Chương 355 Đại đế thiên cổ
Nam nhân thân hình cao lớn, mắt sáng như sao, khuôn mặt tuấn tú lạnh như sương, mày kiếm sắc bén. Điều khiến hàng ngàn sinh linh kinh ngạc nhất là, ông ta mặc chiếc áo choàng rồng màu vàng, có đầu rồng và móng vuốt hung dữ cho thấy sức mạnh và khí chất hoàng gia của mình.
Hít!
Với một cú nhấc tay phải, người đàn ông đã chặn được ánh sáng của thanh kiếm nghìn thước mà Cố Thiên Mệnh vừa đánh ra và phá vỡ nó. Sau đó, thanh kiếm đen hóa thành một đạo lưu quang, trở về tay nam nhân.
Soạt!
Người đàn ông cầm thanh trường kiếm màu đen dài ba thước, từ xa đối mặt với Cố Thiên Mệnh, ngang ngược mà ngạo mạn: “Trẫm, phán ngươi, tử hình!”
Rầm ầm ầm...
Ngay khi người đàn ông nói ra điều này, mọi ngóc ngách của Bách Quốc Chi Địa đều bị cát vàng và gió thổi bay, như đang vang vọng phán quyết của ông ta, kim khẩu ngọc ngôn, không có ngoại lệ.
“Long bào này, kiếm đen này... ông ta... ông ta... chẳng lẽ là...”, một vương triều nào đó có người ngẩng đầu nhìn lên con đường hoàng kim và thân ảnh trên đó, run lẩy bẩy nói.
“Đại đế thiên cổ! Làm sao có thể? Tuyệt đối không thể nào, ông ta đã là truyền kỳ, sao có thể còn sống?”, đối mặt với người đàn ông đến từ bầu trời, quân thượng các nước đều lo lắng bất an, còn có chút xấu hổ, căn bản không thể bì được với uy vọng đế vương của người kia.
Ngay khi người đàn ông đó nói ra, đã trực tiếp gây ra một cơn cuồng phong ở khắp nơi và không cho phép phản kháng. Đây chính là uy nghiêm bao la mà hoàng đế nên có, không ai có thể so sánh được.
“Ta hiểu rồi, ông ta chính là... Nam Cung Đại Đế của 3000 năm trước. Người thống nhất Bách Quốc Chi Địa”, một lão nhân tóc bạc trắng gầm lên kinh hoàng, không nhịn được quỳ hai gối xuống đất.
Khi bóng dáng của người đàn ông mặc áo long bào xuất hiện trên bầu trời, tất cả cường giả trong Bách Quốc Chi Địa lại một lẫn nữa kinh ngạc.
Có lẽ trong toàn bộ Bách Quốc Chi Địa, chỉ một mình Cố Thiên Mệnh có thể duy trì vẻ mặt nghiêm nghị và thờ ơ. Ngay cả khi đối mặt với luồng uy hiếp của Hoàng đế, Cố Thiên Mệnh cũng không có chút hoảng sợ hay e ngại nào.
“Ngươi, còn lâu mới có tư cách phán xét ta!”
Cố Thiên Mệnh chĩa kiếm vào người đàn ông mặc long bào, trầm giọng hét lên.
Đại đế thiên cổ, người đàn ông mặc long bào đứng trên đại đạo vàng rực chính là đế vương những cường giả của Bách Quốc Chi Địa
Nam Cung Đại đế, Nam Cung Hàn!
Ba nghìn năm trước, Nam Cung Hàn quật khởi từ xuất phát điểm nhỏ bé, dùng khí thế sét đánh không kịp bưng tai chấn chỉnh lại Bách Quốc chi địa hỗn loạn, thống nhất thiên hạ, tự phong làm đế, được mệnh danh là đại đế thiên cổ.
Nam Cung Hàn là một sự tồn tại ở cấp bậc truyền thuyết, người đời sau chỉ có thể thông qua sử sách điển tích biết được đôi điều, cũng không biết rõ nhiều lắm. Có lẽ chỉ có một bức họa lại dung mạo của đế quân được lưu giữ trong nơi sâu thẳm hoàng cung của hoàng triều thượng đẳng.
Nghe đồn Nam Cung Hàn vào ba ngàn năm trước vô cùng cường đại, chỉ một cái phất tay thở ra liền có thể khiến năm sông bốn biển dậy sóng sôi trào, núi sông rung chuyển. Uy danh của ông ấy phủ đẩy bởi biển máu và xương trắng, không ai dám bất kính.
Chỉ là, tuy rằng ông ta ngồi trên ngôi vị đế quân tôn quý, là đại đế thiên cổ nhưng cuối cùng vẫn là chỉ là một người phàm với sự trói buộc từ thời gian. Chẳng bao lâu sau khi thế gian lan truyền ra thông tin tạ thế của đế vương, toàn bộ Bách Quốc Chi Địa liền rơi vào loạn lạc, rất khó để thống nhất một lần nữa, và hình thành lên thế cục như hiện nay.
Hôm nay người đàn ông khoác long bào hùng dũng bước ra từ sâu thẳm nơi chân trời vậy mà lại là đại đế thiên cổ được đồn đại đã qua đời, người đời sao có thể không kinh ngạc?
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!