Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tu La Kiếm Thần - Cố Thiên Mệnh

Chương 315 Một người phụ nữ ủ ra trăm năm trước

Cố Thiên Mệnh không kìm được nhíu mày khi nghe thấy ông lão điên một lần nữa thấp giọng lẩm bẩm, sau đó ngẩng đầu nhìn Tống Thi Vân hỏi: “Xin hỏi Bách Hoa Túy này có từ đâu? Nơi nào còn bán?” 

Nghĩ tới việc người mà mình vừa đòi tống cổ chính là vị cường giả tuyệt thế hộ vệ bên cạnh Cố Thiên Mệnh, thân thể mảnh mai của Tống Thi Vân lại run lên. 

Nàng ta hiểu rất rõ cường giả Địa Huyền đỉnh phong có ý nghĩa như thế nào, cho dù nàng ta và tất cả người ở đây bị một chưởng vỗ chết thì e rằng Mạch Dương quốc cũng sẽ không dám trở mặt đứng ở thế đối địch, vì cường giả cấp bậc này không phải là nhân vật mà họ có thể đắc tội tới nổi. 

"A...", Tống Thi Vân giật mình thốt ra một tiếng, trên trán toát ra một tầng mồ hôi lạnh mới giữ cho nàng bình tĩnh, đáp: “Nghe nói Bách Hoa Túy do một người con gái dùng kỹ thuật độc nhất ủ thành từ trăm năm trước, người đời cũng truyền tai nhau rằng Bách Hoa Túy trên thế gian này đều do một tay nàng ta làm ra, và đã không thể nấu ra được nữa”. 

“Một người phụ nữ trăm năm trước ủ ra?” 

Mày rậm Cố Thiên Mệnh khẽ nhíu, ánh mắt chuyển sang ông lão điên bên cạnh. 

“Vâng”, Tống Thi Vân kiên nhẫn khom người trả lời, không khỏi mang theo sợ hãi liếc ông lão điên. 

"Người phụ nữ đó là ai?", Cố Thiên Mệnh trầm ngâm hỏi. 

"Không biết, đã qua trăm năm năng lực ta có hạn, tìm không ra”, Tống Thi Vân khẽ lắc đầu, mím môi đáp. 

"Được, đa tạ”, Cố Thiên Mệnh gật đầu. 

Sau đó, liền định quay người rời đi, cũng không đoái hoài tới gần hai vạn lượng trên bàn. Đối với hắn mà nói, vàng bạc thế tục chỉ là mây trôi, không có quá nhiều ý nghĩa. 

“Thiên Vũ Hầu, vị tiền bối này…”, hai tay trắng nõn của Tống Thi Vân siết chặt, dường như sợ sệt khẽ cắn răng ngà hỏi. 

“Chính là đáp án trong lòng ngươi”, Cố Thiên Mệnh cười nhạt, sau đó liền nhấc chân dẫn theo ông lão điên cùng Yến Hàn đi tới cửa của Liễu Trần các. 

Cả thân thể Tống Thi Vân nhất thời như con rối đứt dây không dằn nỗi sự kinh hãi cùng kinh động trong lòng mà bắt đầu run bần bật, gương mặt cũng cắt không còn giọt máu. 

Tất cả cũng lùi lại vài bước, nhường ra một con đường rộng rãi cho mấy người Cố Thiên Mệnh rời đi, sự kìm nén và sợ hãi dày đặc dâng lên trong lòng khiến họ như rơi vào hầm băng. 

Chúng ta… vừa rồi vậy mà quở mắng một vị cường giả tuyệt thế? Thậm chí xém chút còn động tay động chân? 

Nếu vừa rồi thực sự ra tay vậy hậu quả… 

"Thiên Vũ Hầu, Bách Hoa Túy là món quà Liễu Trần các ta tặng ngài, đống ngân phiếu này vẫn nên thu lại thôi", Tống Thi Vân nhanh chóng trấn định lại, vội nói với theo bóng lưng đã sắp mất dạng kia của Cố Thiên Mệnh. 

"Không cần", giọng nói Cố Thiên Mệnh phiêu đãng trong không khí, lọt vào tai mỗi người. 

Răng ngà Tống Thi Vân cắn nhẹ môi dưới, không cam lòng cứ như vậy bỏ lỡ cơ hội kết bạn với Cố Thiên Mệnh, lại lớn tiếng hô: "Nếu Thiên Vũ Hầu đã khăng khăng như thế, vậy coi như Liễu Trần các ta nợ ngài một vạn tám ngàn lượng này, từ nay về sau, ngài chính là khách quý của Liễu Trần các, chúng ta bất cứ lúc nào cũng chào đón sự ghé thăm của Thiên Vũ Hầu". 

Đám đông nghe vậy trong lòng đều không kìm được giơ ngón tay cái với Tống Thi Vân, để giao hảo với Cố Thiên Mệnh, tâm tư của nàng ta thực sự quá kín kẽ. Cho dù Cố Thiên Mệnh không để tâm tới ngân phiếu hơn vạn lượng này, nhưng Liễu Trần các dùng lễ đối đãi với hắn như vậy cuối cùng cũng lưu lại một tia hảo cảm trong lòng hắn đi? 

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận