Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tú Tài Gia Tiểu Kiều Nương

Vội vàng đánh xe bò về nhà, phát hiện ba tiểu tử Tạ gia đều ở nàng đang bận giúp quét sân.

“Tân Đồng tỷ tỷ bọn họ đưa thùng đánh ngũ cốc về, ca ca đã nâng ra sau nhà rồi.” Cẩu Đản Nhi vội chạy tới, “Đại Bảo, Tiểu Bảo, các ngươi cũng đã về rồi.”

“Đã đưa qua đây à? Thật đúng là mau.” Tống Tân Đồng đem gùi đặt xuống.

“Tân Đồng tỷ tỷ, ta và ca ca còn giúp ngươi chặt trúc dẫn nước, sau này cũng không cần đi trong sông lấy nước nấu.” Cẩu Đản Nhi lấy lòng nói.

“Thực sự? Các ngươi thật quá tuyệt.” Tống Tân Đồng đang muốn đi vào phòng liền nghe thấy Cẩu Đản Nhi kéo Tạ thẩm nói: “Nương, con thật đói.”

“Cẩu Đản Nhi các ngươi còn chưa ăn cơm sao?” Tống Tân Đồng cũng không đi sau giờ ngọ, vội đem đồ ăn còn lại chuyển ra, “Vừa vặn ở đây còn lại nhiều cơm như vậy, ta nấu cho các ngươi một ít món là có thể ăn.”

Không đến một nén nhang, một nồi rau xào hương thơm bốn phía liền ra lò, lại chặt một cái móng heo cùng chừng mười chân gà bày đầy một mâm.

“Thu bà bà mau tới dùng cơm.” Tống Tân Đồng đem bày bát đũa lên bàn sau đó đi ra phía sau phòng bếp.

Thùng đánh ngũ cốc đặt ở trên đất trống cạnh giếng nước, trên thùng có một đoạn trúc đã tước qua, một đoạn nối một đoạn, trườn tới trên đỉnh núi, nước liền theo thân trúc đi xuống, chảy vào thùng.

Tạ thẩm đang ở cạnh cùng nhìn cái giá trúc cũng không nhịn được gật gật đầu: “Hai tiểu tử này coi như làm được chuyện tốt đấy, cả ngày dùng nước giếng cũng không dùng được bao lâu, đi lấy nước trong sông cũng quá phiền toái.”

Tống Tân Đồng nhìn thùng nước trong, sờ sờ nước bên trong nói: “Thẩm, nước này vừa thanh lại lạnh, cùng nước giếng trong nhà không khác lắm, trên núi này còn có nước?”

“Tới giờ ngươi chưa đi qua sườn núi này?” Tạ thẩm kinh ngạc.

“Không có, lúc ta vào núi đều là đi ở rừng cây bên kia.” Tống Tân Đồng giải thích.

“Ở đấy trên cũng là rừng cây, bên trong có dòng suối nhỏ không kém dòng suối nhỏ ven thôn bao nhiêu, nước cũng đến vị trí mu bàn chân.” Tạ thẩm miêu tả một phen, “Sau này cần dùng nước thì chuyển hòn đá chặn này ra, không dùng thì chặn lại là được.”

“Tốt lắm.” Tống Tân Đồng hài lòng gật đầu, “Ta đi đem tôm thả trong bồn gỗ chuyển đến nơi này.”

“Ta tới giúp ngươi.”

Thu bà bà ăn cơm xong cũng chưa về mà đến giúp đỡ rửa nội tạng, Tạ Đại Nghĩa mang theo cặp song sinh cùng mấy nam tử đi bờ sông bắt tôm hùm.

“Cái này trái lại ăn ngon, chính là rửa quá phiền toái, vừa chà vừa ngâm lại phải cắt.” Thu bà bà nhìn tôm hùm bò đầy chậu không nhịn được nói.

Tống Tân Đồng đem tôm hùm chà sạch sẽ ném vào trong thùng đánh cốc đã đầy phân nửa, để chúng nó lại ngâm tắm bên trong một đêm, “Thẩm, ta cả thấy rửa tôm hùm này nọ vẫn là chúng ta tự mình rửa.”

