Bình cháo rơi xuống trúng ngay chân của người phụ nữ đang đứng trước cửa từ nãy giờ đang xem kịch hay,cô ngồi xuống lượm,rồi từng bước đi vào.
Duy An tức giận không thèm nhìn người đó ai anh chỉ biết cúi đầu xuống suy nghĩ.
–" Em đã vất vả nấu cho anh mà anh đổ bỏ như vậy thì lần sao em sẽ không phí tâm sức nữa"Chung Linh giọng nói hờn dỗi nhìn anh
Nghe giọng nói của cô,anh bất ngờ ngước lên nhìn cô.
Lã phó quan biết điều liền đi ra ngoài ngay,anh đứng ở trước cửa phòng canh chừng không cho ai làm phiền Tư Lệnh và phu nhân.
Duy An ấp a ấp úng nói:
–" Phu nhân ......sao ....em ....biết anh ở đây"
–" Sao... Tôi không được đến đây sau,nếu vậy thì tôi đi"Nói xong cô quay người ra cửa.
Duy An cuốn cuồn đứng lên từ phía sau ôm lấy cô nói:
—" Em đừng đi,anh không có ý đó,anh nhớ em nhiều lắm.Phu nhân của anh"Ôm cô anh mới cảm nhận được đây là thật chứ không phải mơ
Chung Linh nước mắt chảy xuống cô quay lại nhìn anh với ánh mắt hờn dỗi.
–"Tại sao anh bị thương không nói cho em biết ......hay anh từ lâu đã không xem em là vợ của anh......"
Cô chưa nói hết anh đã lấy tay che miệng cô lại,anh không muốn cô hiểu lầm anh thêm lần nào nữa.
–" Anh sợ em đau lòng,lo lắng thêm thôi,anh không muốn em phải mệt mỏi vì anh"Anh ôm cô vào lòng nói tiếp " Vì anh yêu em nhiều lắm Chung Linh anh rất yêu em,anh không muốn người anh yêu lại đau lòng vì một người như anh"
Chung Linh oà khóc trên đôi vai anh như một đứa trẻ,cô cũng rất yêu anh,cô sợ anh bỏ cô lại một mình trên thế giới này .
Sau một hồi hai người oán trách và ôm nhau thì mới chịu buông nhau ra,anh nắm thật tay cô ngồi xuống giường nhìn cô đầy âu yếm
Chung Linh mở bình cháo đưa tới trước mặt anh giọng nói giận hờn cô vang lên.
–" Em đã vật vả mấy tiếng nấu cho anh vậy mà...."
Duy An nghe xong anh không đợi gì giựt bình cháo trên tay cô,rồi ngửa đầu ực một hơi vào bụng dù cho nó có nóng
Cơn tức giận trong lòng cô cũng vì vậy mà diệu xuống, cô nhìn xuống vị trí ngực anh chỗ vết đang được băng bó dù được băng rất kỉ nhưng ở đó vẫn len lỏi vết máu khiến cô nhìn thôi cũng thấy rất đau lòng.
Cô chạm nhẹ vào vết thương,rồi ngước lên nhìn anh hỏi
–" Anh còn đau không..."
Cô vừa chạm vào người anh,đôi bàn tay mềm mại của cô làm cho anh sướng đến run người.
–" Lúc nãy còn đau lắm nhưng khi gặp em và được em chạm vào thì anh đã không đau nữa rồi"
Chung Linh biết ngay anh lại nói những lời nham nhở, không ý tứ.Cô liếc xéo anh rồi quay người nhìn sang chỗ khác không thèm đến anh.
Duy An liền xoay cô lại,đôi bàn tay anh áp lên mặt cô nói:
–" Em hết giận anh chưa,chuyện anh và Kỳ Ngư,thật sự anh không muốn giấu diếm em vì anh chỉ sợ khi nói ra em sẽ rời xa anh"Lời nói của anh khi nói rất hấp tấp,anh rất sợ nếu như anh chỉ nói sai một lời thì cô sẽ bỏ đi mất.
Chung Linh đã không còn để tâm chuyện đó nữa rồi.Nếu như anh thật sự có gì đó với Kỳ Ngư thì lúc trước anh không khổ sở mà lo sợ đến như vậy.
Xem như cô sẽ bỏ qua lần này nhưng nếu còn lần sau .....cô sẽ không tha thứ cho anh,mãi mãi hận anh.
Thấy cô vẫn không trả lời anh nghĩ cô vẫn còn giận anh, anh cuốn cuồn ôm chầm lấy cô,do khi kéo cô quá mạnh nên vì thế cô đã trúng vết thương của anh khiến cho anh phải nhăn mặt nhưng vẫn cố chịu đau mà vẫn ôm lấy cô.
