Sáng sớm hôm sau, vừa rạng sáng, Lý Tử Dạ chạy. đến chỗ Bạch Vong Ngữ ở phòng phía tây để luận bàn.
Kết quả....
Đừng nói tới cũng được.
"Phi Tiên Quyết mà vừa rồi Lý huynh sử dụng là một công pháp khó luyện nhất trong thiên hạ, ta nghe nói, Lý huynh chỉ mới tu luyện công pháp này chưa đầy.
một tháng, trong vòng một tháng mà huynh đã đạt được thành tích như vậy, thậm chí chỉ sử dụng công
pháp này mà đã có thể còn vượt qua ba chiêu của ta, quả thực kỳ tài ngút trời” Bạch Vong Ngữ vẫn nói với một thái độ nghiêm túc như lúc trước.
Lý Tử Dạ ngồi trên mặt đất, mồ hôi đầm đìa, nhớ lại mà muốn khóc quá.
Nếu không phải hắn nhìn thấy thái độ chân thành của Bạch Vong Ngữ thì thực sự nghỉ ngờ là tên này. đang lòng vòng quanh co cười nhạo hắn!
Ba chiêu, thế mà còn dưới tình huống tên tiểu tử này áp chế tu vi, ông trời ơi, ông có để cho người khác sống hay không thế!
"Tiểu đệ, đến lúc phải đi rồi.”
Lúc này, trước căn phòng phía tây, Lý Ấu Vi đi tới nhắc nhở.
Lý Tử Dạ nghe nàng ấy nói vậy, hẳn lập tức đứng dậy, suýt nữa quên mất chính sự của mình.
Sau khi đi được hai bước, Lý Tử Dạ hơi khựng lại, hắn nhìn về "cô bé quàng khăn đổ” ở phía sau, trên mặt lộ ra nụ cười xấu xa của lão sói xám: "Bạch huynh, đi cũng bọn ta chứ?”
Bạch Vong Ngữ nghe vậy, khẽ gật đầu một cái, hắn ta cũng không hỏi là họ sẽ đi đâu.
Thương Minh, Hạnh viên.
Gió thu khẽ thổi, lá cây hạnh trong vườn đã chuyển sang màu vàng óng ả, đẹp không sao tả xiết.
Trong vườn, đại diện của ba gia tộc đã đến đông đủ, đi theo đại diện của ba gia tộc còn có một vài tiểu bối, họ cùng nhau đến đây để nâng cao kiến thức.
Nhà Trưởng Tôn, Thương Minh và tiền trang Doãn Thị có thể nói là ba gia tộc có tài lực lớn nhất đô. thành, hơn nữa đều có bối cảnh kinh người.
Đặc biệt là nhà Trưởng Tôn, sau lưng họ là đương kim Hoàng Hậu triều Thương, có thể nói là quyền thế ngập trời, cũng chính vì điều này mà việc làm ăn của nhà Trưởng Tôn tuy rằng cất bước trễ nhất nhưng tốc. độ phát triển lại nhanh nhất.
Mà Thương Minh và tiền trang Doãn Thị, phía sau lưng họ cũng có sự ủng hộ của thế lực triều đình, điều này làm cho người khác không dám xem thường họ.
Hôm nay, ba gia tộc tới đây là để quyết định phân chia lãnh thổ buôn bán ở đô thành.
"Người đại diện của Lý gia đã đến.”
Đúng lúc này, tiếng thông báo vang lên, làm cho yến hội náo nhiệt sôi động đột nhiên trở nên yên tĩnh.
Mọi người nhìn ra bên ngoài.
Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, ba bóng người cất bước đi vẽ phía trước, dẫn đầu là một thiếu niên, trên người thiếu niên ấy mặc một bộ gấm hoa, mặt như quan ngọc, thần thái như tiên, cho dù có nhìn thế nào thì cũng thấy một công tử có khí thế vô song.
"Con trai trưởng Lý giaI"
Khi đại diện của ba gia tộc nhìn thấy chàng thiếu niên dẫn đầu, trên mặt họ đều không giấu được sự ngạc nhiên.
Con trai trưởng Lý gia này quả thực tuấn tú lịch sự, không có gì kỳ lạ khi hắn có thể bái sư Mai Hoa Kiếm Tiên.
Trong số những người đại diện của ba gia tộc, có rất nhiều tiểu bối nữ quyến nhìn thấy dáng vẻ này của Lý Tử Dạ, trong mắt họ nổi lên từng gợn sóng rung. động.
Ánh mắt của Lý Tử Dạ quét qua mọi người, hẳn cảm thấy rất hài lòng.
Như vậy mới phải chứ, có rất nhiều người mà trước đây hẳn từng gặp, người khác đều coi họ là lão quái vật, bây giờ họ cũng phải dùng ánh mắt sỉ ngốc để nhìn hẳn.
Tuy nhiên, Lý Tử Dạ còn chưa kịp tỏ ra kiêu ngạo thì người đại diện của ba gia tộc đã sửng sốt khi nhìn thấy nam tử mặc đồ màu trắng phía sau Lý Tử Dạ, tất cả mọi người đều bị giật mình, họ lập tức đứng dậy tiến lên chào đón người đó.
"Bạch công tử, sao ngài lại đích thân đến đây vậy?"
Đại diện của ba gia tộc ân cần chào đón hẳn ta với nụ cười nịnh nọt trên khuôn mặt.
Bạch Vong Ngữ này là đại sư huynh của Nho môn, có địa vị siêu phàm, trong tương lai, rất có khả năng hẳn ta sẽ trở thành Chưởng tôn Nho môn.
"Bạch Vong Ngữ, là Bạch Vong Ngữ."
Lúc này, những tiểu bối nữ quyến do ba gia tộc dẫn đến cũng đã nhận ra thân phận của Bạch Vong Ngữ, họ ngạc nhiên thất thố nói.
Lý Tử Dạ rất hối hận, sớm biết thế này thì hẳn sẽ. không dẫn theo cái bóng đèn lớn này.
Đây chẳng phải là đang cướp đoạt ánh sáng sân khấu của hắn sao?
Phía sau Lý Tử Dạ, Bạch Vong Ngữ cũng không có cảm xúc gì đối với lời nịnh nọt của người đại diện ba gia tộc, hẳn ta bình tính nói: "Là Lý huynh bảo ta đến nên ta mới đến đây."
Hãn ta vừa dứt lời, tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều bị giật mình.
Là con trai trưởng Lý gia bảo hẳn ta đến đây sao?
Đại sư huynh của Nho môn nói như vậy là có ý gì?
Lúc này, tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều phải nhìn con trai trưởng Lý gia bằng một con mắt khác.
Thấy vậy, Lý Tử Dạ đứng thẳng lưng lại, trong lòng trong bụng đều nở hoa, hắn đã nói rồi, dẫn theo "cô bé quàng khăn đở' này chỉ có đúng chứ không có sai.
“Lý công tử, xin mời!"
Mọi người đều tránh đường, thái độ của họ thay đổi, trong đầu họ không ngừng lóe lên những suy nghĩ.
Lời nói của Bạch Vong Ngữ của Nho môn là có ý gì?
Chẳng lẽ Nho môn cũng đứng về phía Lý gia? Chẳng phải là hôm qua Nho môn mới cho gọi con trai trưởng Lý gia qua đó hỏi tội sao?
Lý Tử Dạ nhìn thấy thần sắc của mọi người không
ngừng thay đổi, khóe miệng hơi cong lên, hẳn lập tức đi về phía trung tâm yến hội.
Ba người họ ngồi xuống, Bạch Vong Ngữ và Lý Ấu. Vi lần lượt ngồi ở hai bên trái phải của Lý Tử Dạ, địa vị tôn ti, vừa nhìn là đã hiểu ngay.
“Thấy vậy, những người có mặt ở đây càng tỏ ra. khiếp sợ.
“Lý công tử, chúng ta tiếp tục nói về chuyện hợp tác nhé?"
Một vị quản sự của nhà Trưởng Tôn lên tiếng, người đó nói ra với một thái độ hòa nhã.
"Được!"
Lý Tử Dạ trả lời rất dứt khoát, hẳn chợt nhìn sang nữ tử bên cạnh mình, nhỏ giọng nói: 'Ấu Vi tỷ tỷ, chúng ta nên thương lượng như thế nào?"
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!