Tần Thiên không trả lời câu trêu ghẹo của cô mà trực tiếp nói thẳng: “Sư tỷ, hiện tại ta gặp chút khó khăn khi tu luyện. Tỷ có quen cao thủ kiếm đạo nào không, ta muốn hẹn hắn tỉ thí một trận.”
Khương Tuyết U nghe vậy liền bĩu môi, trong lòng thầm nói: “Trước mắt có một cô nương xinh đẹp như hoa như ngọc lại không biết nắm bắt cơ hội, lại nhất quyết muốn chạy đi luyện kiếm, thật đúng là đồ cứng đầu.”
Trong lòng cô nghĩ như vậy nhưng lại không nói ra miệng.
“Học viện Bạch Hổ của chúng ta có mấy vị sư huynh và sư tỷ chuyên môn luyện kiếm đạo trình độ cũng không thấp. Nhưng mà hiện tại bọn họ đều đi ra ngoài nhận nhiệm vụ, không ai có ở võ phủ.”
“Những người còn lại ở võ phủ lại không nguyện ý muốn giúp ngươi.” Khương Tuyết U nói.
Ngay sau đó, cô chuyển đề tài nói: “Ta cũng đang tu luyện kiếm đạo, ta với ngươi đến tỉ thí đi.”
Nghe vậy, Tần Thiên hơi sửng sốt muốn từ chối.
Bởi vì, Khương Tuyết U chỉ là võ sư tam trung, nên không thể gây áp lực cho hắn.
“Sao vậy? Ngươi đang khinh thường sư tỷ sao?” Sau khi nhìn thấy vẻ mặt của Tần Thiên, Khương Tuyết U có chút ngượng ngùng nói.
Tần Thiên vội vàng lắc đầu nói:” Sư tỷ, người hiểu lầm rồi, ta không có ý đó.”
Không phải hắn coi thường Khương Tuyết U, mà là hắn cảm thấy cùng cô tỉ thí cũng không đem lại kết quả gì.
“Nếu đã không phải ý đó, vậy chúng ta tỉ thí đi.” Thân hình thanh tú của Khương Tuyết U lóe lên, từ trong phòng lấy thanh trường kiếm đi ra.
Cô vung trường kiếm, công kích về hướng Tần Thiên.
Thấy vậy, Tần Thiên có chút bất lực, chỉ có thể rút kiếm ra nghênh chiến.
Kiếm pháp của Tần Thiên khá tinh xảo, mỗi một chiêu thức đều đánh trúng chỗ hiểm.
Nhưng hắn không sử dùng toàn lực, nếu không Khương Tuyết Y sẽ bị thương.
“Gió hàn cuốn lá.” Khương Tuyết U thấy Tần Thiên vẫn chưa dùng hết toàn lực, cô nhẹ nhàng kêu một tiếng, dùng đến kiếm pháp cấp Huyền cấp thấp.
Trường kiếm vung lên, mang theo một luồng gió công kích hướng về phía Tần Thiên.
Cổ tay của Tần Thiên khẽ vung, Thiên Phong kiếm xoay một vòng, ba đạo kiếm khí trực tiếp phóng ra ngoài.
Lúc Khương Tuyết U nhìn thấy ba đạo kiếm khí phóng tới, đôi mắt xinh đẹp của cô lóe lên một tia kinh ngạc.
Cô vội vàng tiếp chiêu.
Nhưng kiếm khí của Tần Thiên thực sự quá mạnh, trường kiếm trong tay của Khương Tuyết U bị văng ra ngoài, bản thân cô cũng đứng không vững, lảo đảo ngã xuống đất.
Vốn dĩ trên người cô chỉ khoác áo dài màu trắng.
Trong lúc tỉ thí với Tần Thiên, áo khoác dài màu trắng đã trở nên lỏng lẻo, ở hiệp cuối cùng, áo choàng trắng trực tiếp trượt xuống.
Trong nháy mắt, cả căn phòng tràn ngập một mảnh xuân sắc.
