Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tu La Kiếm Thần - Cố Thiên Mệnh

Chương 122 Xác nhận thân phận

 

             Mà bây giờ, chúng tướng sĩ quân doanh Xích Phong nhìn về phía thân ảnh Cố Thiên Mệnh, đều bất giác mang theo một tia sùng kính. Bọn họ không khỏi nghĩ đến cảnh lúc trước mình từng cười nhạo Cố Thiên Mệnh là nhóc con, vành tai đều đỏ lên, nắm chặt nắm đấm, dường như đều cảm thấy có chút xấu hổ.   

             Giờ phút này, Cố Thiên Mệnh vẫn mặc khôi giáp màu đen bạc nhuộm đầy máu tươi, chẳng qua mũ giáp trên đỉnh đầu đã bị hắn tháo xuống, tóc đen có chút lộn xộn, rơi xuống vai.  

             Lúc này, từng đợt tiếng bước chân dồn dập từ bên ngoài quân doanh Xích Phong ầm ầm vang đến.  

             Cố Thiên Mệnh nghe âm thanh vọng lại, liền thấy đại tướng quân Nhạn Hành quan Phong Ngạo Cẩm dẫn theo một đám phó tướng đi tới, bước đi dồn dập.  

             “Tướng quân”, đám người quân doanh Xích Phong lập tức cung kính không thôi hô lên.  

             Phong Ngạo Cẩm chỉ nhẹ nhàng gật đầu, liền trực tiếp đi về phía Cố Thiên Mệnh.  

             Trong chớp mắt, Phong Ngạo Cẩm liền đi tới trước mặt Cố Thiên Mệnh.  

             “Ngươi... thật sự là tiểu công tử của Cố gia?”, Phong Ngạo Cẩm trầm ngâm trong chốc lát, suy nghĩ phức tạp chăm chú nhìn vào Cố Thiên Mệnh mà hỏi.  

             “Ừm”, Cố Thiên Mệnh chậm rãi gật đầu, đáp.  

             Kỳ thật Phong Ngạo Cẩm đã tin tưởng Cố Thiên Mệnh chính là tiểu công tử của Cố gia, thân ảnh huyết sắc vừa rồi cùng khí thế kinh thiên động địa, cùng Thừa Mông tướng quân và Huyết Hùng tướng quân năm xưa, vô cùng giống.  

             Chỉ là Phong Ngạo Cẩm chính tai nghe được Cố Thiên Mệnh thừa nhận, ông ta vẫn không khỏi hơi giật mình. Không còn cách nào khác, tư thế phương hoa chấn nhiếp vạn quân vừa rồi, lại chính là tiểu công tử vô dụng của Cố gia, ai có thể lập tức chấp nhận được chứ?  

             “Huyết Xích quân, Phong Ngạo Cẩm, bái kiến công tử”.  

             Phong Ngạo Cẩm chỉ hơi giật mình một chút, đôi mắt có chút nóng rực hướng về phía Cố Thiên Mệnh chắp tay ôm quyền hành lễ, lớn tiếng hô.  

             “Bái kiến công tử”, lập tức một đám tướng lĩnh sau lưng Phong Ngạo Cẩm nhao nhao kho người hành lễ với Cố Thiên Mệnh.  

             Huyết Xích quân, đệ nhất quân của Thiên Phong quốc, nhân số không nhiều lắm, chỉ có khoảng mấy vạn người, trên cơ bản đều phân phối ở trong các quân doanh của Thiên Phong quốc. Nhưng mà, chỉ cần một mệnh lệnh, Huyết Xích quân sẽ lập tức tập hợp chờ chỉ thị. Mà thời điểm bình thường, có nhiệm vụ nâng cao thực thể của Thiên Phong quốc, lại có thể phối hợp với các nơi khác.  

             Phong Ngạo Cẩm, chính dù là một vị tướng quân của Huyết Xích quân, cũng là đại tướng trấn thủ của Nhạn Hành quan. Mà thống soái chân chính của Huyết Xích quân chính là ông cụ Cố, Phong Ngạo Cẩm đương nhiên phải gọi Cố Thiên Mệnh một tiếng công tử.  

             “Chư vị tướng quân không cần như vậy”. Cố Thiên Mệnh bình thản nhẹ nhàng nói.  

             Phong Ngạo Cẩm lần này không chỉ vì xác nhận thân phận thật sự của Cố Thiên Mệnh, hơn nữa còn muốn nhìn kĩ xem công tử ăn chơi nhất kinh thành trong truyền thuyết rốt cuộc như thế nào.  

             Thế nhưng, Phong Ngạo Cẩm cho dù nhìn kĩ thế nào, cũng không cảm giác được Cố Thiên Mệnh có điểm nào giống một công tử ăn chơi con ông cháu cha, ông ta thật sự nghĩ không ra một thiên kiêu như Cố Thiên Mệnh, lại bị gọi là phế vật.  

             Có thể ngạo nghễ đứng trên cương trường, quát lớn hơn vạn đại quân mà mặt không biến sắc, loại người này lại bị mọi người gọi là vô dụng?  

             Chỉ với cảnh giới Linh Huyền sơ kỳ, lại có thể tránh được mũi tên ám sát của cường giả cảnh giới Địa Huyền mà không tổn hao chút gì, nghe đồn Cố Thiên Mệnh là phế thể không cách nào tu hành được?  

             Nghĩ đến đây, Phong Ngạo Cẩm và mọi người đều không nhịn được thầm mắng một tiếng, loại người này đúng là thay trắng đổi đen. Nếu như thiên kiêu như Cố Thiên Mệnh còn bị gọi là vô dụng, vậy thì cả Thiên Phong quốc này còn có mấy người không phải phế vật?  

             “Công tử, vừa rồi ngài thật sự làm cho ta hoảng sợ, có bị thương hay không?”, Phong Ngạo Cẩm vừa nghĩ đến chuyện Cố Thiên Mệnh bị thống soái Bắc Việt quốc âm thầm tập kích một mũi tên, liền không khỏi lau mồ hôi lạnh trên trán, cười khổ nói.  

             Nếu Cố Thiên Mệnh xảy ra chuyện gì ở Nhạn Hành quan, như vậy ông cụ Cố nhất định sẽ sụp đổ mà nổi trận lôi đình. Đến lúc đó, chỉ sợ không ai có thể gánh nổi hậu quả.  

             “Ta không sao”, Cố Thiên Mệnh đương nhiên đoán được đám người Phong Ngạo Cẩm có chút lo lắng, mỉm cười đáp lại.  

             “Không có việc gì là tốt rồi”, Phong Ngạo Cẩm âm thầm thở phào nhẹ nhõm, sau đó nói: “Công tử, sao ngài lại đến Nhạn Hành quan?”  

             “Ta tới đây xem một chút, dù sao, đây cũng là chấp niệm của nhị thúc ta”, Cố Thiên Mệnh trầm ngâm trong chốc lát, có chút thâm ý nói.  

             Nhị thúc của Cố tiểu công tử? Đó không phải là Huyết Hùng tướng quân năm xưa sao?  

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận