Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tu La Thiên Đế - Tần Thiên

Lôi gia với tư cách là chủ nhà, vốn dĩ nên mở tiệc mời Tần Thiên. Nhưng mà tộc trưởng Phong kiên quyết muốn mời, Lôi gia chỉ đành phải từ bỏ.

Sau đó, Phong gia cử hành tiệc tối phong phú, đặc biệt đón gió tẩy trần cho Tần Thiên, đủ thể diện cho Tần Thiên.

Ai không biết còn tưởng rằng là chưởng môn của tông phái nào đó giá lâm.

Xế chiều, Phong Ngạn Thu khăng khăng mời rượu Tần Thiên, còn tộc trưởng Phong không ngừng thăm dò thân phận và lai lịch của Tần Thiên.

Tần Thiên còn chú ý tới cả nhữ thị nữ phục vụ đồ ăn kia nữa. Tương mạo ai cũng xinh đẹp, trên người tỏa ra mùi thơm xộc vào mũi. Có thị nữ xinh đẹp còn không ngừng liếc mắt đưa tình với tt, hàm ý cho mắt vô cùng rõ ràng.

Có điều, Tần Thiên không hề hứng thú với những thứ phàm tục này. Ánh mắt quyến rũ mà các cô lia tới, tt làm như không thấy. Chỉ lo ăn uống, khiến cho những thị nữ kia buồn rầu.

“Xem ra Tần thiếu hiệp lại là một người rất bảo thủ nhỉ. Không giống như ta, cả ngày chỉ biết phong lưu hào phóng. Tu hành võ đạo kém xa Tần thiếu hiệp.” Tộc trưởng Phong cười ha hả nói.



Chỉ có điều, nụ cười của ông ta tỏ ra vô cùng cứng ngắc.

Từ lúc bắt đầu buổi tiệc cho đến giờ, Tần Thiên chỉ ăn, uống rượu nhưng lại không hề có biểu hiện uống say. Không để lộ ra bất kì thông tin nào.

Sau khi cơm nước no nê, tộc trưởng Phong tự mình sắp xếp phòng cho Tần Thiên, trong phòng, còn đốt đàn hương thượng đẳng, mùi thơm tràn ra, làm tinh thần người ta thư giãn.

“Không ngờ rằng, tộc trưởng Phong lại suy nghĩ chu toàn như vậy.” Tần Thiên nói.

“Nào có, nào có, Tần thiếu hiệp phải nghỉ ngơi cho khỏe thì mới giúp Phong Lôi trấn chúng ta trừ hại.” Nói xong, tộc trưởng Phong rời đi.

Cũng không lâu lắm, Phong Ngạn Thu và cha hắn chạm mặt.

"Cha, làm sao bây giờ? Kế hoạch của chúng ta lâu như vậy, thành công trước mắt rồi mà lại xuất hiện một tên Trình Giảo Kim cản đường. Thật là đáng hận.” Phong Ngạn Thu tức giận nói.

"Ta đã nói với con bao nhiêu lần rồi, rồi nhỏ không nhịn sẽ ảnh hưởng đến đại sự. Bây giờ, ta đã thu xếp cho tên tiểu tử đó đâu vào đấy ở Phong gia.”

"Tiếp theo, chính là thời gian chúng ta đi thuyết phục hắn."

“Chỉ cần hắn đồng ý ở lại Phong gia, ta có thể cho hắn ăn uống đuề huề như hoàng cung. Hắn muốn mỹ nhân ta cũng dâng cho hắn. Cho dù hắn muốn mấy ái thiếp kia của ta ta cũng dâng lên cho hắn.”



"Điều kiện tiên quyết là, hắn không được đi đối phó với Diệu Hư công tử." Tộc trưởng Phong nheo mắt nói.

"Cha, vậy kế tiếp, chúng ta làm thế nào? Trực tiếp đi tìm hắn ngửa bài sao?" Phong Ngạn Thu hỏi.

“Bao giờ con mới chịu suy nghĩ có đầu óc thế?” Tộc trưởng Phong cốc lên đầu Phong Ngạn Thu một cái, nói: “Trước tiên cho hắn nếm chút mùi vị ngọt ngào đã. Đến khi hắn đã có được lợi ích từ chỗ chúng ta, thì sẽ phải ngoan ngoãn nghe theo lời của ta.”

"Vậy, chúng ta đưa ngân lượng cho hắn, hay là đưa mỹ nhân cho hắn?" Phong Ngạn Thu lại hỏi.

“Từ xưa đến nay, anh hùng khó qua được ải mỹ nhân, đương nhiên mỹ nhân kế là tốt nhất. Ngoài ra, đưa cho hắn một chút vàng bạc châu báu, ta không tin, tên tiểu tử vắt mũi chưa sạch này sẽ từ chối.” Trong lòng Tộc trưởng Phong đã có dự tính.

...

Lúc nửa đêm, Tần Thiên đang tu luyện thì nghe thấy tiếng gõ cửa.

Hắn mở cửa phòng nhìn, thấy một mỹ nhân dáng người nóng bỏng, quần áo hở hang bưng theo khay vàng bạc châu báu đứng ngoài cửa.

"Tần thiếu hiệp, chẳng lẽ ngài không mời mấy chị em chúng ta vào ngồi chút sao?” Trong đó có một mỹ nhân ăn mặc lòe loẹt diêm dúa, ánh mắt đưa tình nhìn Tần Thiên.

Các á cảm thấy lúc ở dạ tiệc, Tần Thiên trưng ra bộ dạng chính nhân quân tử, chẳng qua là giả bộ cho người khác coi.

Bây giờ, đến đêm khuya thanh tịnh, e rằng không có người đàn ông nào có thể cự tuyệt những mỹ nữ xinh đẹp như hoa.

"Các ngươi làm cái gì vậy?" Tần Thiên kinh ngạc nói.

Hắn không ngờ rằng, sẽ xuất hiện màn này trước mặt.

Lúc này, mỹ nhân cầm đầu kia cố tình lộ ra dáng vẻ diêm dúa, nũng nịu nói: “Tỷ muội chúng ta đều ngưỡng mộ phong thái của Tần thiếu hiệp. Chỉ cần ngài đồng ý, những vàng bạc châu báu này, cả tỷ muội chúng tôi, đều là của một mình Tần thiếu hiệp.”

Cô ta đã đừng gặp qua rất nhiều nam nhân, cho nên rất hiểu suy nghĩ của nam nhân.

Cô ta biết, chỉ cần một chiêu vừa rồi đủ để khiển rất nhiều đàn ông thất thủ.
Nhấn Mở Bình Luận