Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tu La Kiếm Thần - Cố Thiên Mệnh

Chương 130 Đóng kịch

 

             Đối với việc này, hôm nay bọn họ chính là muốn nghiêm túc trách cứ Cố Thiên Mệnh một phen, làm sao có thể tươi cười nghênh đón, mặc dù trong lòng vui hơn hoa nở.  

             “Lão Dịch, bờ vách có tai, đi phái người đóng quân ở mọi ngóc ngách cho ta”, ông cụ Cố quay đầu nói với Dịch bá.  

             “Vâng, lão gia”, Dịch bá vội vàng chắp tay, liền bắt đầu bố trí nhân thủ, khống chế toàn bộ Cố gia từ trên xuống dưới, không để cho người khác có cơ hội nghe lén.  

             Vì thế, trong nháy mắt, trong đại sảnh to lớn của Cố gia, cuối cùng chỉ còn lại ông cụ Cố, Cố Ưu Mặc và Cố Thiên Mệnh.  

             Cố Thiên Mệnh tâm trí như yêu, làm sao có thể nhìn không ra ông cụ Cố cùng Cố Ưu Mặc hiện tại trong lòng đang mừng như điên. Nhưng bọn họ ra vẻ mặt lạnh. Tám chín phần mười là muốn dạy dỗ mình một trận.  

             “Ông nội, Nhị thúc, mọi người đừng nói như vậy, nghe cháu giải thích”, đáy lòng Cố Thiên Mệnh âm thầm cười khổ một chút, sau đó khom người ôm quyền hành lễ nói.  

             “Ồ? Phải không?”, ông cụ Cố trầm giọng hỏi ngược lại.  

             Cố Ưu Mặc cũng ngồi trên xe lăn, lẳng lặng nhìn Cố Thiên Mệnh ở giữa đại sảnh, im lặng không lên tiếng.  

             “Ông nội, Nhị thúc, cháu không phải cố ý gạt hai người”, Cố Thiên Mệnh đã sớm chuẩn bị xong, không nhanh không chậm giải thích: “Hai người nghĩ, nếu Cố gia ta ở thời kỳ đỉnh cao, phụ thân còn sống, Nhị thúc thân thể khỏe mạnh, có ai dám chọc vào Cố gia? Có ai dám bắt nạt không?”   

             Ông cụ Cố cùng Cố Ưu Mặc lẳng lặng ngồi nghe, không hề mở miệng.  

             “Mà mấy năm trước Cố gia ta mưa gió phiêu diêu, phụ thân hi sinh nơi sa trường, nhị thúc một thân tàn tật, ngay cả hai vị huynh trưởng cũng mất sớm. Cố gia lớn như vậy, cũng chỉ có ông nội vất vả chống đỡ”, biểu cảm của Cố Thiên Mệnh dần dần bi thương, chậm rãi nói: “Cháu thân là người kế thừa duy nhất của Cố gia, nếu thể hiện ra thiên phú bất phàm, chỉ sợ bất kể là trong nước hay là các nước xung quanh, đều không có khả năng trơ mắt nhìn cháu trưởng thành”.  

             Nghe đến đây, ông cụ Cố cùng Cố Ưu Mặc đều không khỏi trầm xuống, nắm chặt hai tay.  

             "Cho nên cháu chỉ có thể giả bộ thành một công tử bột ngày ngày ăn chơi hưởng lạc, để cho mọi người lầm tưởng cháu là một tên vô dụng, những kẻ mưu đồ bất chính kia cũng sẽ không chó cùng rứt giậu mà đối phó cháu”.  

                

             Cố Thiên Mệnh tiếp tục: “Chỉ là ngay cả chuyện quá khứ cũng phải che giấu ông nội và Nhị thúc để tránh tai vách mạch rừng nếu không sẽ thành dã tràng xay cát rồi. Vì vậy xin ông nội và Nhị thúc hãy tha thứ cho sự tự chủ trương này của cháu”.  

                

             “Cháu có thể tu luyện bao lâu rồi? Tại sao ngay cả ta cũng nhìn không ra dao động huyền khí trong thân thể cháu?”, sau khi trầm ngâm một hồi, ông cụ Cố trịnh trọng hỏi.  

                

             “Vâng, tám năm trước cháu đã có thể tu hành, lừa gạt mọi người lâu như vậy, mong ông nội và Nhị thúc trách phạt. Về phần che giấu nhiều năm qua cũng là do cháu ngẫu nhiên đạt được cơ hội, do đó chỉ cần cháu không vận dụng tu vi, thường sẽ không bị người khác phát hiện ra”.  

                

             Cố Thiên Mệnh sẽ không nói sự thật với ông cụ Cố và Cố Ưu Mặc, nếu không cũng quá kinh hãi thế tục rồi. Hơn nữa đến cuối cùng, sợ rằng không chỉ có họ khó lòng tiếp nhận, nếu lan truyền ra ngoài thì toàn bộ Bách Quốc Chi Địa cũng sẽ bùng nổ hỗn loạn mất.  

                

             Một cường giả cảnh giới Thiên Huyền đỉnh phong chuyển thế, vì sử dụng bí thuật Luân hồi mới tại cột mốc nhược quán hai mươi tuổi khôi phục lục thức, khai thông kinh mạch.  

                

             Nếu bị người khác biết được, e rằng tương lai của Cố gia Thiên Phong quốc sẽ thực sự bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió.   

                

             Bởi vậy, Cố Thiên Mệnh chỉ đành nói dối bản thân đã bắt đầu bước lên con đường tu hành từ tám năm trước, như vậy cũng có thể khiến người khác dễ chấp nhận hơn.  

                

             Dù sao nếu nói chỉ trong thời gian một hai tháng ngắn ngủi từ một người bình thường tiến vào cảnh giới Linh Huyền sơ kỳ, vậy đó không phải là thiên tài nữa mà là yêu nghiệt.  

                

             “Tám năm trước…”, trái tim ông cụ Cố chợt chùng xuống.  

                

             Tám năm trước, chính là thời điểm cha ruột của Cố Thiên Mệnh Cố Thừa Quân tử trận, hơn nữa cùng năm đó, hai vị huynh trưởng của hắn cũng chết thảm nơi biên cương, tráng niên mất sớm!  

                

             Cố Ưu Mặc bất giác siết chặt hai tay, sau đó nặng nề nói với Cố Thiên Mệnh: “Thằng nhóc thối, cháu làm không sai, nếu như cháu thực sự bộc lộ tài năng ra như hai vị ca ca của mình, sợ rằng…”  

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận