Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tú Tài Gia Tiểu Kiều Nương

Sáng sớm hôm sau, để bắt kịp ngày hợp chợ trên trấn nhỏ, người các thôn phụ cận đều vội đến trên đường phố tụ tập, mua các đồ nên mua liền lại sớm về nhà xuống ruộng làm việc.

Tống Tân Đồng đi tiệm vải trước mua năm thất vải bông, trên trấn cũng không có gì tốt hơn cái này, có điều nếu nàng mua tơ lụa, vải bông mịn, Chu đại gia bọn họ chắc là cũng không nỡ mặc. Trong năm thất vải có hai thất màu xanh đen, hai thất màu lam, còn có một thất màu hồng phấn, màu hồng phấn có thể cho tiểu cô nương trẻ tuổi làm quần áo xinh đẹp mặc.

Một cây vải có thể làm tốt vài bộ quần áo, cả nhà bọn họ hẳn cũng đủ rồi.

Lại đi mua một ít bánh ngọt đã đóng gói cùng đường, cái này cũng làm tạ lễ.

Tống Tân Đồng nhìn mấy thứ này: “Còn muốn mua cái gì không?”

“Tỷ, chúng ta hôm nay còn phải ăn cơm ở nhà Chu đại gia?” Tiểu Bảo hỏi.

Lục Vân Khai đi đón tiên sinh, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì rất nhanh là có thể khởi công, Tống Tân Đồng đáp trả: “Hẳn là.”

“Vậy chúng ta có thể ăn cơm sao?” Tiểu Bảo nói: “Đệ không muốn lại ăn màn thầu.”

Tiểu Bảo vừa nói xong liền bị Đại Bảo liếc mắt trừng một cái: “Chu gia gia đem đồ ngon đều cho chúng ta ăn, bọn họ toàn ăn màn thầu bột mì đen.”

Tiểu Bảo cũng biết mình nói sai.

Tống Tân Đồng liếc mắt nhìn Tiểu Bảo một cái: “Tiểu Bảo, đệ còn nhớ tới thời gian trước đây nhà chúng ta ăn không nổi cơm sao?”

Tiểu Bảo vừa nghĩ tới ngày năm ngoái ăn không đủ no, nước mắt thoáng cái liền chảy ra, gật gật đầu: “Nhớ.”

“Nhớ là tốt.” Tống Tân Đồng cũng không mắng các cậu ở bên ngoài, gọi hai cậu lên xe ngựa trước, sau đó nói với Đại Nha: “Ngươi đi cửa hàng lương thực phía trước mua một túi gạo cùng một túi bột mì, lại đi cắt nửa phiến thịt heo, đến lúc đó cùng nhau đưa qua.”

“Dạ.” Đại Nha lập tức đi về cửa hàng phía trước.

Chờ sau khi nàng trở về, Tống Tân Đồng mấy người an vị trên xe ngựa rời trấn nhỏ, ở ven đường ngoài trấn chờ Lục Vân Khai bọn họ, đợi không đến công phu nửa chén trà, bọn họ cũng tới.

Đoàn người vội vàng đánh ngựa tới Hạnh Hoa thôn, khi đến Chu gia, Chu đại gia cùng Chu đại nương bọn họ đang chờ ở cửa nhà đâu.

Chu đại gia mang theo Lục Vân Khai và tiên sinh đi mộ, Tống Tân Đồng thì ở nhà gọi Đại Nha đem này nọ chuyển vào.

“Chu nãi nãi, ta mua cho các ngươi vài thất vải, người cầm đi làm quần áo cho Áp đản bọn họ, ở đây còn có vài bao đường cùng điểm tâm, cho Áp đản bọn họ lúc rảnh nhai nhai.” Tống Tân Đồng đem đường cùng điểm tâm nhét vào trên tay Chu gia nhị tôn nữ, tam tôn tử, lại đem đồ vật bên trong lấy ra ngoài.

Chu đại nương nhìn mấy thứ này, mắt đều trừng lớn: “Này nhưng không được, không được, mua nhiều đồ thế này làm gì, các ngươi mau lấy về, mau lấy về.”

Tống Tân Đồng vội chỉ vào thóc gạo Đại Nha chuyển xuống hỏi: “Chu nãi nãi, người xem mấy thứ này để chỗ nào?”

“Mua này đó làm gì?” Chu đại nương thấy bên trong nhưng đều là bột gạo cùng thịt.

Tống Tân Đồng nói: “Chu nãi nãi là như vậy, ta đây không phải là muốn tu sửa mộ gia gia ta sao? Tiên sinh nói với chúng ta kỳ hạn công trình, ít nhất phải ba bốn ngày mới có thể làm tốt, mấy ngày nay muốn mượn phòng bếp nhà người dùng một lát, cho nên…”

“Này có gì, ngươi cầm đi dùng là được, đồ trong nhà đều có đâu, các ngươi cũng không cần lấy tới.” Chu đại nương nói.

“Này đâu được a? Một ngày ba bữa đều phải làm cơm đâu, chúng ta mua này đó qua đây là nên.” Tống Tân Đồng nói: “Đến lúc đó thỉnh Chu nãi nãi giúp đỡ làm cơm với, ta hiện tại thân thể cũng không quá có thể làm việc.”

Chu đại nương: “Ngươi yên tâm, chúng ta bao hết.”

