Võ thừa bước tới sân rộng hắn đã thấy mọi người đông đủ. Trường ngạo cùng Tinh gia cũng đứng ở đó còn có Hạ Khuê cùng Hạ mẫn và một trung niên nam tử mài kiếm mắt sáng đứng cùng. Thấy võ thừa đám người gật đầu một cái còn Hạ Mẫn trực tiếp chạy đến ôm cánh tay võ thừa kéo hắn đến đám người. Võ thừa cười cười gãi đầu bộ dạng xấu hổ.
- Xin lỗi chư vị ta tới hơi muộn.
- không sao Lão già kia còn đang đốt nhan khấn vái các kiểu kìa. Ta thấy mà mắc rầu. Ta nói có ta chắc chắn là thắng mà Lão này cứ làm quá lên.
Tinh gia không ngừng lầu bầu bộ dạng rất không kiên nhẫn nhìn vào trong chính đường. Mọi người nghe tinh gia nói chỉ lắc đầu cười khổ.
Dù sao cũng gia tộc chúng ta a. Tinh gia ngươi thì thấy nhẹ nhàn là đúng rồi..!
- Xin chư vị tổ hiển linh tiên phù hộ Hạ gia ta vượt qua trận chiến này ích tổn thất nhất.
Đồ lão lời nói rung rung già nua khấu đầu vài cái sau đó lão hít sâu một hơi đi ra cửa chính đường nhìn thấy mọi người có mặt đông đủ. Lão nhìn về phía võ thừa cùng tinh gia gật đầu sau đó lão lớn tiếng.
- Tộc nhân Hạ gia ta vốn dĩ từng là một gia tộc đĩnh tiêm trên linh huyền đại địa. Tuy giờ đây đã có phần xuống dốc phải kéo dài hơi tàn đến nơi hẻo lánh chi địa này. Vốn dĩ chúng ta cũng chẳng muốn can dự vào chiến tranh nơi đây nhưng vì cuộc sống của đời sau nên phải chiến đấu vì gia tộc.
- Ta Hạ Đồ trưởng lão thứ 14 của gia tộc Hạ gia xin thề. Cho đến khi thân này vẫn lạc cũng sẽ gượng hết hơi tàn để Hạ gia trường tồn.
Đồ lão giọng càng lúc càng lớn khiến huyết dịch trong người các tộc nhân sôi sục. Sau đó là những tiếng hô vang thấu trời xanh.
- Thề chiến tử vì Hạ gia trường tồn.
- Chiến tử vì Hạ gia trường tồn....
Đồ lão phất tay đại trận truyền tống của hạ gia bắt đầu phát sáng sau đó lão cầm đầu tiến vào, từng nhóm người lần lượt đi vào. Tộc trưởng hạ gia Hạ tư Diệp chấp tay với hai người tinh gia mở miệng.
- Rất mong hai vị chiếu cố các nàng.
Hắn nhìn về Hạ mẫn ánh mắt đầy cưng chiều. Võ thừa gật đầu. Tinh gia thì nhún vai mở miệng.
- Tất nhiên rồi. Mẫn mẫn a. Đến đến cạnh Tinh gia ta cho ngươi đan dược không cần sợ độc tà tông rắm chó gì cả.
Tinh gia nở nụ cười mà hắn cho là hòa ái nhất nói với hạ mẫn. Chỉ thấy nàng núp sau lưng võ thừa khịt mũi nhìn hắn. Bộ dạng này rất làm cho người ta say mê.
Hạ tư diệp cũng bất đắc dĩ hắn nhìn Hạ Khuê rồi nhìn Trường Ngạo.
- Trường Ngạo lời hứa với ngươi ta cũng đã hoàn thành. Sau trận chiến này ta sẽ tổ chức đám cưới cho hai người các ngươi. Nên hãy cố gắng bảo vệ nàng cho tốt.
Trường ngạo hít sâu một hơi rồi cung kính.
- Bá phụ yên tâm. Cho dù có nằm xuống ta cũng sẽ ở phía trước nàng mà nằm.
Trường ngạo lời nói như chém đinh chặt sắt khiến Hạ tư diệp 10 phần tin tưỡng.
Hạ mẫn nhẹ nắm tay trường ngạo nhìn hắn đầy nhu tình.
- Dù có ra sao muội cũng sẽ cùng huynh đi đến ngày sau cuối.
Tinh gia thấy cảnh này không kìm chế nổi nữa lên tiếng.
- Đủ rồi. Không phải chỉ là một nơi thao luyện thôi sau có cần phải nói những lời giống như phải chiến tử không bằng. Có ta ở đây ta nói an toàn là an toàn mẹ kiếp cứ nói như vậy làm ta phát sợ.
Mọi người nhìn nhau lại một trận cười vang, chiến tranh là đều không tránh khỏi quan trọng là khi ra chiến trường người ta có mang theo nụ cười tự tin chiến thắng hay không.
Mọi người cũng không nhiều lời nữa bắt đầu tiến vào truyền tống trận cho đến thân ảnh của người cuối cùng của Hạ gia, truyền tống trận cũng biến mất.
Hạ gia lúc này chỉ còn lại những người hầu và người gia trẻ nhỏ. Tu vi thấp kém bọn họ nắm tay xiếc chặc không ngừng khẩn cầu.
- Không biết chuyến đi này là vinh vang gia tộc hay là khuất nhục lụi tàn.
Một lão giả lưng còng dắt một đứa bé thở dài một hơi rồi quay lưng vào nhà.
Không chỉ ở Hạ gia mới diễn ra cảnh như vậy. Tất cả thành Ngan Bạc gia tộc nào cũng đều có những lời tiễn biệt tương tự. Một bầu không khí đầy nhiệt huyết của chiến tranh bao trùm cả thành trì rộng lớn.
Triệu Gia...
Tộc trưỡng triệu gia Triệu La Hồ sau khi hắn vừa phát biểu một màn khích lệ tinh thần tộc nhân hắn cuối đầu ôm quyền xoay về phía sau cung kính.
- Mời trưởng lão nói vài lời cho tộc nhân Triệu gia.
Một lão giả sắc mặt âm u đi ra từ chính đường triệu gia hắn ngẩng đầu quét mắt một lượt tất cả người triệu gia rồi khàn khàn mở miệng.
- Ta cũng không nói nhiều. Vào chiến địa cứ việc thẳng tay giết chóc. Nếu ngươi không đủ thực lực thì hãy bị người giết đó là do ngươi yếu. Trong chiến trường không có quy định. Chỉ có một đó là mạnh được yếu thua. Thế nên các ngươi tự biết phải làm gì rồi.
Nói xong lão phất tay rất nhiều bình ngọc bay ra được các đệ tử hạ gia bắt lấy.
- Đây là ác chủ bài cuối cùng. Nếu không đánh lại địch nhân thì nuốt một viên các ngươi sẽ có cơ hội trở mình. Bây giờ thì xuất trận.
Lão giả nhún người bay vào trong đại trận triệu gia biến mất. Tiếp đó thì tường toán người cũng tiến vào. Triệu La Hồ sắc mặt âm trầm hơi có chút quay đầu nhìn về phía Hạ gia. Dị tượng hôm trước khiến hắn vô cùng lo lắng hơn ai hết hắn biết Hạ gia là một gia tộc không đơn giản. Hắn đã nhiều lần dùng nhiều thủ đoạn đều không thể đặt một chân vào hạ gia. Triệu gia hắn tâm cơ rất sâu từ lâu không chỉ muốn là một gia tộc có vị thế trong ngan bạc thành. Cái triệu gia hắn muốn là thống nhất thành ngan bạc hắn đứng trên vị thế thành chủ từ đó mới có thể đưa xúc tua đến các thành thị xung quanh. Nhưng ý định này của hắn vấp phải sự chống cự kịch liệt từ các gia tộc lớn mà nổi bật nhất khiến triệu gia hắn kiêng kị nhất chính là Hạ gia.
Hắn nắm tay xiếc chặt một bình ngọc trong tay rồi thì thầm.
- Dù các ngươi có đem bảo bối gì ra nhưng đứng trước thực lực thì cũng chỉ có thể vạn kiếp bất phục mà thôi.
Nói xong hắn cũng nhún người tiến vào trong đại trận.
Lưu Gia.
Một lão giả thái ất cảnh ngũ trọng cũng đang nói những lời tương tự hạ gia xong hết thảy ánh mắt hắn nhìn về phía một trung niên khí độ bất phàm.
Người này là tộc trưởng Lưu gia Lưu Nhất Hàn hắn là cha của Lưu Mị Nhi người mà trước đây gập đám người tinh gia trong di tích.
Lưu Nhất hàn cũng một màn phát biểu xong hắn cũng nhấn mạnh.
- Hạn chế đụng độ cùng Triệu gia và Hạ gia nếu buộc phải chọn liên minh các ngươi nên chọn hạ gia.
Tiếng tâm triệu gia và âm mưu tộc trưởng triệu gia không phải ai cũng không biết. Cơ hồ các thế lực có tiếng trong thành đều biết ý đồ triệu gia. Nhưng không dám có hành động lỗ mãng vì họ biết phía sau triệu gia là độc tà tông. Tông môn dùng độc này khiến ai cũng phải kiên kị.
Về Hạ gia hắn vừa nghe tiểu nữ cùng một số trưởng lão của hắn nói Hạ gia âm thầm có người của một thế lực thần bí giúp đỡ. Hắn trước nay rất tin tưởng con gái của mình nên hắn cũng có phần kiên kị Hạ gia.
Lời xong hắn cũng bay vào đại trận đang phát sáng của gia tộc. Sau đó từng tốp người tiến vào truyền tống dần dần biến mất.
Thành Ngan Bạc lúc này từng cột sáng truyền tống không ngừng lóe lên không ngừng tiêu thất đại biểu cho việc họ đã truyền tống đến một nơi. Nơi đó là vinh hay nhục phải nhìn vào bản thân của mỗi người thông qua cuộc chiến sấp mở màng.
- -- haizzz. Ta nói cuộc đời công nhân các đạo hữu ạ. Ta rất muốn sớm có chương cho các đạo hữu luyện tiếp nhưng vì cuộc sống nên lực bất tồng tâm. Cuối lời xin cảm ơn các đạo hữu đã ủng hộ. Ta đang kiểm tra chính tả để ad duyệt tới lúc đó chư vị sẽ sharlink được hahahaha