Cô ta ngừng lại một chút, ánh mắt lóe lên một tia ác ý.
"Chị không làm sao đáng lẽ phải là một chuyện đáng ăn mừng, nhưng tại sao cuối cùng người bị ảnh hưởng lại là con và Lam Vận?"
Tiếng khóc nức nở càng khiến Khương Huệ Vân tức giận.
Bà ta biết Thẩm Ngân Tinh từ trước đến nay đều thích chống đối Tư Duệ, không có chuyện gì lớn thì không sao, đằng này lại khiến cho cả Tư Duệ và Lam Vận phải gánh chịu hậu quả?
Bà ta cũng biết Thẩm Ngân Tinh rất thủ đoạn, mọi chuyện đến nước này nhất định là do cô sắp xếp.
Tuy nhiên, còn chưa nghĩ được nhiều thì điện thoại trong phòng đã reo lên.
"Chủ tịch Khương, chủ tịch Vương của Hải Sinh gọi điện đến nói muốn rút vốn đầu tư... chủ tịch Tề của Kim Nhạc cũng muốn rút vốn, cả chủ tịch Hồng của Thuần Mại..."
Trong điện thoại vẫn vang lên mấy cái tên nữa, trái tim Khương Huệ Vân đập kịch liệt, lúc cúp điện thoại, bà ta kiệt sức chống tay đỡ trán.
"Mẹ, mẹ không sao chứ?" Dương Lan Hương nhìn dáng vẻ mệt mỏi của Khương Huệ Vân, quan tâm hỏi.
Hiện tại toàn bộ nhà họ Thẩm đều do Khương Huệ Vân chống đỡ. Bây giờ mọi chuyện rối bời như thế này, nếu bà ta cũng ngã xuống thì chẳng phải càng hỗn loạn sao?
Khương Huệ Vân dựa vào ghế, mệt mỏi nhắm chặt mắt lại: "Trước tiên cho Tư Duệ ra nước ngoài đã."
Thẩm Tư Duệ nghe thấy thế thì trợn tròn mắt, càng hoảng sợ hơn: "Không, con không muốn ra nước ngoài! Bà nội, bà định ném con ra nước ngoài như chị sao..."
Khương Huệ Vân đột nhiên mở mắt ra, đôi mắt già nua đỏ ngầu: "Đi ra nước ngoài để tránh sóng gió! Nếu không, con định nói gì với giới truyền thông?"
Thẩm Tư Duệ tái mặt, nắm chặt hai tay, cơ thể run rẩy.
Cô ta khóc lóc nhìn về phía Khương Huệ Vân.
"Bà nội, bà không tin con sao? Con làm sao có thể hại chị được? Làm sao có thể... con biết Lam Vận đang gặp phải tình huống gì, Lam Vận không chỉ quan trọng với bà mà còn là nơi thực hiện ước mơ của con. Dù cho con không hài lòng với chị thì cũng không dám mang danh dự của Thẩm gia và tiền đồ của Lam Vận ra đánh cược, bà nội..."
Khương Huệ Vân cau mày, con ngươi lóe lên một ý nghĩ sâu xa.
Dương Lan Hương thấy thế cũng vội vàng nói thêm:
"Đung vậy, mẹ, Tư Duệ nói không sai. Ngoài mẹ ra, con bé chính là người quan tâm đến Lam Vận nhất, làm sao nó có thể làm chuyện gì ảnh hưởng đến Lam Vận được? Nhưng ngược lại là Thẩm Ngân Tinh, nó đã sớm bất mãn với chúng ta, bữa tiệc thường niên lần trước mẹ cũng thấy rồi, nó không muốn cho chúng ta và Lam Vận được thoải mái."
Khương Huệ Vân nhíu mày: "Đúng là nghiệp chướng!"
Thấy tâm trạng bà ta đã dần bình phục, Dương Lan Hương tiếp lời:
"Mẹ, chắc chắn sẽ có cách giải quyết chuyện này! Mẹ đừng lo lắng. Con nghĩ vấn đề quan trọng nhất hiện nay là vấn đề tài chính của công ty. Giờ đang là giai đoạn khẩn cấp, chúng ta có nên thương lượng một chút với Ngân Tinh không? Tòa văn phòng Tinh Thần Quốc Tế nằm ở vị trí tốt nhất của Bình Thành, giá thị trường cũng phải đến gần mười tỷ..."
Khương Huệ Vân hừ lạnh: "Tinh Thần Quốc Tế là Cơ Phượng Miên cho nó, lần trước ở Thẩm gia nó cũng đã nói rồi. Bây giờ đi thương lượng với nó? Con thấy mẹ chết chưa đủ nhanh à?"
Dương Lan Hương khó xử: "Nhưng tình huống bây giờ rất cấp bách, con chỉ đang nghĩ biện pháp..."
Khương Huệ Vân lắc đầu: "Con nha đầu đó không nhân nhượng đâu, bây giờ Làm Vận không thể chờ được..."
Nói xong, bà ta nhìn về phía Thẩm Tư Duệ: "Tự Nhi, có liên lạc được với Tô Vũ không?"
Thẩm Tư Duệ ngẩn ra, sau đó lắc đầu: "Không ạ."
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!