Chung Linh lo lắng cho anh liền nói :
–" Anh.... Có sao không ..."
–" Em đừng cử động hãy ngồi yên cho anh ôm em" Anh thỏ thẻ bên tai cô vang lên " Chung Linh! Em là người quan trọng nhất trong cuộc đời anh.Nếu như không có em bên cạnh anh không biết anh phải sống làm sao" Anh rất sợ cái cảm giác mà không có cô bên cạnh,chưa bao giờ anh ngừng suy nghĩ về cô.
Anh kéo cô ra nhìn thẳng vào đôi mắt cô một lần nữa khẳng định với cô.
–" Vì vậy em đừng để bọn họ chia rẻ chúng ta,anh chỉ cần một mình phu nhân của anh thôi còn lại anh đều mặc kệ cho dù anh có bị gián chức anh chỉ muốn bên cạnh em"
Chung Linh cảm động những lời nói của anh,cô nghĩ mình thật hạnh phúc khi anh luôn dành tình cảm cho mình nhiều đến như vậy.
Cô không ngần ngại ôm chặt anh hôn nhẹ lên môi anh một nụ hôn nồng thắm .
–" Cảm ơn anh" Cô nhẹ buông anh ra nói.
Tịch Duy An bất ngờ khi cô chủ động hôn mình nhưng đó chỉ là hôn nhẹ,chỉ rãi ngứa cho anh,làm sao mà anh chịu được
Anh một lần nữa kéo cô vào lòng anh,ánh mắt ma mị của anh nhìn cô.
–" Cảm ơn vậy thôi sau.... Phu nhân của anh hôn còn vụng về lắm để anh chỉ cho em thế nào là hôn" Nói rồi anh cúi xuống chiếm trọn đôi môi xinh đẹp của cô
**********
Vài ngày sau Tịch Duy An cuối cùng cũng được xuất viện về nhà nhưng vết thương anh vẫn còn rất nặng nên việc vệ sinh cá nhân của anh đều một tay Chung Linh lo hết.Ngay cả tắm cô cũng là người tắm cho anh
Vì thế mà Duy An được nước mà làm tới,lúc nào mà cô không để ý anh có thể đụng chạm vào cô mà không hề kiêng dè trước mặt nhiều người.
Buổi sáng sớm tinh mơ,có những chú chim hót quanh khu vườn Tịch Gia
Trên giường người đàn ông đã thức dậy,tay liền theo thói quen tìm kiếm người bên cạnh nhưng người đó lại đi đâu mất rồi.
Anh liền ngồi dậy với khuôn mặt hờn dỗi,anh quay ra cầm lấy cái chuông và bộ đàm trên đầu giường.Anh lắc chuông vừa nói trong bộ đàm
–" Dịch Chung Linh em đang ở đâu...nghe rõ trả lời"Từ ngày anh bị thương cô đã chuẩn bị hai thứ đó cho anh để có việc gì thì có thể gọi cô nhanh hơn....nhưng không ngờ anh lại quá đáng làm cái gì cũng kêu cô ngay cả việc lấy quyển sách nằm kế trên bàn cũng phải kêu cô từ trên lầu đi lên lấy cho anh.
Chung Linh từ dưới bếp chạy hối hả lên lầu trên người còn mặc một chiếc tập về,cô đang bận nấu bữa sáng cho anh.
–" Sao sáng nào anh cũng gây rối hết vậy" Cô thở phì phò nhìn anh nói.
Duy An liền đứng lên,trên người anh chỉ mặc một chiếc quần cụt phía trên không mặc áo nhìn cô liền đi tới.
Anh lấy tay ôm mặt cô nói:
–" Anh đã nói trừng nào anh dậy em mới được dậy....tại sao không nghe"
–" Dạ thưa anh vậy ai sẽ nấu ăn cho anh ăn" Không phải vì anh tối ngày đòi ăn đồ cô nấu thì cô đâu có vất vả như vậy.
Duy An ngang ngược cố nói lý.
–" Nhưng em đi rồi anh không thể ngủ được,không có hơi em anh không ngủ được"
Chung Linh trên tay cô cầm cái giá liền gõ lên đầu anh một cái.
–" Sáng sớm lại nói chuyện vớ vẩn,anh bớt nhõng nhẽo cho em được không"Không hiểu sao từ ngày trúng đạn đến giờ anh lại thay đổi.Viên đạn bắn ngay ngực chứ có ngay đầu đâu mà anh như bị người ta lắp một cái não khác vậy.
Duy An liền chuyển đề tài anh lôi kéo cô vô phòng tắm và nói.
