa trẻ đang đứng, hoàn toàn không có ngoại lệ. 

Có người hơn hai mươi tuổi, có người mười mấy tuổi, có người bảy tám tuổi, thậm chí còn có đứa bé vẫn còn được bế trên tay! 

Thịnh Dự Khải đã nhìn thấy cảnh này từ xa, lập tức nói với người lái xe: "Quay xe lại, đừng về nhà." 

Những người phụ nữ này đều là người tình của Thịnh Hải. Bây giờ kéo nhau tới cửa thế này thì không cần hỏi cũng biết bọn họ muốn làm gì, hoặc là tìm người hoặc là muốn tranh giành tài sản thôi. 

Cả hai thứ này Thịnh Dự Khải đều không thể đưa cho bọn họ, lại càng không có thời gian để ý tới nên dứt khoát tránh ra ngoài. Chỉ cần mắt không nhìn thấy thì lòng sẽ không phiền. 

“Cậu chủ, chúng ta đi đâu vậy?” Người lái xe hỏi. 

"Đi đâu cũng được, nếu không có chỗ nào để đi thì dạo một vòng trên đường cao tốc cũng không sao. Chờ đến tối bọn họ bỏ đi rồi chúng ta sẽ về." 

"Vâng, cậu chủ.” 

Tài xế quay đầu xe lái dọc đường cao tốc một cách không mục đích, Thịnh Dự Khải dựa vào ghế sau xe nhắm mắt nghỉ ngơi nhưng không tự giác cau chặt mày. 

Anh ta thật sự không hiểu nổi vì sao tình hình của bản thân lại càng ngày càng trở nên tồi tệ như vậy? 

Bây giờ ngay cả những người phụ nữ không thể ra ánh sáng của bố cũng đến chặn ở cửa, hại anh ta có nhà mà không thể về. 

Hiện tại anh ta cảm thấy có chút hối hận vì đã giết Thịnh Hải. Ông ta vừa chết đã kéo theo vô số chuyện khác, liên lụy cả mẹ anh ta phát điên phải vào bệnh viện tâm thần. Bây giờ “con hổ cái” không có ở đây, đám “hồ ly tinh” bên ngoài đều bắt đầu không an phận rồi. 

Nếu bọn họ không có con trai thì Thịnh Dự Khải đã không sợ chút nào. Anh ta chỉ cần gọi người đến đuổi đi là xong, dù sao thì không có điều luật nào bảo vệ người tình ngoài giá thú cả! 

Nhưng những người phụ nữ này lại có con trai, điều này rất phiền phức. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận