Thời điểm Tần Thiên bước vào căn phòng tối, hắn đột nhiên cảm giác được một cỗ sức mạnh quấn chặt lấy thân thể mình.
Khi hắn mở mắt ra lần nữa, trước mắt đã là một cảnh tượng khác.
“Không ngờ trong linh trận cấp bốn cỏn con này vậy mà lại có thuật che mắt.” Tần Thiên thầm nói trong lòng nói.
Trong kiếp trước, hắn đã tiếp xúc qua với một số trận đạo tông sư. Sức mạnh của những tông sư đó là khá đáng sợ.
Linh trận mà bọn họ tiện tay tạo ra cũng có thể tụ linh khí đất trời phạm vi ngàn dặm lại với nhau.
Còn có những trận đạo tông sư, những người có thể bao phủ cả một thành trì trong huyễn linh trận. Những người sống trong đó bị cách ly với thế giới bên ngoài, tất cả những cảnh tượng họ nhìn thấy đều là ảo giác linh trận hình thành nên. Nếu phải giao đấu với những tông sư đó phải cực kỳ cẩn thận, nếu không, vô tình rơi vào huyễn linh trận của họ chính là vạn kiếp bất phục.
“Tiếp được mười tảng đá coi như đạt tiêu chuẩn."
Tần Thiên nhìn thấy trên bức tường trước mặt xuất hiện một hàng chữ nhỏ. “Mười tảng đá, cũng không biết là nặng cỡ nào.” Tần Thiên đang trầm tư, khảo hạch ải đầu tiên đã bắt đầu rồi.
Oành! Một tảng đá lớn bất ngờ từ trên trời rơi xuống. Thấy vậy, Tần Thiên nhanh chóng đón lấy những tảng đá khác.
Tảng đá này nặng khoảng 800 cân, nếu mười tảng thì là 8.000 cân.
Tuy thế khi tảng đá rơi xuống sẽ gây chấn động mạnh, nếu không đủ sức thì sẽ không vượt qua được khảo hạch.
Oành…Oành…Oành!
Sau đó, những tảng đá không ngừng rơi xuống liên tiếp sau đó, Tần Thiên lần lượt đỡ được, tổng cộng tất cả có mười tảng.
Tần Thiên nâng tảng đá 8.000 cân, lắc đầu nói: “Độ khó của ải thứ nhất này thấp như vậy sao?”
Điều này là do thể lực của Tần Thiên vốn rất mạnh, nếu là người khác thì tuyệt đối không cảm thấy dễ dàng như vậy.
Tiếp theo là đến ải thứ hai.
Lúc này, cảnh tượng xung quanh Tần Thiên lại thay đổi.
Cuồng phong rít gào tứ phía, dường như hắn đang đứng giữa một chốn hoang vu. Trong linh trận này, bất kỳ cảnh tượng nào cũng có thể biến hóa để khảo nghiệm các đệ tử.
“Dưới sự công kích của linh trận, kiên trì một nén hương, trên thân thể nếu có dưới 100 vết sẹo sẽ vượt qua khảo nghiệm.”
Tần Thiên nhìn thấy một hàng chữ khác. Không mất bao lâu, tiếng cuồng phong rít gào như một lưỡi đao chém về phía Tần Thiên.
Uy lực của lưỡi đao gió này cũng không thể xem thường, nó có thể dễ dàng cắt xuyên qua da của các võ giả.
Cùng lúc đó, mây đen bao phủ cả bầu trời trên đầu hắn, từng đạo sấm sét cũng lần lượt oanh kích.
“Ải thứ hai công kích dày đặc như vậy, thật sự là muốn khảo nghiệm tốc độ.” Tần Thiên thầm nói trong lòng.
Sau đó, hắn thi triển thân pháp kỹ thuật, bắt đầu di chuyển nhanh chóng. Lúc đầu, công kích trong linh trận không nhanh, nhưng theo thời gian, tốc độ càng ngày càng nhanh. Bất đắc dĩ, Tần Thiên tung ra Tuyệt ảnh thiên huyễn thân, để lại từng đạo tàn ảnh trong không gian linh trận.
Đao gió và sấm sét đánh vào dư ảnh làm dư ảnh tan biến ngay lập tức.
“Lôi Mãng Huyết mạch của ta có lẽ có thể nuốt trọn uy lực của sấm sét.”
Trong lúc né tránh, trong đầu Tần Thiên nảy ra một ý tưởng. Sau đó, hắn triệu hồi Lôi Mãng Huyết mạch để đỡ lấy những tia sét trong linh trận, Tần Thiên phát hiện Lôi Mãng Huyết mạch thật sự có thể nuốt chửng uy lực của sét đánh, sau khi nuốt vào, hắn cảm nhận rõ ràng sức mạnh của tia sét đã chuyển hóa thành sức mạnh của chính mình. E rằng không ai có thể ngờ rằng, cửa thứ hai bị người khác coi như hồng thủy mãnh thú, nhưng trong mắt Tần Thiên, đó lại là cơ hội để thăng cấp.
Sau một nén nhang, trên người Tần Thiên chẳng những không có một vết sẹo nào, ngược lại linh khí của hắn còn tăng rất nhiều, Lôi Mãng Huyết mạch cũng tăng lên một chút.
Tiếp tục thuận lợi vượt qua ải thứ hai, sau đó Tần Thiên tiến vào ải thứ ba.
Lúc này, bên ngoài căn phòng nhỏ, mọi người đều đang chăm chú quan sát, bởi vì lần này có đến ba người cùng tiến vào cửa ải thứ ba.
“Tinh Tinh chắc chắn đã qua, nhưng hai người còn lại là ai?” Vị mỹ nhân của học viện Chu Tước xoa xoa lông mày, nghi hoặc hỏi.
"Thực lực của A Hỏa đã đạt tới cảnh giới võ sư cấp hai. Tiến vào ải thứ ba thì hẳn cũng không có vấn đề gì." Ngụy Hướng Đông nói.
Nếu lần này học viện Huyền Vũ chẳng có nổi một người vượt qua cửa thứ ba thì sẽ xấu hổ chết được.
“Nói không chừng người thứ ba là Tần Thiên từ học viện Bạch Hổ.” Trưởng lão của học viện Thanh Long cười nói.
Tuy nói thế nhưng ông ta cũng không cho rằng Tần Thiên có thể vượt qua Mộ Dung Sơn Hà.
Lúc này, tròng mắt của Ngụy Trùng đảo qua đảo lại, hắn ta nói với Vu Xuân Thu: “Không phải lúc trước ngươi mới thắng một trăm vạn lượng sao? Ngươi còn dám đánh cược với ta nữa không?”
“Cược cái gì?” Vu Xuân Thu nghi ngờ hỏi.
“Cược xem Tần Thiên có thể đột phá cửa thứ năm hay không.” Ngụy Trùng nói.
Lúc này, Lí Không Nham và những người khác cũng bắt đầu cảm thấy hứng thú.