Nhưng lúc này, Sở Hành bỗng nhiên giận dữ gào lên, một đợt ánh sáng màu trằng khuếch tán ra từ đầu của hắn, như lốc xoáy lớn dần, trong chớp mắt đã quét hết sạch tất cả những chất khí kỳ dị trong phạm vi mấy thước.
Sau khi Sở Hành gào lên thì thoát lực ngã trên mặt đất hôn mê, nhưng lốc xoáy màu trắng sáng kia còn đang chầm chậm xoay tròn quanh hắn.
Mà khi được ánh sáng của lốc xoáy này che chở, chất khí kỳ dị ở bốn phương không còn dám tới gần Sở Hành nữa, ngay cả những tiếng rít gào chói tai lúc trước như đang sợ hãi mà trở nên nhỏ hơn rất nhiều.
“Hửm?”
Thấy cảnh này, thần sắc vị lão giả thần bí kia hơi thay đổi, trong mắt xuất hiện vui mừng, sau đó ông ta vung tay áo lên, một chuỗi dao động kỳ dị khuếch tán ra, tất cả những chất khí kỳ dị đều chui hết vào trong xương trắng.
Sau khi những chất khí kỳ dị biến mất, ánh sáng của lốc xoáy ở xung quanh Sở Hành nhỏ lại dần, sau đó đi vào trong đầu Sở Hành.
“Ta đã đợi gần ngàn năm, cuối cùng cũng gặp được nhân tài đáng để bồi dưỡng, hy vọng ngươi sẽ không làm lão phu thất vọng.” Lão giả động người, phi lên không trung rồi chầm chậm bay đến bên người Sở Hành.
Sau đó ông ta búng ngón tay bản vào ngực Sở Hành, những ánh sáng nhỏ như đom đóm theo búng tay của ông ta mà chui vào trong ngực Sở Hành.
Sau khi ánh sáng kia đi vào trong vạt áo, tiến vào trong cơ thể của Sở Hành, y phục hoàn toàn không sao hết, nhưng phần ngực của Sở Hành bắt đầu hiện ra những ánh sáng như đom đóm.
Lão giả yên lặng nhìn Sở Hành, mãi cho đến khi ánh huỳnh quang trên ngực hắn tan đi mới từ từ nhắm mắt lại.
Đột nhiên, một cơn lốc dữ dội màu xanh lục vây quanh lão giả, cơn gió lốc này thâm nhập vào vô số ánh sáng trắng, ẩn chứa uy áp đáng sợ vô cùng, nhanh chóng nuốt trọn khu rừng núi này.
Kỳ quái nhất là cơn lốc dữ dội này còn chưa bay lên cao, trái lại chui hết vào trong nền đất, sau đó hoàn toàn thấm sâu vào trong mặt đất, mà vô số những bộ xương trằng kia cũng biến mất theo.
Hoa cỏ cây cối trong rừng sau cơn gió lốc dữ dội đó lại không hề khác gì trước hết, bóng đêm cũng dần buông xuống nơi này.
Nhưng thay đổi duy nhất là Sở Hành đã hôn mê, và ba thành viên trong Kiếm Đạo Minh kia đã chết.
Gió nhẹ thổi qua mang theo hơi lạnh, mà sự lạnh lẽo này cũng làm cho Sở Hành dần tỉnh lại, chậm rãi mở mắt.
“Ưm, sao thế này, chẳng lẽ là vừa mới nằm mơ?”
Sở Hành ngồi dậy, vừa xoa đầu đau nhức vừa nhìn khắp bốn phía, nhận ra cảnh kinh dị kia đã không còn, làm hắn tưởng như những gì mới trải qua lúc trước chỉ là một giấc mơ.
“Không đúng.”
Sau khi ánh mắt Sở Hành nhìn thấy ba người Kiếm Đạo. Minh, hẳn bỗng nhiên đứng dậy, quan sát tử trạng ghê rợn của
ba người kia, hắn cảm thấy cảnh lúc trước thật sự đã xảy ra.
“Đáng sợ thật, sao trong núi Linh Dược này lại có nơi kinh khủng như vậy”
“Lăng mộ Vạn Cốt rốt cuộc đến từ đâu? Vị lão giả thần bí kia là thần thánh phương nào?”
Sở Hành khiếp sợ vô cùng, hẳn nhớ lại cảnh lúc đó mà đến giờ vẫn thấy khó có thể tin nổi, vì tất cả những sự vật trước đó đã vượt qua phạm vi hẳn có thể chịu được.
“Sàn sạt sàn sạt....”
Đúng lúc này, Sở Hành đột nhiên nghe có tiếng chân giãm trên mặt đất, hắn biết có người đang đến gần.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!