"Cha, con có một chủ ý. Ba tên Thiên Vân tông kia cũng chỉ đến vì ngân lượng và linh thạch. Nếu tên Tần Thiên không đáp ứng chúng ta, vậy thì chúng ta đi mua chuộc ba tên kia.”
"Đến lúc đó, sai bọn họ âm thầm giết chết Tần Thiên, đẩy trách nhiệm cho Diệu Hư công tử. Làm như vậy, vừa giải quyết được Tần Thiên, vừa có thể để Diệu Hư công tử tiếp tục gây hoang mang. Chẳng phải là nhất cử lưỡng tiện sao?” Phong Ngạn Thu khẽ đảo mắt, nói.
Sau khi nghe xong, ánh mắt tộc trưởng Phong sáng rực lên, hưng phấn nói: "Chủ ý hay vậy sao ngươi lại không nói sớm? Xem ra, là bình thường cha dạy dỗ con đàng hoàng, cuối cùng cũng có tác dụng."
“Con đi mua chuộc ba tên kia ngay đi, không tiếc bất cứ giá nào!"
“Con đi ngay.” Phong Ngạn Thu lập tức rời đi.
Sau khi hắn rời đi, tộc trưởng Phong sờ cằm, lạnh lùng nói: "Tần Thiên ơi là Tần Thiên, ngươi đúng là rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt. Nếu ngươi đã không cho ta thể diện vậy thì chôn thân ở núi Hạc Minh đi.”
Tần Thiên còn đang tu luyện, cũng không biết cha con nhà họ Phong đã lập mưu kế đối phó hắn.
Một đêm yên lặng.
Sáng sớm hôm sau, đội ngũ của hai nhà Phong Lôi đều tập hợp ở nhà tổ Lôi gia.
Lần này, Tần Thiên gặp được ba khuôn mặt xa lạ, hai nam một nữ.
Tần Thiên chú ý tới vẻ mặt của ba người này hết sức cao ngạo, nhất là cô gái kia. Mặt lạnh như sương, luôn bày ra dáng vẻ lạnh nhạt.
"Tần huynh đệ, nào nào nào, giới thiệu với ngươi một chút. Ba vị này đều là trưởng lão và đường chủ của Thiên Vân tông. Theo thứ tự, bọn họ lần lượt là đường chủ Hoàng Hồng Nguyên, trưởng lão Mạc Phù Dung, trưởng lão Viên Tân Đức.”
"Lần này, bốn vị các ngươi liên thủ, nhất định có thể bắt được Diệu Hư công tử, trừ gian diệt hại vì Phong Lôi trấn chúng ta!" Tộc trưởng Lôi nở nụ cười, giới thiệu.
Điều đáng nhắc tới chính là Thiên Vân tông là một trong ba tông môn của Đại Chu hoàng triều, thực lực cũng ngang với Phi Ưng tông, thậm chí còn không bằng Phi Ưng tông.
Tần Thiên có thể cảm nhận được, trong ba người Thiên Vân tông kia, người có thực lực mạnh nhất, hẳn là Viên Tân Đức, ước chừng là võ sư tứ trọng.
Còn hai người Hoàng Hồng Nguyên và Mạc Phù Dung đều là võ sư tam trọng viên mãn.
Ngay sau đó, tộc trưởng Lôi lại giới thiệu Tần Thiên, ông ta nói với ba người Thiên Vân tông: "Vị này Tần Thiên huynh đệ, thân thủ cũng là tương đối bất phàm, đánh bại con trai của tộc trưởng Phong."
Lúc này, ánh mắt kia ba người, rơi lên trên người Tần Thiên.
Bọn họ nhận ra được khí tức của Tần Thiên, chỉ là võ sư nhị trọng, nhất thời khinh bỉ.
"Chỉ là võ sư nhị trọng cũng dám ra đây xuất đầu lộ diện, thật là không biết sống chết." Viên Phù Dung lạnh lùng nói.
Con người bà ta từ trước đến nay đều mắt cao hơn đầu, lại là trưởng lão của Thiên Vân tông, tự nhận là thân phận tôn quý. Có thể tới Phong Lôi trấn hẻo lánh này đã là hạ mình rồi.
Còn Hoàng Hồng Nguyên đó rất khéo léo, ông ta vội vàng nói: “ Viên trưởng lão, người không thể xem bề ngoài, nước biển không thể đo bằng lượng. Đừng thấy Tần Thiên tiểu huynh đệ trẻ tuổi, có thể thực lực của cậu ta lớn hơn chúng ta nhiều đó.”
“Nhưng ở tầm tuổi này có thể tu luyện đến võ sư nhị trọng, không đơn giản nha.”
Thấy vậy, Viên Tân Đức cũng gật đầu một cái, nói: "Đúng vậy, lần này bắt cái tên dâm tặc đó, còn phải dựa vào sức lực của Tần Thiên huynh đệ đây.”
Suy nghĩ của Hoàng Hồng Nguyên và Viên Tân Đức rất rõ ràng. Một mặt bọn họ thu tiền của Lôi gia, ra mặt bắt Diệu Hư công tử.
Mặt khác, bọn họ lại bị Phong gia mua chuộc, hơn nữa, tiền và linh thạch mà Phong gia cho còn nhiều hơn Lôi gia.
Như vậy, đây là một cuộc mua bán không hề lỗ.
Bây giờ bọn họ thổi phồng Tần Thiên cao cao tại thượng, đến khi vào núi Hạc Minh, lại nghĩ cách giết chết Tần Thiên. Đến lúc đó, Phong gia sẽ đưa cho bọn họ một khoản thù lao.
Có thể nói, lòng dạ hai người này còn thâm hiểm hơn Mạc Phù Dung nhiều.
Ngay đúng lúc này, một tên thám tử Phong gia chạy tới, nói: "Bẩm báo tộc trưởng, chúng ta phát hiện tung tích của Diệu Hư công tử ở sườn núi Hạc Minh.”
Lời vừa nói ra, tinh thần tất cả mọi người đều chấn động.
"Được, bây giờ chính là thời cơ tốt để lùng bắt Diệu Hư công tử. Tất cả đều dựa vào bốn người các ngươi hết.” Tộc trưởng Phong hưng phấn nói.
Ngay sau đó, đoàn người nhanh chóng đi về hướng núi Hạc Minh.