Nếu không phải ông cụ giúp đỡ cô ấy thì Tần Lan có lẽ cũng chẳng thể học xong.
Nhưng nếu bố cô ấy còn sống, thì cũng không đến nỗi khiến cô ấy bị xa lánh như thế này trong dòng tộc.
“Ha ha! Vị trí này tôi có thể nhường cho cô, nhưng cô, có dám ngồi không?”, Mạc Hiển cười nhạt nói.
Một thanh niên lập tức đứng lên khẽ quát: “Có gì mà không dám?”
“Ngồi xuống!”
Ông cụ tức giận đập bàn, bực tức nói: “Nếu không ăn thì lập tức cút ra ngoài!”
Thanh niên đang hùng hổ lập tức cụp đuôi.
Bây giờ quyền lực vẫn nằm trong tay ông cụ, ông ấy muốn ủy quyền cho ai thì sẽ ủy quyền cho người đó, nếu như làm càn trước mặt ông cụ, tương lai chưa chắc được chia một đồng nào.
Lúc này một người đàn ông trung niên đứng ra giảng hòa: “Được rồi được rồi, mau báo với nhà bếp dọn món lên đi! Đều là người một nhà cả, mọi người bớt nói vài câu đi!”
“Lan Lan của chúng ta trước giờ đều rất ưu tú, từ nhỏ đến lớn đều là học sinh ba tốt của Giang Châu, thành tích đứng đầu, lại được cử ra nước ngoài đi học! Vậy nên mắt nhìn chắc chắn sẽ không sai đâu, hôm nay dẫn bạn trai về, cũng nên giới thiệu cho mọi người chứ, đây là cậu ấm nhà ai vậy? Nhìn mặt có hơi lạ, chưa từng gặp nhỉ!”
Lúc này, một cô gái mặt mũi trông hiền lành khẽ nheo mắt, cười châm chọc nói.
Cô ta chỉ là trông có vẻ hiền lành mà thôi, đây là đang muốn khiến Tần Lan xấu hổ trước mặt mọi người.
Giới thiệu hạng người này cho Tần Lan, cả đời này cũng đừng mơ mà trở mình!
Nếu để người ta truyền ra cô ấy quen bạn trai từng ngồi tù lại còn làm bảo vệ ở công ty mình, e rằng hình tượng giàu giỏi đẹp kia của cô ấy cũng không giữ được nữa đâu.
“Không ý kiến, không ý kiến ạ, quyết định của ông nội rất sáng suốt! Cháu nhất định phải kính ông một ly!”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!