Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tu La Kiếm Thần - Cố Thiên Mệnh

Chương 99 Có lẽ, hắn của trước kia không thực sự là hắn…

Điều quan trọng nhất là hắn lại không thể chỉ trích hay phản bác lại ông, chỉ đành nở nụ cười khổ trong lòng chấp nhận. 

“Ông nội, cháu đang đọc sách”, Cố Thiên Mệnh vội vã giải thích. 

“Đọc sách?”, ông cụ Cố nghe vậy thì sửng sốt, sau đó mày càng cau chặt lại, tiếp tục chửi rủa: “Tên nhóc cháu có thể bịa ra lý do nào đàng hoàng hơn được không? Ông đây còn nhìn không rõ tâm địa gian xảo này của cháu sao, nếu cháu rúc trong phòng cả ngày để đọc sách, mặt trời cũng mọc từ đằng tây rồi”. 

"...", Cố Thiên Mệnh mấp máy môi, cũng không cố gắng bào chữa nữa, bởi hắn cảm thấy rằng bất kể bản thân nói gì cũng đều giống như đang giả vờ trước mặt ông cụ, nên dứt khoát ngậm chặt miệng mà giữ im lặng. 

Ông cụ Cố vốn còn muốn mắng mỏ hắn một trận, nhưng lúc này lại bắt gặp bóng dáng của Lý Sương Nhi đang đi tới. 

“Sương Nhi, cháu tới rồi đấy à”, thấy Lý Sương Nhi duyên dáng đi đến, gương mặt đen kịt vừa rồi của ông cụ Cố lập tức nặn ra một nụ cười đầy từ ái, thấp giọng nói. 

Chứng kiến tốc độ lật mặt hiếm có khó tìm này của ông nội mình, Cố Thiên Mệnh không khỏi che trán mà cười gượng gạo trong lòng. 

Lý Sương Nhi nhanh chân bước tới, cúi người coi như chào hỏi ông cụ Cố cùng Cố Thiên Mệnh. Vốn dĩ nàng đang ở Tây sương viện ngắm hoa mài mực viết chữ nhưng nhận được lời truyền gọi của ông cụ liền gấp rút buông xuống việc trong tay, nhanh nhẹn đi sang. 

"Sương Nhi à, cháu cũng quanh quẩn ở nhà nửa tháng rồi, hôm nay để Thiên Mệnh cùng cháu ra ngoài dạo chơi đi. Nếu thấy ưng ý món đồ nào, cứ kêu thằng bé mua cho cháu là được". 

Ông cụ Cố tiến lên nửa bước, tay trái nâng lên bàn tay ngọc ngà của Lý Sương Nhi, còn tay phải thì nhanh gọn túm Cố Thiên Mệnh bên cạnh lại gần. 

Sau đó đem bàn tay mềm mại của nàng đặt vào lòng bàn tay Cố Thiên Mệnh, ấn chặt một chỗ rồi hiền từ nói: "Sương Nhi,tuy rằng trước đây Thiên Mệnh có chút phá phách, nhưng cũng là một người rất hướng nội. Nếu nó có điểm nào không tốt, cháu cứ nói lại với ông nội, ông sẽ giúp cháu dạy dỗ nó". 

Sự tiếp xúc bất ngờ với bàn mềm mại kia cho dù là Cố Thiên Mệnh cũng không tránh khỏi sửng sốt lúc đầu, hắn theo bản năng liếc nhìn Lý Sương Nhi bên cạnh mới phát hiện hai gò má của nàng lúc này đã phớt ánh hồng, cực kỳ quyến rũ. 

Một mùi hương nhàn nhạt tỏa ra từ trên người Lý Sương Nhi, khiến Cố Thiên Mệnh thực sự không biết thế nào là tốt, vừa có chút đắn đo, lại pha thêm vài phần thoải mái. 

Lý Sương Nhi cũng không ngờ tới ông cụ sẽ ấn tay mình vào tay Cố Thiên Mệnh, điều này khiến nàng lập tức rơi vào rối loạn mà hơi hạ chiếc cằm tinh xảo, có chút xấu hổ cắn đôi môi đỏ mọng . 

"Hôm nay tranh thủ thời tiết đẹp, hai đứa ra ngoài dạo phố đi, buổi tối trở về dùng bữa là được", ông cụ Cố nói đoạn, trừng mắt nhìn Cố Thiên Mệnh một cái đầy ẩn ý, như thể đang đưa ra lời cảnh cáo. 

Ông cụ Cố nói xong mới thu bàn tay đang giữ chặt hai người lại. 

Cùng lúc đó, Lý Sương Nhi cũng có chút hoảng loạn rụt lại tay ngọc đang đặt trong lòng bàn tay Cố Thiên Mệnh, cúi người hành lễ với ông cụ để che giấu sự ngượng ngùng của mình. 

Một người lão luyện như ông cụ Cố đương nhiên nhìn ra được sự hoảng hốt của Lý Sương Nhi, ông cũng không hối hai người đẩy nhanh phát triển, ổn định là được. 

Chỉ là ánh mắt ông nhìn Cố Thiên Mệnh vô cùng cổ quái, nội tâm tràn đầy nghi hoặc tự nhủ: “Thằng nhãi thối này trước kia thấy cô nương xinh đẹp chỉ hận không thể lắp thêm tròng mắt để ngắm, thậm chí còn lấy trộm trang phục của thiên kim nhà Thượng thư, bây giờ đứng bên cạnh một giai nhân động lòng người, sao lại trở nên ngu ngốc như vậy?” 

Ông cụ Cố nghĩ không ra thì dứt khoát ném ra sau đầu vấn đề này, ông hiện tại chỉ hy vọng hắn có thể sớm chút cùng Lý Sương Nhi bồi dưỡng tình cảm, sau đó chính thức tổ chức hôn lễ, sớm ngày được ôm chắt. 

Dưới yêu cầu mạnh mẽ của ông cụ Cố, Cố Thiên Mệnh chỉ đành thở dài trong lòng, cùng Lý Sương Nhi ra khỏi cổng lớn Cố gia. 

Hai tay Lý Sương Nhi đặt nhẹ bên eo liễu, cách Cố Thiên Mệnh hơn một mét, bước chậm trên đường phố. Phía sau hai người họ còn có hai nha hoàn xinh đẹp cùng vài tên tùy tùng, đồng thời trong tối còn có vài hơi thở mơ hồ theo sát. 

Đường phố phồn hoa tấp nập người qua kẻ lại. 

Hình bóng của Cố Thiên Mệnh cùng Lý Sương Nhi ghép lại trở thành một loại cảnh đẹp ý vui, hấp dẫn rất nhiều ánh mắt của người qua đường. 

“Đó không phải là tiểu công tử Cố gia và tiểu thư Lý gia sao?” 

“Lý tiểu thư thật… đẹp mà! Chỉ là gả cho một… ài!” 

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận