“Tha cho ngươi một mạng sao? Ngươi hỏi xem các nàng ấy có chấp thuận không?” Tần Thiên lạnh lùng nói.
Sau đó, hắn cầm lấy công pháp của Diệu Hư công tử để xem, sau khi lật qua lật lại mấy tờ, Tần Thiên trực tiếp vứt công pháp đó vào trong đống lửa, đốt thành tro bụi.
Đây là một loại công pháp khá tà dị, đặc biệt tìm các thiếu nữ trẻ tuổi để thải âm bổ dương, từ đó để nâng cao tu vi của bản thân.
“Ngươi… Ngươi sao lại đốt nó hả? Ngươi có biết rằng vì để lấy được quyển công pháp này mà ta suýt đã mất cả mạng không?” Diệu Hư công tử hô lớn, hắn cảm thấy vô cùng tiếc nuối.
“Loại công pháp rác rưởi này, không đốt đi thì chẳng nhẽ giữ lại để hại người sao?” Tần Thiên lạnh lùng nói.
Loại công pháp hạ lưu như này chỉ hại người hại mình mà thôi.
Người tu luyện công pháp này sẽ có nền tảng mơ hồ phù phiếm, sau đó có thể đến giai đoạn bị tẩu hỏa nhập ma, dẫn tới gặp nguy hiểm.
“Tần Thiên đại ca, đa tạ huynh đã cứu chúng tôi.”
“Huynh chính là phụ mẫu tái sinh của chúng tôi.”
Những thiếu nữ kia đều cảm kích nói.
Thậm chí các cô ấy còn định quỳ xuống, dập đầu trước Tần Thiên.
Thấy vậy, Tần Thiên vội vàng ngăn cản các cô ấy lại, các cô cũng là người đáng thương, thân bất do kỷ.
“Các cô còn có bạn đồng hành phải không? Mau đi dẫn các cô ấy ra, ta sẽ đưa các cô về nhà.” Tần Thiên nói.
Ngay tại lúc này, mấy cô gái diêm dúa lòe loẹt ở bên kia đi tới, đứng cạnh Tần Thiên rồi nói với vẻ quyến rũ: “Công tử, huynh thật là mạnh mẽ. Nếu như huynh đánh bại được Diệu Dư công tử thì từ này về sau, chúng tôi sẽ hầu hạ chủ nhân là huynh.”
Thấy vậy, Tần Thiên hơi nhíu mày, định xua đuổi mấy cô gái xinh đẹp này đi.
Một thiếu nữ mặc y phục màu xanh nói: “Tần Thiên đại ca, mấy vị tỷ tỷ kia cũng là người ở trên trấn. Chỉ là các nàng ấy đã bị kẻ gian thuần phục, bị chuốc một loại thuốc mới dẫn tới thần chí không tỉnh táo.”
Nghe vậy, Tần Thiên đi tới chỗ Diệu Hư công tử, nói: “Đưa thuốc giải ra đây!”
Diệu Hư công tử lại nói: “Ta thực sự có thuốc giải, chỉ là thuốc giải được cất giữ ở nơi rất kỹ, các người căn bản không tìm ra được. Chỉ cần ngươi đồng ý thả ta ra thì ta mới có thể cứu các cô ấy.”
Nghe xong lời này, Tần Thiên híp mắt, nhàn nhạt nói: “Ngươi còn dám nói điều kiện với ta sao? Ngươi có biết không, ta có một trăm cách để hành hạ ngươi sống không bằng chết!”
“Ngươi có muốn thử một lần xem sao không?”
Thấy vẻ mặt lạnh nhạt của Tần Thiên, Diệu Hư công tử không khỏi rùng mình lên.
“Được rồi, ta đưa thuốc giải cho ngươi!” Sau đó hắn lấy lọ thuốc giải từ trên người ra,
Nhưng chỉ sau đó, hắn tung ra một loại phấn bột màu vàng, bột phấn được tung rộng bay như khói, hướng về Tần Thiên.
“Ngươi còn dám dở trò bịp bợm, thật là tự tìm tới cái chết.”
Tần Thiết tức giận quát lên, trực tiếp giết chết Diệu Hư công tử.
Những thiếu nữ kia đều bị giật mình, hét ầm lên. Các cô ấy đều sống cuộc sống yên tình ở trên Phong Lôi trấn, căn bản chưa từng thấy qua những chuyện này.
Sau khi Tần Thiên lục lọi một hồi trên người Diệu Hư công tử, rốt cuộc cũng tìm được thuốc giải rồi cho các cô gái xinh đẹp kia uống.
Sau thời gian nửa nén hương, các cô ấy dần khôi phục sự tỉnh táo, thấy y phục trên người mình hở hang thì cảm thấy rất khiếp sợ.
“Các người đi trước ra bên ngoài đợi ta một lúc.” Tần Thiên nói.
Hắn phải chiếm lấy huyết mạch lực của mấy người kia, để huyết mạch lôi mãng của hắn được tiến hóa.
Nghe vậy, những thiếu nữ kia hơi do dự trong chốc lát rồi mới dám đi ra ngoài sơn động.
Tần Thiên ở trong sơn động, dùng thời gian một nén nhang, nuốt hết toàn bộ huyết mạch của ba người Viên Tân Đức.
Huyết mạch lôi mãng của hắn tăng lên gấp đôi, vảy của lôi mãng trên pháp tướng giống như còn dài ra thêm.
Sau đó, hắn quơ tay ra một quyền, lôi lực được phóng ra hóa thành một quả đấm địa lôi, khiến cho tảng đá lớn trong sơn động vỡ nát.
Hắn lai lấy tất cả tài nguyên tu luyện của ba người đó bỏ vào chiếc nhẫn trữ vật của mình, sau đó mới đi ra khỏi sơn động.
Cũng không lâu sau đó, Tần Thiên đã đưa được các thiếu nữ kia tới dưới chân núi Hạc Minh.
Mọi người cũng đã đợi ở chỗ này.
Những người cha mẹ nhìn thấy con gái của họ bình an trở về, mỗi người đều mừng tới chảy nước mắt, ôm thật chặt con gái mình vào trong ngực.
Tất cả mọi người đều vô cùng vui mừng, chỉ có sắc mặt của cha con nhà họ Phong có hơi âm trầm.
Bởi vì bọn họ không nhìn thấy ba người Viên Tân Đức.
Hơn nữa Tần Thiên còn thuận lợi đưa những thiếu nữ này xuống núi, điều này chứng tỏ Diệu Hư công tử đã bại trong tay Tần Thiên, thậm chí là đã bị Tần Thiên giết chết.