Hôm nay sẽ diễn ra một ngày rất trọng đại trong cuộc đời của Tịch Duy An,trong lòng anh chưa bao giờ hồi hộp đến vậy,trái tim cứ liên tục đập rất nhanh.
Một buổi sáng tốt lành đến chiếu sáng cho một ngày mới bắt đầu.
Tịch Duy An hôm nay anh dậy rất sớm từ 6 giờ sáng anh đã dậy sớm tắm rửa thay đồ,anh đứng trước gương nhìn mình trong gương,liền nở lên một nụ cười hạnh phúc.Hôm nay anh mặc trên mình là bộ vest đen rất oai phong toát lên một người đàn ông thành đạt là mẫu người lý tưởng của tất cả phụ nữ để lấy làm chồng
Anh đang đứng trước gương thắt chiếc nơ trước cổ mình rồi xoay tới xoay lui vài vòng.
Lã Siêu Văn từ ngoài bước vào nhìn anh nói:
—" Bộ trưởng....Đồ anh dặn tôi đã đem tới" Anh ta nói xong liền đưa chiếc hộp nhỏ tới trước mặt Duy An
Duy An liền cầm lấy mở ra xem rồi cong môi cười tươi.Bên trong là một chiếc nhẫn kim cương được đính đá rất là tỉ mỉ,vừa mở ra thì viên kim cương đó đã đập vào mắt anh chiếu sáng.
—" Cô ấy chắc chắn sẽ thích nó" Anh nhìn Lã Siêu Văn nói.
Siêu Văn anh nhanh chóng cười trả lời
—" Vâng....Đây là chiếc nhẫn đầu tiên anh làm ra....tôi tin chắc phu nhân chị ấy sẽ rất thích nó"
Chiếc nhẫn này chính là tác phẩm đầu tay mà anh tự làm ra,và anh đã lấy kích cỡ ngón tay của cô làm tặng cho cô.Anh muốn người phụ nữ của anh sẽ là người đeo trên tay tác phẩm đầu tiên của anh làm ra.Anh muốn đeo chiếc nhẫn này trên ngón áp út của cô
Anh lại nhớ khung cảnh mà Chu Văn Đường đeo nhẫn cho cô tại buổi tiệc đó,lúc đó anh chỉ hận không thể ngăn cản kéo cô đi ngay lúc đó.... Nhưng bây giờ anh đã có thể đứng trước mặt mọi người chính thức đeo chiếc nhẫn này cho cô.
Ánh mắt hạnh phúc của anh hiện lên trên gương mặt tuấn tú của anh.
Anh nghiên đầu nhìn Lã Siêu Văn ra lệnh
—" Tuyệt đối không để ra sai sót gì....."
–" Dạ....anh yên tâm sẽ không có chuyện gì xảy ra....Tất cả những người đó tôi sẽ đưa đến đúng giờ"Lã Siêu Văn suy nghĩ rồi nhìn anh nói tiếp "Vậy còn mẹ con Dịch Kỳ Ngư...."
—" Bọn họ tự khắc sẽ tự đến đó......Phạm Yên Thu thừa dịp này sẽ khoe khoan chỉa mũi vào Chung Linh cho xem" Anh đã tính hết bước nước đi của hai mẹ con này trong lòng bàn tay rồi.
Duy An dơ tay lên xem đồng hồ rồi xoay người mở tủ lấy một chai dầu thơm mà chính tay Chung Linh của anh pha chế đích thân tặng cho anh,anh mở nắp nhiễu vài giọt lên cổ tay mình rồi ngửi.
—" Quả nhiên.....thơm thật,mùi thơm rất dịu nhẹ" Anh nhắm mắt lại thì hình ảnh của Chung Linh đêm đó hiện lên .Vì anh muốn trên người mình luôn có hương thơm của cô,tối đó anh bắt đầu nang nỉ cô làm ra hương thơm đó và tặng riêng cho anh.
Trên người cô là một hương thơm rất lạ,cô chưa bao giờ chiết xuất ra,hương thơm trên người cô đã vốn có sẵn trong người cộng thêm cô tiếp xúc với tất cả nhiều nguyên liệu chế tạo,nên trên thân thể cô mới có một mùi hương khó xác định ra là từ nguyên liệu nào.Lúc cô làm cô cũng rất khó khăn lắm mới làm ra hương thơm gần giống cô chứ không thể giống hoàn toàn trên người cô.
Anh thì mặc kệ miễn sao có mùi hương của cô trên người anh là được rồi không cần giống tới một trăm phần trăm cũng được,anh còn quá đáng hơn,anh ra lệnh mùi hương này chỉ có anh được sử dụng không cho cô tung ra thị trường.
