Chương 271 Tiền bối tha mạng
“Ngươi... ngươi là ai? Ngươi rốt cuộc là ai?”. Văn Nhân Ngọc Lương lập tức không dám khinh thường ông lão điên nữa, trong mắt sâu hiện lên một tia sợ hãi, lớn tiếng hỏi.
“Ta là ai?”, ông lão điên lâm vào trầm tư, tựa hồ đang tìm kiếm đáp án trong đầu, sau đó nhếch miệng cười nói: “Ta tên là Thanh Phong, ha ha...”
“Thanh Phong?”, Văn Nhân Ngọc Lương lập tức tìm kiếm cái tên này, nhưng trong trí nhớ của ông ta, Bách Quốc Chi Địa căn bản không có cường giả mang tên này, không khỏi nín thở ngưng trọng nói: “Không thể nào! Nếu ở Bách Quốc Chi Địa, cường giả như ngươi, lão phu đều biết hết, tuyệt đối không có ai tên là Thanh Phong cả. Ngươi, rốt cuộc là ai?”
“Ta, rốt cuộc là ai?”
Lão già điên đứng trên hư không, chậm rãi lâm vào trạng thái điên cuồng lẩm bẩm: “Ta là Thanh Phong, vậy Thanh Phong là ai? Vậy... ta lại là ai?”
Văn Nhân Ngọc Lương nhìn ông lão điên đột nhiên có chút điên khùng tự nói, không khỏi nhíu mày, cảnh giác cực điểm nhìn chằm chằm ông ta.
Có thể tiện tay ngăn cản một quyền toàn lực của ông ta, ở khắp Bách Quốc Chi Địa đều là cường giả đứng đầu, tuyệt đối không có khả năng là một người vô danh. Bởi vậy, Văn Nhân Ngọc Lương muốn tìm trong trí nhớ tin tức liên quan đến lão già điên này.
Đáng tiếc, măc kệ Văn Nhân Ngọc Lương có tìm kiếm trong trí nhớ của mình như thế nào, đều không có bất kì thân phận cường giả nào phụ hợp với thân phận của ông lão điên.
“Ta, là ai?”, ông lão điên chậm rãi ngẩng đầu lên, trên khuôn mặt tràn ngập nghi hoặc cùng vẻ dữ tợn, đối với Văn Nhân Ngọc Lương trước mặt khàn khàn nói: “Ta, là ai? Ngươi, lại là ai nữa?”
Văn Nhân Ngọc Lương cảm giác được khí tức của ông lão điên biến hóa, trong lòng không khỏi dâng lên một cỗ hương vị nguy hiểm. Từ khi ông ta bước vào cảnh giới Địa Huyền hậu kỳ tới nay, ngoại trừ mấy vị tuyệt thế cường giả đứng đầu hoàng triều ra, không ai có thể làm cho ông ta cảm thấy nguy hiểm nữa.
Ông lão điên đạp hư không, từng bước từng bước đi về phía Văn Nhân Ngọc Lương, khí thế chậm rãi trở nên bàng bạc trầm áp, trong miệng còn lầm bầm tự hỏi, giống như đang hỏi người khác, lại giống như đang tự hỏi mình: “Ta là ai? Ta đang đi đâu? Tại sao ta lại ở đây?”
“Ngươi, ngươi đừng tới đây!”, Văn Nhân Ngọc Lương có chút kinh hãi nhìn ông lão điên, hoàn toàn quên mất người mà ông ta vừa vũ nhục là Cố Thiên Mệnh, tập trung tinh thần chăm chú nhìn ông lão điên đang từng bước bước tới.
“Ai có thể nói cho ta biết, ta rốt cuộc là ai?”
“Ta là Thanh Phong, vậy Thanh Phong là ai?”
“A!”
Ông lão điên trừng mắt, toàn thân lâm vào cái hố không đáy, tự hỏi tự trả lời, không cách nào tự rút ra.
Ông ta nhìn Văn Nhân Ngọc Lương trước mặt, trong mắt chậm rãi hiện lên tơ máu. Sau đó, ông ta hướng về phía Văn Nhân Ngọc Lương hung hăng tung ra một quyền, tựa hồ như muốn đem Văn Nhân Ngọc Lương trước mắt hoàn toàn xóa bỏ.
Ầm!
Ông lão điên bình thản tung ra một quyền, trực tiếp làm hư không chung quanh vỡ vụn, cực nhanh cuốn lên quyền phong như lưỡi đao, hướng về phía Văn Nhân Ngọc Lương mà đi.
Văn Nhân Ngọc Lương cũng kinh hãi, lập tức cũng ngưng tụ huyền khí toàn thân, tay phải đột nhiên xuất quyền muốn ngăn cản.
Ầm! Rầm rầm...
Trong phút chốc, 2 đạo quyền kình giao nhau trong hư không, toàn cho toàn bộ mặt đất thành Ngọc Cốt tựa hồ đều rung động, Cố Ưu Mặc cùng mấy vạn đại quân đều không khỏi nhao nhao lui về phía sau, hiện ra thần sắc hoảng sợ không thôi.
Hai cỗ quyền phong đánh vào nhau một giây, quyền của Văn Nhân Ngọc Lương liền xuất hiện dấu hiệu tan tác, ông ta lộ ra vẻ sợ hãi cùng khủng hoảng kêu to: “Không!”
Ngay sau đó, một quyền của ông lão điên liền đánh vào Văn Nhân Ngọc Lương.
Răng rắc!
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!