Tạ thẩm ngây ra một lúc, rất nhanh kịp phản ứng, “Ngươi nói đúng, những để những thứ người ấy lại trộm đi làm ăn miệng đầy đồ bẩn đi.”

Thu bà bà cũng tán đồng, “Đúng là nên đề phòng một chút, nếu không sẽ còn xuất hiện loại chuyện hôm nay.”

“Cũng không biết là ai để lộ ra đi, aiz, thực sự là đáng ghét!”

“Hẳn không phải là bị tiết lộ đâu, món xào cay của bọn họ nhìn như nấu bằng tương thù du, đoán chừng là nghe nam nhân trong nhà nói, chính mình tự suy đoán lung tung đi.” Tống Tân Đồng nói: “Dù sao cũng không giống nhau, vị cũng không đúng.”

“Cũng không phải sao, các nàng cho rằng thêm một chút tương thù du nấu một chút chính là món lạ? Nghĩ thật là đẹp.” Tay Tạ thẩm rửa nội tạng lại càng dùng sức, “Mấy ngày này mỗi ngày rửa nội tạng, ta đều rửa đến chán.”

“Cũng không phải không cho ngươi tiền công.” Thu bà bà liếc bà một cái.

“Ta biết, ta biết, ta chỉ nói một chút mà thôi.” Tạ thẩm vội vàng nói: “Cũng may phương pháp của Tân Đồng tốt, có thể rửa được thật sạch sẽ, hơn nữa cũng thuận tiện, so với cách chúng ta rửa trước đây rửa nhanh hơn.”

Tống Tân Đồng cười cười không nói chuyện, thực sự nghiêm túc chà xát tôm hùm.

Lúc rửa được không sai biệt lắm hơn mười cân tôm hùm, Hà nhị thẩm mới đến đây, chuyển băng ghế ngồi xuống cạnh Tạ thẩm, “Lúc ta về nhà, vừa lúc tẩu tử ta làm được mấy mẻ bì lạnh, vừa mới chưng ra nồi xong liền bưng một chút cho các ngươi qua đây, chờ một chút nữa các ngươi cũng nếm thử tay nghề tẩu tử của ta.”

“Được.” Mấy người đều đồng ý.

“Vốn Bạch Vân nói cũng qua đây giúp, nhưng trong nhà cũng quá bận không đến được liền không qua đây.” Hà nhị thẩm cầm lấy nội tạng bẩn bên cạnh rìa nước nói.

Tạ thẩm nghe mấy câu này đáy lòng sẽ không quá thoải mái, liếc mắt nhìn bà bà của mình một cái, sau đó sát lại nhìn Hà nhị thẩm: “Nhà các ngươi bận đến như vậy có thể thiếu trợ thủ hay không? Đến lúc đó có thể đem ngươi kêu về hay không?”

Hà nhị thẩm một bên chà xát một bên nói: “Có hai cháu dâu ở đó, các nàng đều là người tay nghề tốt làm việc chăm chỉ, đâu cần ta a.”

Tạ thẩm thấy mình một quyền đánh vào bông, ngượng ngùng cười cười, “Ngươi không đi cũng tốt, Tân Đồng ở đây sợ là sẽ càng ngày càng bận rộn, nếu thật ít đi người nhanh nhẹn như ngươi, chính là ta sẽ đem vài nhi tử của mình kéo thêm vào để chống đỡ.”

Hà nhị thẩm cười bắt đầu vui đùa, “Thì ra là ta quan trọng như vậy a.”

Tống Tân Đồng đang chà xát rửa óc nước ngọt không nhịn được nói: “Các thẩm ai cũng quan trọng, ta thiếu ai trong các ngươi cũng không được.”

“Ha ha ha…” Mấy người lại cười.

Thêm một người Hà nhị thẩm, nội tạng vốn cần hai canh giờ để rửa giờ chỉ cần một canh giờ là xong.

Mấy người đứng dậy xoa xoa cái eo đau nhức, “Tân Đồng, mấy cái nội tạng đó ngày mai đều phải cắt?”

“Cắt một nửa đi, hôm nay còn dư lại nhiều như vậy sao?” Tống Tân Đồng nghĩ nghĩ, “Đêm mai cũng nấu một chút món lạ là được rồi, còn lại có thể làm riêng cho bọn hắn.”