Anh xịt lên người mình giống như cô đang ở bên cạnh anh vậy.Nhiều lúc anh cũng suy nghĩ,có khi cô nói đúng,anh rất là biến thái,nhưng anh chỉ biến thái với một mình cô thôi.Anh chưa bao giờ có cảm giác với ai như với cô.Khi cô ở bên anh,anh luôn muốn giam lỏng cô trong lòng mình không muốn ai phải nhìn thấy cô ngoài anh.
Cô là mối tình đầu cũng là mối tình cuối cùng trong cuộc đời của anh.
Lã Siêu Văn cũng ngửi được liền biết ngay của phu nhân của mình tặng nên Bộ Trưởng mới quý và cất giấu như vậy.
—" Phu nhân sẽ đến chứ..." Anh nhìn Duy An lo lắng hỏi.
Duy An mở mắt ra xoay người nhìn anh ta,lạnh lùng lên tiếng.
—" Cô ấy sẽ đến....Nếu không... chính tôi sẽ bắt ép cô ấy đến....Hôm nay tôi muốn làm cho cô ấy hạnh phúc và quay về bên tôi" Ngày hôm nay anh muốn chứng minh những lời anh nói là thật lòng với cô,anh muốn cô một lần nữa hãy tin tưởng anh sẽ đem hạnh phúc lại cho cô và Thiên Hạo.
Cuộc nói chuyện hai người bị gián đoạn khi có người gõ cửa,
Bước vào không ai khác chính là Dịch Kỳ Ngư.
Cô ta vừa bước vào nhìn thấy anh với khuôn mặt tuấn tú,rất đẹp trai cộng với bộ vest lịch thiệp,trái tim cô ta liền đập điên loạn lên vì anh.
Cô ta từ từ bước tới trước mặt anh,liếm nhẹ môi nhìn anh nói.
—" Hôm nay anh rất phong độ..." Cô nói xong liền dơ tay chỉnh cổ áo anh thì lập tức anh liền vạt tay cô ta ra.
Ngữ khí lạnh lùng anh nhìn cô ta nói:
—" Bớt đụng vào người tôi....Tôi không muốn tâm trạng đang vui vẻ của tôi bị cô phá vỡ"
Kỳ Ngư nghe xong dẹp ánh mắt yêu thương đối với anh cô liền lập tức điên tiếc lên mắng anh.
–" Tịch Duy An anh quá đáng vừa phải thôi.... Tôi là vợ anh đó"
–" Vợ.... Vợ sao" Anh nhìn cô ta đột nhiên cười lớn" Tôi đã nói biết bao nhiêu lần ....vợ tôi là Dịch Chung Linh không phải là cô.... Cô hiểu không"
Kỳ Ngư nhìn anh,hốc mắt ẩn đỏ nhưng cô vẫn cố nhẫn nhịn nhìn anh nghiến răng nói.
–" Tôi sẽ cho anh thấy được sự phản bội là như thế nào...."Cô đi tới nắm cổ áo anh nói tiếp"Để xem khi anh thấy chị ta lên giường cùng người đàn ông khác... Anh có còn yêu chị ta không"Dứt lời cô xoay người đi,từ giờ cô sẽ giúp Uông Kiếm Trì giúp anh ta đạt mục đích mà anh ta đã ấp ủ bao lâu nay.
Tịch Duy An chau mày lại nhìn cô ta rời khỏi,anh đương nhiên hiểu cô ta đang nói gì.Anh nhếch môi cười đểu.
–" Lã Siêu Văn... Anh cho người bảo vệ Chung Linh hai mươi bốn trên hai mươi bốn cho tôi....." Anh nhìn ra cửa nghiến răng nói "Muốn đụng vào cô ấy sao..... Chỉ sợ e là cô và hắn ta không còn mạng quay về"
Lã Siêu Văn nghe xong liền hiểu ý của anh,anh ta cũng không ngại đôi tay mình lại dính máu một lần nữa.
Ánh mắt như muốn giết người của Duy An hiện lên càng một rõ hơn,chỉ cần phu nhân của anh mất một sợi tóc anh không ngại tiễn người đó lên đường sớm
Buổi họp báo lần này rúng động toàn Bắc Kinh,nói là họp báo ra mắt sản phẩm nhưng thực chất là một buổi họp báo nói rõ việc tổng giám đốc Hoa Tinh và Bộ Trưởng Tịch đã ngoại tình cùng nhau tại Hồng Kông.Thì hôm nay đích thân Bộ Trưởng Tịch Duy An sẽ đứng ra nói rõ cho mọi người, nên tất cả ai ai cũng quan tâm .