Tần Thiên vội vàng quay đầu đi nói: “Sư tỷ, ngươi yên tâm, ta cái gì cũng không nhìn thấy.”
Lúc này, Khương Tuyết U vừa ngại ngùng vừa tức giận.
“Ngươi giỏi lắm Tần Thiên, rõ ràng là ngươi khẩu thị tâm phi, rõ ràng là ngươi nhìn thấy nhưng lại chơi xấu. Ta phải nói cho sư tôn là ngươi bắt nạt ta.” Khương Tuyết U khịt mũi nhẹ giọng nói.
Sau đó cô lấy áo choàng khoác lên trên người nhưng thân hình yêu kiều vẫn lúc ẩn lúc hiện, làm người khác có những tưởng tượng xa vời.
“Sư tỷ, ngươi không được hại ta như thế, rõ ràng là ngươi tìm ta tỉ thí, hơn nữa ta không phải cố ý.” Tần Thiên bất lực nói
“Vậy được, ngươi đồng ý với ta một điều kiện, ta sẽ không nói ra, như thế nào?” Khương Tuyết U xảo quyệt nói.
“Điều kiện gì?” Tần Thiên nhìn cô một cái nói.
“Ngươi dạy ta làm như thế nào để tu luyện ra kiếm khí. Điều kiện này như thế nào?” Trên người Khương Tuyết U thoang thoảng mùi thơm đến gần Tần Thiên nói.
“Tu luyện kiếm khí, nói thì dễ nhưng làm thì khó.” Tần Thiên lắc đầu.
Kiếm pháp Quy Nguyên mà hắn tu luyện tương đối uyên thâm, ngay cả khi hắn đem bí quyết truyền thụ cho Khương Tuyết U, cô cũng không nhất định có thể lĩnh hội được.
“Này, đồ keo kiệt. Để ta đi hỏi sư tôn thử xem.” Khương Tuyết U bĩu môi nói.
Tần Thiên lúc này mới gật đầu.
“Ta thật không nghĩ tới ngươi lại tiến bộ nhanh như vậy, hiện tại ta ở trong tay ngươi đến mười chiêu cũng không kiên trì được nữa rồi.” Cô xúc động nói.
Tần Thiên vào võ phủ vẫn chưa được hai tháng mà đã bỏ qua cô vài con phố rồi.
Sau đó, cô thay một bộ y phục nói: “Đi thôi, ta mang ngươi đi tìm sư tôn, kiếm thuật của người cực kỳ lợi hại. Ngươi với ông tỉ thí nói không chừng sẽ có bước đột phá.”
Tần Thiên vội vàng theo sau.
Không lâu sau cả hai người đến nơi ở của Vu Xuân Thu.
“Sư tôn, Tần Thiên đến tìm người muốn thỉnh giáo kiếm đạo.” Sau khi vào cửa, Khương Tuyết U trực tiếp nói.
Trong phòng ngoài Vu Xuân Thu còn có mấy người khác nữa, đều là khách của Vu Xuân Thu.
“Nha đầu này, vi sư đã dạy ngươi bao nhiêu lần rồi, làm việc không được hấp ta hấp tấp, không thấy ta có khách ở đây sao?” Vu Xuân Thu trừng mắt nhìn cô một cái, nghiêm khắc nói.
Khương Tuyết U lè lưỡi vội lui ra ngoài.
“Nếu đã là khách của Vu bá, vậy để ngày khác ta quay lại.” Tần Thiên thấy vậy liền mở miệng đáp lại.
Lúc này, trên mặt Vu Xuân Thu nở nụ cười nói: “Tần Thiên, vừa nãy ta có nói với bọn họ mấy câu rằng năm nay học viện Bạch Hổ của ta thu nhận được một đệ tử cực kỳ tài năng.”
“Ngươi tới đây vừa đúng lúc.”
“Như này đi, ta với ngươi tỉ thí một trận, chứng tỏ cho bọn họ xem có phải là ta đang khoác lác hay không.”