–" Tắm cho anh"
Cô tắm cho anh cũng đâu có được yên,mỗi lần đôi tay của cô chà tới đâu thì máu huyết trong người anh liền sôi sùng sục tới đó
Từ ngày bị thương đến giờ anh không thể nào mà ân ái với cô được mỗi lần anh đòi hỏi cô liền khướt từ chối anh và đưa ra một lý do rất kỳ cục là anh bị thương nên không được vận động nhiều,có biết khi cô mặc những chiếc váy ngủ gợi cảm và nằm cạnh anh thì anh rất muốn ăn thịt cô hơn bao giờ hết không
Đôi tay cô đang chạm vào xương sườn của anh,không biết người khác thì sao chứ chiếc xương sườn là nơi nhạy cảm nhất của anh,cô vừa chạm tới hơi thở anh bắt đầu dồn dập.
Chung Linh chỉ chăm chú tắm cho anh nên cũng không cảm nhận cơ thể anh bắt đầu thay đổi
–" Chung Linh xuống một chút nữa"Anh cầm đôi tay chạm vào con quái vật đã ***** **** từ lâu
–" A..." Vừa chạm vào cô liền la lên và đứng dậy
Chung Linh nhìn anh với ánh mắt phẫn nộ rồi nói ra hai từ :
–" Biến ...thái" Nói rồi cô quay người bỏ ra ngoài để lại khuôn mặt tức tối của anh khi không được thoả mãn
Anh nghiến răng lại nhìn ra phía cửa thầm chửi cô
–" Dịch Chung Linh để xem anh sẽ ăn thịt em như thế nào....anh sẽ không thể để em rời giường trong một thân hình lành lặn"Ý chí điên rồ trong đầu liền loé lên.
*******************
Kỳ Ngư sau khi biết anh đã bị thương cô ta liền chạy tới bệnh viện nhưng ở nói anh đã xuất viện cô liền chạy thẳng về nhà anh.
Vừa vào nhà cô đã kêu tên anh um sùm khiến các người hầu không thể ngăn cản được
Kỳ Ngư không xem ai ra gì,cô ta chạy hẳn lên lầu tìm kiếm anh.
–" Duy An...." Ai ngờ vừa mở cửa gặp cảnh mà cô không muốn thấy chút nào.
Trong phòng Tịch Duy An đang đè ở trên người phu nhân của mình,đôi môi anh đang hôn lấy môi của Chung Linh không rời,tay anh cón đang sờ soạng khắp người cô,cũng may trên người cả hai còn mặc đồ nếu không cô không biết phải trốn ở đâu nữa
Nghe tiếng động cả hai đều quay lại nhìn,cô liền ngồi dậy xô anh ra nhưng anh vẫn ôm chầm lấy cô.
Còn Duy An trong lòng đang tức điên lần nào anh cùng phu nhân của mình ở bên nhau đều bị hai mẹ con này phá đám lần trước thì là mẹ cô ta lần này tới cô ta.
–" Cô tới đây làm gì,mấy người hầu xem ra trả lương cho mấy người họ thật vô ít"Giọng nói bất mãn anh vang lên
Kỳ Ngư khuôn mặt có phần ghen tỵ nhìn Chung Linh rồi quay lại nhìn anh nói:
–" Em nghe nói anh bị thương em tới xem anh có sao không"
Duy An liền bật cười anh nắm lấy tay Chung Linh kéo mạnh về phía anh,anh nhìn cô với ánh mắt yêu thương
–" Cũng may nhờ tôi trúng đạn,tôi mới được làm lành với vợ tôi được cô ấy chăm sóc tận tình như thế tôi có trúng bao nhiêu phát đạn tôi cũng bằng lòng"Nói xong anh cúi đầu hôn lên môi vợ mình nụ hôn thật sâu.
Tâm trạng Chung Linh vì thế cũng trở nên tốt hơn,cô chỉnh y phục ngay ngắn tôi bước tới nhìn Kỳ Ngư.
–" Ở đây không phải nhà cô cũng không phải Dịch gia mà có thể tự tiện vào"Nhìn cô ta cô đã cảm thấy ngứa con mắt rồi
Kỳ Ngư liền đưa mắt nhìn Duy An nói:
–" Duy An ...."
—" Sau cô mặt dày vậy,vợ tôi đã nói vậy cô mau lập tức đi mau"Anh trợn mắt to cắt ngang lời cô ta.
Kỳ Ngư nhục nhã bị quê trước mặt Chung Linh,tới bước này cô sẽ không để hai vợ chồng anh có thể xem thường cô hết lần này tới lần khác.
–" Các người hãy chờ xem,tôi sẽ trả đũa mấy người"Nói xong cô liền quay người đi.
Chung Linh liền thở phào nhẹ nhõm cũng may cô ta đến đúng lúc,nếu không cô sẽ bị anh ăn thịt không còn mảnh giáp.
Chung Linh định đi ra ngoài,anh liền đứng lên kéo cô lại.
–" Em đi đâu chúng ta chưa xong việc mà"
–" Anh....Đang ban ngày ban mặt anh làm gì vậy" Cô vùng vẫy trên đôi tay của anh.
Anh liền ôm lấy eo cô hít hương thơm sau gáy cô
–" Nhưng ....hơn một tháng rồi anh nhịn hết nổi rồi"Một tháng này đối với anh như một sự tra tấn,nhìn cô đang ở trước mặt mà không được làm gì.
Chung Linh bất ngờ quay lại nhìn anh nở một nụ cười tươi rối rồi đánh nhẹ vào mặt anh nói.
–" Đêm nay em sẽ cho anh một bất ngờ"
–" Có ....có thiệt không phu nhân" Hai mắt anh liền sáng rực lên.
Chung Linh vừa cười vừa gật đầu ....nhưng khi cô đi ra ngoài nụ cười liền tắt đi vừa liếc nhìn bên trong .
–" Tối nay anh sẽ biết tay tôi"Cô nghiến răng lại nói.
Một màn kế hoạch chơi xỏ anh của cô bắt đầu,cô sẽ trả đũa anh những gì anh đã làm với cô
Duy An hôm nay biết mình sắp được cùng cô chơi trò người lớn thì anh trong lòng liền phấn khởi...Anh tự tay tấm cho mình không cần nhờ cô,anh ở bên trong vừa hát vừa tắm tràn đầy vui vẻ,trước khi ra ngoài anh còn xịt nồng nặc mùi thơm rồi mới chịu ra ngoài
Anh còn thắp một nến thơm ngay cửa sổ để cho lãng mạng....nhưng trong nến thơm này có một loại kích thích làm chúng ta hưng phấn trong chuyện ấy.
Tiếng bước chân bên ngoài ngày càng gần anh hơn,trái tim anh liền đập nhanh dữ dội,anh liền núp vào sau cánh cửa.
Chung Linh mở cửa không thấy ai mà thấy nến thơm thì cô liền nghĩ chắc có điềm sẽ xảy ra
–" A.,.."Chưa suy nghĩ được gì thì anh từ đằng sau ôm chầm lấy cô.
–" Phu nhân đêm tới rồi"Anh liền đẩy cô xuống chiếc giường lớn.
Anh không chần chờ gì mà đè xuống thân thể bé nhỏ của cô,áp đôi môi mình xuống.
Nhưng cô đã đưa tay ra chặn môi anh lại nói:
–" Em chưa tắm,anh đợi em một chút"
–" Đợi gì đợi nữa,anh hết chịu nổi rồi.Người em thơm lắm không cần tắm đâu"Vừa nói tay anh liền chạm nhẹ cút áo của cô từ từ mở.
Chung Linh lấy hết bình sinh sức lực vốn có của mình đẩy anh một cái thiệt mạnh.
Cô thở hỗn hễn rồi dậy.
–"Anh đợi em đi tắm đã,một chút thôi...Ngoan đi"Nói xong cô chạy một mạch vào nhà tắm.
Không ngờ khi cô ra,cô lại mặc một chiếc váy rất gợi cảm khiến anh phải nuốt nước miếng ực ực.
Chung Linh nhìn anh đang nhìn cô đến đờ người là biết trong đầu anh đang suy nghĩ đen tối rồi
Cô bạo dạn đi tới trước mặt anh còn ngồi thẳng lên đùi ấy nói.
–" Hay em với anh chơi một trò chơi được không"Ý định đen tối của cô đã đến
Duy An bất ngờ cô nay lại bạo như vậy,hắn không suy nghĩ nhiều liền gật đầu đồng ý.
–" Miễn là chơi với em là được" Anh ôm eo cô hít hương thơm trên người cô
Chung Linh liền lấy ra một tấm khăn lụa và một sợi dây thừng.
–" Bây giờ em sẽ trói anh và bịt mắt anh lại.Nếu anh kiềm chế được trong vòng nữa tiếng thì mọi chuyện anh và Kỳ Ngư em sẽ tin anh và anh muốn làm gì em cũng được.....nhưng ....Nếu anh thua thì từ nay chúng ta ngủ riêng anh đồng ý không"Cô vừa nói vừa đưa mặt mình sát gần anh.
Duy An trong lòng đang khó chịu mà cô bắt anh phải chịu đựng nữa tiếng sau anh chịu nổi.
Nhưng vì tương lai được ăn miếng mồi nhử suốt thời gian qua thì bắt anh làm gì anh cũng chịu
—" Được...chơi thì chơi...nhưng anh có một điều kiện"Ánh mắt tà mị anh đang nhìn ngọn đồi của cô ở trong váy ngủ.
Chung Linh cũng đồng ý ngay không cần suy nghĩ gì.
–" Điều kiện gì"
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!