“Có thể.” Thu bà bà lau tay, “Vậy ta liền về trước, dưới đất vẫn có việc đâu.”

Tống Tân Đồng liếc mắt nhìn thấy giờ đã quá nửa giờ thân, “Hai vị thẩm tử cũng trở lại nghỉ ngơi đi, hôm nay có lẽ ngày nhàn rỗi cuối cùng, các ngươi phải nắm chặt mà hưởng thụ chút thời gian nhàn nhã này nha.”

“Ha ha ha, đi, vậy chúng ta cũng về trước, sáng mai qua đây sớm chút, tốt nhất là sáng sớm đem nội tạng rửa sạch, buổi chiều liền rửa sạch ốc nước ngọt này nọ.” Tạ thẩm nói.

“Được, vậy ta cũng đi về trước.”

Mọi người đi rồi, Tống Tân Đồng thu thập cái sân một chút, khóa cửa đeo gùi đi lên núi.

Đã nhiều ngày không lên núi, vào núi đốn chút củi.

Mặc dù trong nhà đã có không ít củi lửa, tiết kiệm chút hẳn có thể sử dụng đến mùa đông, chẳng qua Tống Tân Đồng vẫn cảm thấy đốn nhiều một ít mới tốt, từ từ tích lũy để mùa đông dễ chịu chút, nếu lúc gần đến ngày đông tuyết rơi lại không có củi đốt thì làm sao bây giờ?

Y theo con đường trong ký ức đi một vòng, lượm không ít nấm, mộc nhĩ cùng hôi bào, còn lượm được chút nấm kê tung cùng nấm đầu khỉ, chờ ngày mai lão bản hàng thịt đến đưa giúp đến Cát Tường tửu lâu.

Chẳng qua đáng tiếc chính là lại không tìm được matsutake, có lẽ lại vào trong núi sâu có thể tìm được, nhưng nàng không dám tiếp tục đi vào, hơn nữa tìm matsutake còn phải dựa vào vận khí, Tống Tân Đồng cũng không cách nào gò ép, dưới mấy cây thông lâu năm lượm được không ít cành cây khô, xếp đầy một gùi liền chạy về nhà.

Về đến nhà mới giờ dậu hai khắc, cặp song sinh các cậu đã về.

“Tỷ tỷ, chúng ta bắt được rất nhiều tôm lớn cùng ốc nước ngọt.” Tiểu Bảo ba ba ba chạy tới, trong mắt mong đợi nhìn Tống Tân Đồng, chỉ kém không nói: Tỷ mau khen đệ.

Tống Tân Đồng nhìn mấy người đều cả người đầy bùn, “Các ngươi bắt bao nhiêu?”

“Khả năng có mấy trăm cân.” Tạ Đại Nghĩa trả lời, “Chúng ta đều nuôi ở trong mấy cái thùng đáng cốc đo, nương ta kể phải ngâm nửa ngày lại chà xát, ngày mai chúng ta lại qua đây chà xát tôm.” Nói xong cũng đi ra ngoài,

“Chờ chút, ta còn chưa tính bạc cho các ngươi đâu.” Tống Tân Đồng lớn tiếng nói.

“Không cần, Tân Đồng muội muội ngươi đã cấp tiền cho nương ta rồi.” Tạ Đại Nghĩa nói.

Tống Tân Đồng: “Cái này đâu giống a? Để ta cân cho các ngươi.”

“Không cần.” Tạ Đại Nghĩa dẫn hai đệ đệ liền chạy về nhà.

Tống Tân Đồng muốn ngăn cũng không ngăn được, cũng không thể đi kéo người ta đi.

“Tỷ, Đại Nghĩa ca ca không lấy tiền?” Đại Bảo hỏi, “Đại Nghĩa ca ca hôm nay bị tôm lớn kẹp mấy lần.”

Tống Tân Đồng lau lau gương mặt dính bùn của Đại Bảo, “Tỷ tính ngày mai tính cho Tạ thẩm, đệ đừng bận tâm.”
Nhấn Mở Bình Luận