“Có điều chính là quấy rầy các ngươi làm việc.” Tống Tân Đồng áy náy nói.

Chu đại nương vội xua tay: “Không có gì, Chu đại gia ngươi chiều hôm qua còn đặc biệt cao hứng, còn uống nhiều rượu, có thể giúp các ngươi làm việc, hắn cũng là cao hứng.”

“Đúng rồi, tu sửa này tối đa nửa ngày là được, sao còn phải ba bốn ngày đâu?”

“Chúng ta khắc tấm bia đá cho gia gia với nãi nãi, còn muốn đem mảnh đất kia tu sửa chỉnh đốn một chút, nên là phải tiêu phí một ít thời gian.” Tống Tân Đồng nói.

“Thì ra là như vậy, các ngươi thật là hiếu thuận, còn khắc bia.” Chu đại nương nghĩ nghĩ lại hỏi: “Các ngươi sao không thay gia gia nãi nãi ngươi chuyển mộ đến Thanh Giang huyện bên đó?”

Tống Tân Đồng cũng không phải là không nghĩ tới, nhưng sau khi nghe qua thầy phong thủy nói liền bỏ qua cái ý niệm này, chính cái gọi là xuống vì an, vào đất liền ngủ yên, trừ phi là phong thủy đặc biệt không tốt mới chuyển phần mộ, nhưng nếu như không có, bên kia tận lực không muốn động, quấy rầy tổ tiên an nghỉ là sẽ chịu trừng phạt.

Tống Tân Đồng cũng cảm thấy là như vậy, hơn nữa mảnh đất này cũng không tệ lắm, bên kia cứ như vậy, đến lúc đó đem bài vị bày ở trong nhà, thường xuyên tế điện cũng giống nhau.

Nàng đem ý nghĩ của mình nói với Chu đại nương một chút, Chu đại nương cũng gật đầu lia lịa: “Tiên sinh nói đúng, nghe tiên sinh.”

“Hiện tại cũng không gần tới canh giờ, vậy ta sửa sang lại làm cơm, đến lúc đó tiên sinh về cũng gần có thể ăn.” Chu đại nương lại đeo tạp dề lên: “Này nay, đều làm món gì mới tốt đâu?”

“Làm thịt kho tài đi, chưng một ít cơm là được.” Tống Tân Đồng theo Chu đại nương vào phòng bếp.

Chu đại nương phát hiện trong bếp không có củi lửa gì, quay đầu hô với tôn tử tôn nữ đang liếm giấy gói kẹo: “Tiểu Cúc ngươi và Áp Đản Nhi đi lên núi chặt một ít củi, nhanh lên, trong nhà đều sắp không còn.”

“Ai.” Áp Đản Nhi bọn họ lập tức chạy ra ngoài cửa.

Tống Tân Đồng nhìn nhìn, cũng nói với Đại Nha: “Đại Nha ngươi cũng đi, chặt về nhiều một chút.”

Đại Nha: “Dạ cô nương.”

“Tỷ, chúng ta cũng muốn đi.” Cặp song sinh vừa nghe Áp Đản Nhi nói trong núi có rất nhiều gà rừng, bọn họ thường xuyên phát hiện gà rừng lúc bay loạn không cẩn thận đâm chết dưới tàng cây, cho nên cặp song sinh cũng muốn đi nhặt gà rừng. (Pen: Mấy con gà này ngu nhỉ=)))

“Đi đi, cẩn thận một chút.” Tống Tân Đồng dặn dò xong liền ngồi ở trong sân giúp đỡ Chu đại nương nhặt rau, nàng cảm thấy người một nhà Chu đại nương có chút giống người một nhà Thu bà bà, rất nhiệt tâm, rất sâu sắc, đều đặc biệt tốt.

Ngồi một hồi, một phụ nhân tuổi tác không kém Chu đại nương đi đến cửa sân, không ngừng nhòm vào, quan sát Tống Tân Đồng: “Chu lão bà tử, đây là thân thích nhà nào của ngươi a?”

Chu đại nương nhìn nàng một cái, cũng không có tiếp lời, trực tiếp đóng cửa viện, sau đó đi về nói với Tống Tân Đồng: “Hôm qua sau khi các ngươi rời khỏi không ít người hỏi thăm các ngươi, đều bị lão Chu đuổi đi.”

“Ta nghe lão Chu nói lúc trước truyền lời chính là mấy người các nàng, còn không nguyện cho cha ngươi sữa, hiện tại thấy các ngươi về lại muốn dính líu quan hệ, trên đời đâu có loại chuyện tốt này.”

“Nếu không phải là phần mộ gia gia ngươi ở ngay sau nhà, bọn họ còn muốn bá chiếm nền nhà của gia gia các ngươi, đám người kia thật đúng là không có lương tâm, gia gia ngươi rõ ràng cứu bọn họ, vậy mà bọn họ trách gia gia ngươi không cứu được mấy người khác về, lại trách gia gia ngươi không nên dẫn bọn hắn đi núi sâu đi săn.”

“Đám người kia thật đúng là nói ra mồm được.” Chu đại nương căm giận mắng: “Thực sự là hảo tâm không có hảo báo, sớm biết sẽ không cứu bọn họ, ít nhất Tống lão ca bọn họ còn có thể sống được.”

Tống Tân Đồng mấp máy môi, hơi trầm mặt không nói chuyện
Nhấn Mở Bình Luận