Ba người ngồi xuống bàn bên cạnh cửa sổ, từ cửa sổ nhìn ra ngoài cảnh vật rất đẹp, người đi đường nối đuôi nhau không dứt.
Rất nhanh, rượu và thức ăn nóng hổi đã được bưng lên.
Mùi thơm thức ăn tràn ra, sắc hương thơm đều đủ, ngay cả Tần Thiên, cũng bị thức con sâu thèm ăn tỉnh trong bụng.
“Nào, lão đại, sư tỷ, ta kính các ngươi một ly.” Ngô Khuê nâng ly rượu lên, vô cùng vui vẻ nói.
Tần Thiên cũng nâng ly rượu lên, ba người cùng nhau cụng ly.
Tiếp theo, Ngô Khuê nói rất nhiều chuyện liên quan tới hắn.
Mặc dù trên đầu hắn có hào quảng công tử Ngô gia nhưng mà chỉ hắn mới biết, sống dưới cái hào quang này có bao nhiêu áp lực.
Hắn bị mọi người trong gia tộc châm chọc vì võ đạo củi mục, có không ít người muốn gạch tên, đuổi hắn ra khỏi gia tộc.
Nói đến cuối, sắc mặt Ngô Khuê hết sức thương cảm, trong gia tộc lục đục với nhau khiến hắn vô cùng mệt mỏi.
“Lão đại, huynh có thể giúp ta một tay được không, để ra cũng lợi hại giống như huynh.” Ngô Khuê dùng giọng khẩn cầu nói.
Nghe vậy, Tần Thiên trầm ngâm chốc lát.
“Để ta xem xem căn cốt của ngươi như thế nào.”
Nói xong, Tần Thiên dùng một loại bí pháp dò xét thiên phú tu luyện của Ngô Khuê.
Loại bí pháp này chỉ có một vài tông môn lớn mới nắm giữ. Những đại thế lực kia, đặc biệt dùng loại bí pháp này để kiểm tra thiên phú của đệ tử môn phái.
Chỉ sau chốc lát, Tần Thiên lắc đầu, có chút thất vọng nói: “Căn cốt của ngươi quả thực quá kém, rất nhiều kinh mạch đều trong trạng thái bế tắc.”
Sau khi nghe được những lời này, vẻ mặt Ngô Khuê hết sức tuyệt vọng, hỏi: "Chẳng lẽ không có cách khác sao? Ta không nghĩ rằng cả đời này chỉ là một khúc củi mục."
Trần Thiến ở bên cạnh cũng yên lặng không nói.
Cô rất rõ việc đối với bất kỳ ai muốn tu luyện võ đạo mà nói, không có thiên phú, là một chuyện vô cùng thống khổ.
“Nếu như ngươi muốn đạt được thành tựu, cũng không nhất định phải nghiên cứu võ đạo.” Tần Thiên nói.
“Nghĩa là sao, ngoại trừ võ đạo ta không biết còn có thể làm gì?" Ngô Khuê nói.
Từ nhỏ đến lớn, ngoại trừ tiếp xúc với võ đạo ra, hắn chưa từng tiếp xúc với những thứ khác, cho nên, cách nhìn không thể giống được bằng Tần Thiên.
“Năng lực thần hồn của ngươi không tồi, nếu như ngươi đồng ý, có thể tu luyện trận pháp chi đạo.” Tần Thiên nói.
Đối với rất nhiều người mà nói trận pháp chi đạo là một lĩnh vực xa lạ.
Toàn bộ võ phủ Thương Viêm số người biết trận pháp cũng không vượt qua mười người.
"Trận pháp chi đạo? Lão đại, nếu như ta làm giống như huynh nói cũng có thể trở thành cường giả được người đời tôn kính sao?” Mặt Ngô Khuê lộ rõ vẻ mong đợi.
Tần Thiên gật đầu một cái, nói: "Nếu như ngươi kêu ta một tiếng lão đại, ta đương nhiên sẽ không lừa ngươi.”
“Ta đã từng thấy một vị trận đạo tông sư, một mình dùng đại trận chém giết đại quân vạn người.”
“Ngươi nói xem, người như vậy có được tính là cường giả không? Có thể được người đời tôn kính không?”
Sau khi nghe được những lời này của Tần Thiên, trong mắt Ngô Khuê nổi lên hy vọng.
“Cái này cũng mạnh quá rồi chứ. Lão đại, nhân vật lớn như vậy e rằng ở Hoàng triều Đại Chu chúng ta không có, sao huynh lại biết?” Ngô Khuê nghi ngờ hỏi.
Tần Thiên sửng sốt một chút.
Trận đại chiến năm đó, vị trận đạo tông sư kia một thân một mình nghênh chiến vạn quân, thu hút không ít cường giả đến xem.
Tần Thiên đương nhiên cũng đi.
Nhưng mà nếu hắn nói thật, đám người Ngô Khuê khẳng định không cách nào hiểu, cũng không thể nào tin nổi.
“Ta đọc được trong một cuốn cổ tịch, hiểu được.” Tần Thiên tùy tiện tạo ra một lý do.
Lúc này Ngô Khuê mới chợt hiểu, hắn nói; "Lão đại, huynh không chỉ có thực lực cường đại, còn có học thức uyên bác, bảo sao Trần sư tỷ lại thích huynh."
Một bên, sau khi Trần Thiến nghe nói như vậy, khuôn mặt đỏ lên, cáu giận nói: "Ngươi cái tên này, nói bậy gì đấy!"
Tần Thiên không có để ý, hắn nói với Ngô Khuê nói: "Nếu như ngươi thật sự muốn tu luyện trận pháp, ở đây ta có một cuốn “Trận đạo chân giải” và “Thuật luyện hồn”. Lúc nào đó sẽ đưa cho ngươi.”
Thật ra thì hai bí kíp này cũng tương đối trân quý, giá trị không thua kém gì võ kỹ.
Nhưng mà, Tần Thiên nhìn tên Ngô Khuê này hết sức chân thành. Không giống như những tên bịp bợm gian xảo khác, cho nên đành giúp hắn một tay.