Tống Vĩnh Kỳ suy nghĩ một chút: “Nếu Vậy, bản vương làm thiếu niên lang, ngươi đuổi theo bản vương.”
Ôn Yến lại nghiêm túc: “Ta lại không muốn giả làm thiếu nữ chăn cừu.”
Tống Vĩnh Kỳ nở nụ cười, trong đôi mắt có khát vọng tốt đẹp: “Vậy không còn cách nào, ngươi không giả làm thiếu nữ chăn cừu, bản vương không thể làm gì khác hơn là theo đuổi thiếu nữ chăn cừu khác.”
Ôn Yến đứng lên, chống nạnh dữ dằn nói: “Vậy chàng cẩn thận lỗ tai của chàng, ta không vặn gãy lỗ tai chàng mới lạ,”
Lời này vừa ra, nàng nhất thời có chút lúng túng, nàng nói như vậy, chẳng phải là nói với hắn, thật ra trong lòng nàng đã động tình với chàng rồi sao, thậm chí còn dần dần yêu chàng. Chỉ là, bản thân nàng cũng không mò ra được tâm ý của mình.
Tống Vĩnh Kỳ cũng có chút xúc động, ngước mắt nhìn nàng, trên mặt có chút biểu cảm phức tạp, dáng vẻ nàng ngây thơ như vậy, thật sự khiến lòng chàng sinh ra yêu thương, thậm chí chàng nghĩ, nếu như hai chân mình không phải không có cách nào cất nước, sẽ đứng lên hung hăng ôm nàng vào lòng.
Chàng đưa tay kéo Ôn Yến, nói: “Ngươi khỏe thật sao?”
Ôn Yến cúi đầu, nhẹ giọng nói: “Đã khỏe rồi.” Tự nhiên có chút chột dạ, bởi vì vết thương trên đùi còn đang nhiễm trung, chỉ là nàng cũng không có cảm giác đau, dễ dàng làm ra vẻ đã tốt rồi.
“Ừm.” Chàng liền nắm tay nàng, cũng không biết nên nói gì.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!