Đặt biệt là sự xuất hiện của Dịch Chung Linh người đã ngoại tình với Bộ Trưởng Tịch Duy An khiến mọi người bất ngờ và dồn mọi sự chú ý vào người cô.
Ai ai đều nghĩ hôm nay hai người họ sẽ thật sự công khai và Bộ Trưởng Tịch sẽ bỏ rơi vợ mình.
Chung Linh bị những ánh mắt dè biểu khinh thường của mọi người đang nhìn về phía mình.Hôm nay cô thật sự cũng không muốn tới đây nào ngờ Chung Ngọc và Đường Phượng Ngô đã tới nhà và ép cô phải tới đây cho được .
Phạm Yên Thu và Kỳ Ngư thấy cô thì lập tức đi tới chế giễu và xúc phạm cô trước mặt mọi người đặc biệt là Thiên Hạo con trai cô cũng có mặt ở đây.
—" Cô không biết xấu hổ....Còn dám giáp mặt tới đây nữa sao....Hưng Hoa có đứa con gái như cô thật là bất hạnh mà.....cả gan dám quyến rũ chồng của em họ mình" Phạm Yên Thu giọng nói có phần đắc ý nhìn cô nói.
Chung Ngọc nghe vậy hai mắt bừng bừng lửa giận,cô bước tới định cho bà một trận nào ngờ Chung Linh đã lên tiếng trước cô.
Giọng nói dịu dàng nhưng có phần mỉa mai của Chung Linh nhìn về người bác của mình nói:
—"Chồng của em họ sao....vậy lúc trước ai dù đã có chồng nhưng vẫn suốt ngày đeo bám chồng chị họ mình,thậm chí còn muốn trèo lên giường chồng tôi,phá nát gia đình tôi sao" Cô bước tới nghiến răng nhìn hai mẹ con nói tiếp "Bà đừng lôi cha tôi vào việc này....người thiệt thòi chỉ con gái bà thôi"
—" Chị....thật quá đáng"Kỳ Ngư tức giận bước tới Chung Linh liền dơ tay lên tát cô....May mắn thay đôi tay của cô ta liền bị một bàn tay của ai đó nắm giữ.
Tất cả mọi người xoay lại,gương mặt quen thuộc xuất hiện tại đây:Dịch ....Chung ....Tú.
Dịch Chung Tú hất tay Kỳ Ngư ra lớn giọng quát.
—" Chị dám dùng đôi tay dơ bẩn của chị đánh chị tôi sao"
–" Chung Tú" Cả hai Chung Linh,Chung Ngọc đều đồng thanh gọi cô.
Chung Tú chạy nhanh lại ôm chặt Chung Linh khóc nức nở
–" Chị cả....em xin lỗi!Em đã không giữ được Dịch gia ....em rất lỗi với chị và chị hai...chị hai đã kể hết mọi chuyện về chị cho em nghe....em thật sự xin lỗi chị cả...chị tha lỗi cho em"Khi cô nghe chị cả mình xém chết thì cô đã sợ hãi và lo lắng biết chừng nào,cô sợ sẽ không gặp lại chị cả.
Chung Linh nghe xong vuốt lưng em gái,trong lòng cô bây giờ cũng thấy nhẹ lòng khi em gái cô đã trưởng thành hơn rồi.
—" Chị không sao.....Bây giờ sản nghiệp của cha chị đã gầy dựng lại rồi em đừng thấy có lỗi với các chị nữa"
—" Mẹ ơi! Người này là ai vậy" Thiên Hạo nãy giờ đứng cũng chưa hiểu mọi người này đang nói gì,cậu nhìn Chung Tú tò mò hỏi.
Chung Linh nghe vậy liền buông Chung Tú ra,nhìn xuống xoa đầu con trai nói
–" Tiểu Hạo chào dì út đi con...."
Thiên Hạo nghe lời liền cuối người: " Con chào dì út"
Chung Tú vui mừng nhìn thằng bé,cô liền ngồi xổm xuống.
—" Con là Hạo Hạo mà chị hai nhắc tới sao....con dễ thương thật" Cô thương yêu hôn vào má Tiểu Hạo.
Nhìn Hạo Hạo cô chợt nhận ra mình đã lớn tuổi rất nhiều rồi,bây giờ cháu của cô đều đang lớn dần lên còn cô chỉ chờ một người,mà suốt đời chắc chắn người đó sẽ không bao giờ trở về.
Lục Bồi đã ra đi 5 năm nhưng cô không thể thoát ra khỏi hình bóng anh luôn ở trong đầu cô,cô thật sự hi vọng một ngày nào đó anh sẽ trở về.Cô chưa bao giờ tin là anh đã chết.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!