Nói thật, cùng là võ giả cấp tám nên Hoàng Siêu cũng không thật sự phục Tần Thiên.
Hắn vẫn một mực cho rằng thực lực của hắn không hề kém hơn so với Tần Thiên.
"Hoàng Siêu, ngươi nói như vậy là không đúng. Nếu Tần Thiên không tham dự vào thì ai có thể giết chết con sư tử Hoàng kim bậc hai tầng một kia?"
"Ta thấy rằng ba tấm thẻ tích điểm này ít nhất cũng phải đưa cho Tần Thiên hai tấm. Bởi vì hắn đã cứu tất cả chúng ta.
Thực tế Chương Tuyết nói cùng không sai.
Sự xuất hiện của Tần Thiên đối với mọi người mà nói chính là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.
Nghe được câu nói của Trương Tuyết, sắc mặt của Hoàng Siêu lại càng không ổn.
Lúc này Tần Thiên cũng lên tiếng: "Các ngươi cũng không cần phải làm khó bản thân như vậy. Ba tấm thẻ tích điểm này ta không cần một tấm nào cả. Bởi vì số điểm của ta đã đủ từ lâu rồi.”
Sau khi nghe Tần Thiên nói, tất cả mọi người vừa giật mình lại vừa hâm mộ.
Bọn họ còn đang liều mạng giết yêu thú thu hoạch thẻ tích điểm mà Tần Thiên đã hoàn thành nhiệm vụ từ lúc nào.
Cứ so sánh như vậy làm cho mọi người đều cảm thấy cực kỳ hổ thẹn.
"Đây là do ngươi nói đấy, đừng có hối hận!" Hoàng Siêu vội vàng lấy ba tấm thẻ bài xuống phân chia cho mọi người.
Mà đám người Chương Tuyết thấy Tần Thiên hào phóng như vậy thì trong lòng vô cùng kính nể.
Kỳ thực trong cái nhìn của Tần Thiên, vì để giết được ba con sư tử Hoàng kim kia, bọn họ cũng phí không ít công sức, hy sinh không nhỏ, nhường thẻ tích điểm cho bọn họ cũng là điều nên làm thôi.
Đợi mọi người chia điểm xong xuôi, Chương Tuyết nói: "Tần Thiên, ngươi có thể đi cùng với bọn ta cùng săn giết yêu thú không? Hiện tại trong rừng rậm Hắc Phong rất nguy hiểm. Ta nghe nói những lần khảo hạch trước người của viện Huyền Vũ còn cướp đoạn điểm của chúng ta. Nếu chúng ta lập nhóm đi sẽ an toàn hơn rất nhiều."
Sau khi Chương Tuyết nói xong, đa số ánh mắt của mọi người đều ánh lên sự mong chờ nhìn về phía Tần Thiên.
Chỉ có Hoàng Siêu và mấy tên huynh đệ thân thiết của mình dường như hơi bất mãn với Tần Thiên.
"Cũng được, có điều các ngươi phải nghe theo sự sắp xếp của ta, không được tự tiện hành động. Ngoài ra, điểm lấy được cũng phải chia một cách thống nhất. Không được vì tranh đoạt điểm mà nảy ra mâu thuẫn nội bộ." Tần Thiên nói.
Hắn làm như vậy cũng vì muốn để viện Bạch Hổ có thêm nhiều người có thể vượt qua khảo hạch.
Dù sao Vu Xuân Thu và Khương Tuyết Ưu đều đối xử với hắn rất tốt, làm như vậy cũng coi như một sự báo đáp đối với bọn họ.
"Được, bọn ta cam đoan sẽ nghe theo lời ngươi." Đám người Chương Tuyết đều rất vui mừng nói.
Còn mấy tên Hoàng Siêu mặc dù không vừa ý nhưng cũng không dám thoát khỏi đội ngũ.
Sau đó Tần Thiên tìm vài lý do khiến mọi người rời đi.
Khí huyết của ba con sư tử Hoàng kim này cực kỳ dồi dào, Tần Thiên đương nhiên không thể bỏ qua.
Đợi mọi người đi khỏi, Tần Thiên thúc giục huyết mạch Đằng xà cắn nuốt toàn bộ khí huyết vào trong cơ thể.
Bỗng nhiên Tần Thiên cảm nhận được lực lượng dòng xoáy linh khí trong mình dường như đang sôi trào.
"Đây… có lẽ nào do ta hấp thu quá nhiều khí huyết nên sắp đột phá rồi?" Tần Thiên suy tư tự hỏi.
Có điều Tần Thiên cũng không định đột phá ở nơi này.
Tiếp đó, hắn dùng Tu La bá thể quyết vận chuyển số linh khí đang cực kỳ dồi dào trong thân thể đi một vòng trong kinh mạch để áp chế sự xúc động muốn lên cấp xuống.
"Làm như vậy cũng có cái tốt đó là căn cơ võ đạo của ta sẽ càng thêm vững chắc." Tần Thiên tự nhủ trong lòng.
Hiện tại, lực lượng trong cơ thể của Tần Thiên đã đạt tới mức bảy ngàn cân, võ giả có cùng cảnh giới với hắn cho dù muốn đỡ một quyền do hắn đánh ra cũng không đỡ nổi.
Hắn nhanh chóng bước tới nơi mà đám người Chương Tuyết đang đợi.
"Ngươi lén lút làm gì ở đó vậy? Là có bí mật gì không muốn cho ai biết sao?" Hoàng Siêu khó chịu nói.
Tần Thiên liếc nhìn hắn một cái nói: "Chẳng nhẽ ta không thể có việc riêng của bản thân sao? Hình như ta cũng không ép ngươi đứng đây đợi ta mà!"
Hoàng Siêu bị những lời này của hắn chọc đến đỏ cả mặt, hắn thầm mắng trong lòng: "Khốn kiếp, ngươi đợi đó cho ta, đừng để ta nắm được cái thóp của ngươi."
Tần Thiên cũng không muốn để ý tới hắn nữa mà dẫn mọi người tiếp tục đi tìm kiếm yêu thú.
Dưới sự dẫn dắt của Tần Thiên, tốc độ săn giết yêu thú của mọi người cũng tăng lên trông thấy.
Vốn dĩ bọn họ chỉ là một đội ngũ tập hợp lâm thời. Nhưng nhờ có sự chỉ huy của Tần Thiên, mọi người đã phối hợp ăn ý hơn. Sau khi hợp tác thì sức chiến đấu cũng tăng vượt bậc.
Chỉ trong thời gian một ngày mà bọn họ đã giết mấy chục con yêu thú. Số điểm mà mỗi người đạt được đều cao hơn rất nhiều so với trước kia.
"Dựa theo tốc độ này thì trước khi khảo hạch chấm dứt, chúng ta đều có thể hoàn thành nhiệm vụ." Chương Tuyết phấn khích nói.
Đúng lúc này, Hoàng Siêu đứng ra nói: "Ta không hài lòng với cách chia điểm này. Mỗi một lần chiến đấu ta đều ra sức nhiều nhất cho nên ta muốn bốn phần của tổng số điểm. Còn lại các ngươi tự chia đi."