Người đàn ông mặc áo sơ mi trắng bĩu môi: "Mày á? Có nhiều thứ mày không biết lắm! Một kẻ có trình độ thấp kém như mày cũng chỉ làm được mấy chuyện thấp kém thôi? Tất cả những tin tức mày nghe được hôm nay... Cũng đủ để mày chém gió với bạn bảo vệ của mày vài năm đấy!"
"Vậy ý của anh là anh có tự tin lấy được miếng đất xây dựng ở Thành Bắc?"
"Đương nhiên! Tao nói đứa phế vật như mày có thể đừng nói nhảm như vậy nữa được không? Trong trường hợp này, mày có quyền lên tiếng sao?"
"Ha ha, tôi nghĩ cũng chưa chắc đâu!"
"......"
Tần Băng lấy ví tiền ra, bên trong có hai tấm vé vào cửa, giơ ra phẩy phẩy trước mặt mọi người.
“Nhìn xem đây là gì, người như anh từng thấy bao giờ chưa? Cũng đúng, chủ đề cao quý như vậy, có nói với anh, anh cũng chẳng hiểu được!”
Mạc Hiển xua tay cười lạnh nói: “Hai slot này của anh, mất rồi!”
“Mở to mắt chó anh ra, ông đây đã ở đây rồi, anh nói mất là mất sao! Anh nghĩ anh là ai chứ, nghi thức cắt băng Thành Bắc này là tổ chức riêng cho anh chắc? Đúng là đồ ngốc! Nếu không phải nể mặt ông nội thì hôm nay tôi đã dạy dỗ anh một trận rồi!”, Tần Băng tức giận nhìn anh nói.
Anh lấy điện thoại gọi điện, đầu bên kia vang lên giọng điệu biếng nhác của Công Tôn Cẩm: “Anh yêu à, nhớ em sao?”
“Ông nội, loại người như thế này đến nhà họ Tần chúng ta hết ăn lại uống, ông quan tâm anh ta làm gì chứ?”. Cô gái cột tóc đuôi ngựa đứng bên cạnh lạnh lùng nói: “Đợi chúng ta lấy được khu đất Thành Bắc, khi đó Tần Băng chính là công thần lớn nhất của nhà họ Tần rồi, lúc đó ông nội cũng đừng có thiên vị đấy!”
Reng reng reng!
Lúc này chuông điện thoại chợt vang lên.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!