Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Truyện: Tổng tài độc sủng vợ yêu - Mộc Mai (full) - tác giả: Kha Kha

Chương 6: Kì lưng

Trong văn phòng, Ngôn Bảo báo cáo xong tình hình thì lui qua một bên: "Cậu hai, mọi chuyện chính là như thế."

Trong phút chốc, bầu không khí trong phòng vô cùng im ắng.

Nhà họ Mộc luôn giả nhân giả nghĩa, bọn họ đã sớm đoán được nhà họ Mộc sẽ coi thường cậu hai bị tàn tật, quả nhiên Mộc Mai này gả tới thay cho Mộc Diệp .

Lừa gạt dối trá, nhà họ Mộc này thật sự càng ngày càng lớn gan.

Ngồi trên ghế sa lon, vẻ mặt Cố Văn giống như tượng bằng, không có chút biểu cảm dư thừa nào. Dáng vẻ lạnh lùng của anh làm mọi người ở đây không dám thở mạnh một tiếng.

"Bọn họ còn nói gì nữa?" Thật lâu sau, Cổ Văn mới chậm rãi mở miệng, nhưng mà sắc mặt vẫn khó coi như cũ.

"Liễu Trang nói về cậu không hề dễ nghe, mợ chủ rất tức giận, đánh cô ta một bạt tay. Còn nói sau này nghe cô ta nói xấu cậu thì sẽ đánh, đánh đến khi rằng cô ta rơi đầy đất"

Mọi người: ".."

Ngôn Bảo:"..."

Đây là kỹ thuật thế nào nhỉ?

Mộ hai đang tỏ ra oai phong, hay đang thật sự đau lòng cho cậu hai của bọn họ?

Sau khi nghe người đàn ông nói xong, gương mặt lạnh lùng của Cố Văn

thoáng qua vẻ xúc động. Đây là lần đầu tiên anh có cảm giác được người khác bảo vệ.

"Bây giờ cô ấy đang ở đâu?" Chẳng biết tại sao, trong lòng Cổ Văn lại cảm thấy vui vẻ.

"Sau khi mợ chủ mua chút đồ thì đã trở về bệnh viện, đến trưa cũng ở trong phòng bệnh của bệnh viện. Bây giờ cũng đã trở về biệt thự rồi."

"Ừm." Cố Văn trả lời, quay người qua hỏi Ngôn Bảo: "Chuyện kia, cậu xử lý thế nào?"

"Đã giải quyết gần xong rồi" Ngôn Bảo cúi đầu trả lời: "Cậu hai, bây giờ cũng không còn sớm, cậu trở về biệt thự nghỉ ngơi đi."

"Đi thôi." Cố Văn kiệm lời.

Ở biệt thự.

Trong đại sảnh không hề thấy bóng dáng của Mộc Mai, Ngôn Bảo nhìn vẻ mặt của Cố Văn , hỏi người hầu: "Mợ chủ đâu?"

"Mợ chủ vừa trở về, đã lên lầu nghỉ ngơi rồi." Người hầu trả lời thành thật.

"Tôi có một con lừa nhỏ, đến bây giờ tôi còn chưa cưỡi..." Người hầu nữ vừa dứt lời, thì trên lầu đã vang lên tiếng người phụ nữ đang ca hát.

Ngôn Bảo sững sờ, thầm nghĩ mình có nên xin rời khỏi hay không.

Khóe miệng Cố Văn cong lên, nở nụ cười đã lâu không thấy: "Cô ấy thích ứng với hoàn cảnh nhanh thật."

"Tôi bảo mợ chủ xuống đón cậu nhé?"

"Không cần." Cố Văn nói xong thì xong thì khởi động xe lăn chạy bằng điện lên, đi về phía lầu hai: "Cậu trở về đi, tự mình tôi lên đó."

Trong biệt thự, vì để thuận tiện cho Cố Văn di chuyển, nên khắp nơi đều

có đường cho xe lăn.

Nhưng mà... Ngôn Bảo nhìn bóng lưng của cậu hai, dường như hôm nay cậu hai vui vẻ hơn nhiều.

Cố Văn mở cửa, căn phòng đã thay đổi hoàn toàn so với lúc trước. Trước đó, căn phòng đều dùng tông lạnh, ngoại trừ màu đen thì chính là màu trắng, bây giờ ga giường và thảm đã đổi thành màu hồng, hiển nhiên nhìn giống căn phòng của một cô gái hơn nhiều.

Ở kệ trên cửa còn bày những thứ đồ phụ nữ hay dùng, cùng với tấm ảnh chụp màu hồng.

Cổ Văn cầm lên xem kỹ lưỡng, trên bức ảnh cô gái chưa trang điểm, nhưng lại có vẻ vô cùng thanh tú.

"A!" Mộc Mai tắm rửa xong chỉ quấn một chiếc khăn tắm rồi đi ra ngoài. Khi thấy Cố Văn ngồi trên xe lăn dừng trước cửa phòng tắm thì lập tức kêu lên sợ hãi.

"Anh, sao anh lại ở chỗ này?"

"Nơi này là phòng của tôi, vì sao tôi không thể ở chỗ này?" Vẻ mặt Cổ Văn không hề có chút cảm xúc nào, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt sợ hãi của cô, thì trên mặt anh lại có vẻ như đang suy nghĩ.

"Ừm..." Lời anh nói cũng đúng, không thể nào phản bác được.

Cổ Văn để bức ảnh lên kệ lại, ánh mắt nhìn lướt qua bài trí trong phòng, ngay cả màu sắc của màn cửa cũng thay đổi: "Đây là em làm à?"

"Vâng... Em cảm thấy căn phòng đơn điệu quá, cho nên... Thật xin lỗi, tôi chưa bàn với anh. Nếu anh cảm thấy màu này khó nhìn quá thì tôi sẽ đổi lại

ngay."

Trên mặt Cố Văn không hề có chút cảm xúc nào, cô thật sự hơi sợ hãi. Cô không hiểu rõ người đàn ông này, cũng không biết anh ta có thể đột nhiên

nổi nóng hay không.

"Em thích thì em cứ đổi đi." Cố Văn ngẩng đầu nhìn về phía Mộc Mai . Cô mới vừa tắm rửa xong, tóc cô còn chưa khô, giọt nước rơi từ ngọn tóc xuống xương quai xanh, trông rất đẹp mắt.

Yết hầu của Cố Văn chuyển động, lập tức liền cúi đầu, khởi động xe lăn: "Tôi muốn đi vào tắm rửa, một lát em kỳ lưng cho tôi."

"Hả?" Cô nghĩ rằng mình nghe lầm, chà lưng cho anh, có vẻ như tình hình phát triển quá nhanh rồi.

"Em là vợ của Cố Văn tôi, kỳ lưng cho tôi thì rất tủi thân sao?" Cổ Văn lại muốn tức giận.

Mộc Mai muốn nói lại thôi, hai người bọn họ cử hành hôn lễ, thật sự là mọi chuyện đều quang minh chính đại, nhưng ít nhiều gì trong lòng Mộc Mai cũng hơi bài xích.

"Được thôi!"

Sau khi nghe Mộc Mai trả lời, Cố Văn đi vào trong phòng.

Lúc này Mộc Mai mới phản ứng kịp, anh đang ngồi xe lăn đi vào, không biết có cần giúp đỡ hay không.

"Việc ấy..."

Râm

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận