CHƯƠNG 91: CẦU CỨU CỬU VƯƠNG GIA
“Đau cái gì?” Tống Vĩnh Kỳ nhất thời không hiểu, nhưng thấy cô nhắm mắt lại, cũng không đành lòng lại hỏi cô, chàng đứng lên, bỗng nhiên quỳ xuống về hướng Cửu Vương gia gia.
Cửu Vương gia gia sợ hết hồn, vội vàng đỡ chàng dậy: “Ngươi điên rồi sao? Làm gì vậy?”
Tống Vĩnh Kỳ nghiêm túc nói: “Hoàng thúc, quan hệ chú cháu của chúng ta, tuy nói không tính là thân như cha con, nhưng cũng tuyệt không hề lạnh nhạt, cháu cầu xin người một chuyện.”
“Nói, nói, đừng cầu xin, ngươi đứa nhỏ này, có chuyện gì cứ nói với thúc là được, phải như thế này sao?” Cửu Vương gia bất đắc dĩ than thở.
Ôn Yến cũng nhìn Tống Vĩnh Kỳ, không biết chàng muốn làm gì.
Tống Vĩnh Kỳ nhìn Cửu Vương gia , nói: “Hoàng thúc, Phụ hoàng nhất định cũng biết Ôn Yến xảy ra chuyện, với sự quan tâm của ông ấy đối với Ôn Yến như bây giờ, ông ấy nhất định sẽ tới, mời Hoàng thúc đi trước giữ chân Phụ hoàng, để cho cháu và Ôn Yến ở chung một lát!”
Cửu Vương gia có chút xúc động, ông ta hiểu ý của Tống Vĩnh Kỳ, một khi Hoàng đế tới, chàng ngay cả tư cách quan tâm cũng không có, chỉ là muốn ngăn cản Hoàng đế tới, cũng không phải một chuyện dễ dàng, ông ta thật đúng là không nắm chặc được mấy phần.
Ôn Yến nhìn ra Cửu Vương gia bị làm khó, trên thực tế, bây giờ cô cũng không muốn nhìn thấy Hoàng đế , cô hy vọng lúc cô đau đớn, người bầu bạn bên cạnh cô, là người đàn ông này trong lòng cô. Cô nói với Cửu Vương gia : “Tử Tuyên, ông qua đây, ta dạy ông làm thế nào.”
Cửu Vương gia tiến tới: “Ngươi nói đi.”
Ôn Yến nói: “Ông đi tìm ông ta, sau khi thỉnh an, ông liền bắt đầu nhức đầu!”
Lông mày Cửu Vương gia động một cái: “Ý cô là…”
“Không sai!” Ôn Yến nhắm mắt lại, mỏi mệt nói. Hoàng đế muốn Cửu Vương gia vào cung, là vì ngăn hành động của ông ta, chỉ cần Cửu Vương gia không thoải mái, ông ta nhất định sẽ triệu kiến quốc sư, quốc sư là người của ông, muốn quốc sư nói Hoàng đế thế nào, làm gì, đều do một câu nói của ông.
Cửu Vương gia hiểu rồi, ông biết mình hổ thẹn với Ôn Yến, tự dưng đem cô kéo xuống nước, cho nên, chuyện nhỏ như vậy, ông hy vọng có thể thỏa mãn cô, nhất là, cô bây giờ không thoải mái như bình thường, nhìn thấy cũng khiến ông ta đau lòng.
Sau khi Cửu Vương gia đi, ngự y liền tới, Ôn Yến biết chữa trị không ra bệnh gì, liền nói với ngự y: “Thận tôi có một viên sỏi, mỗi lần ăn đậu hủ hoặc là uống trà quá nhiều, cũng sẽ phát tác, ngươi kê cho ta chút cỏ kim tiền tiết nước là được rồi.”
Ngự y khó xử nói: “Nhưng mà, ngài dù sao cũng phải để cho chúng tôi bắt mạch chữa trị, nếu không Hoàng thượng hỏi tới, chúng tôi cũng không biết trả lời như thế nào.”
Ôn Yến nói: “Ngươi cứ nói ta đã hết đau, chỉ cần nghỉ ngơi tĩnh dưỡng một ngày, đi đi.”
Ngự y vẫn là có chút do dự, Ôn Yến nhắm mắt lại nói: “Ta là đại phu, cơ thể ta ta hiểu rõ, đừng nói nữa, đi đi.”
Ngự y chỉ đành phải đứng dậy, làm theo lời Ôn Yến, kê một ít cỏ kim tiền nấu thuốc, liền lui ra ngoài.
Tống Vĩnh Kỳ ngồi ở đầu giường, cau mày hỏi: “Tại sao nàng không để cho ngự y chữa trị?”
Ôn Yến cầm tay chàng, đặt ở trên ngực mình, Tống Vĩnh Kỳ không hiểu, lúc tay dán sát vào ngực cô, sắc mặt đột nhiên thay đổi, chợt đứng lên, hoảng sợ nhìn cô: “Tim ngừng… đập rồi?”
Ôn Yến lắc đầu một cái: “Không cần lo lắng, chỉ mấy giờ thì sẽ tốt. Mới vừa rồi Cửu Vương gia ở đây, ta không tiện nói, ta uống một viên thuốc, loại thuốc này sau khi uống vào, có thể khiến ta có năng lực tự vệ, nhưng uống thuốc này, sẽ khiến ta đau mấy canh giờ, mấy giờ sau, ta sẽ tốt thôi.”
Tống Vĩnh Kỳ kinh ngạc: “Là thuốc gì? Năng lực tự vệ là năng lực gì?”
Ôn Yến lắc đầu một cái: “Ta cũng không biết, thuốc này là sư phụ cho ta, sau khi uống, đại khái ta có thể chạy nhanh hơn so với người khác, ông ấy nói uống thuốc này, tự vệ là không thành vấn đề.” Ôn Yến chưa hoàn toàn giải thích cho chàng nghe, dù sao chuyện linh lực này, người đời rất khó tiếp nhận, nhưng ít nhất để cho chàng biết mình có năng lực tự vệ, khiến chàng yên tâm hơn.
Tống Vĩnh Kỳ hỏi: “Sư phụ nàng lợi hại như vậy? Chỉ là thuốc này, tại sao nàng không uống sớm?”
Ôn Yến nói: “Ta không phải mới vừa nói sao? Uống thuốc này, phải đau mấy canh giờ, nếu không cần thiết, ta không muốn uống, chẳng qua là bây giờ chàng ở trong thâm cung, Phụ hoàng chàng bên kia còn chưa nói rõ, cho nên, ta mới nhịn đau uống.”
Tống Vĩnh Kỳ vuốt ve mặt cô, áy náy nói: “Thật xin lỗi, là bổn vương vô dụng, không bảo vệ được nàng.”
Ôn Yến đưa tay cầm tay chàng, lại cười nói: “Ngốc, giữa chúng ta, còn nhắc tới lời này sao?” Hai người thâm tình nhìn nhau, trong đôi mắt dường như có sự ôn như như nước.
Bởi vì khó khăn trùng trùng, tình cảm hai người càng ngày càng tốt. Lại bởi vì ở đây là Thọ Ninh cung của Thái hậu, trong cung trên dưới, đều một lòng với Thái hậu, chỉ cần tránh kỵ một chút người ngoài là được, có điều Thái hậu bệnh nặng, trừ những người hầu hạ bệnh đó, dường như không có người nào tới. Trừ phi Thái hậu nói muốn gặp ai, hoặc là Hoàng đế dẫn người tới hỏi thăm sức khỏe, nếu không, sẽ không có người ngoài.
Cửu Vương gia ra khỏi tẩm cung của Thái hậu, liền tới ngự thư phòng.
Hoàng đế ở ngự thư phòng đang phê duyệt tấu chương, thấy Tiểu Đức Tử báo nói Cửu Vương gia tới, ông ta cau mày: “Hắn tới làm gì?”
Mới vừa rồi thị vệ tới bẩm báo với Tiểu Đức Tử nói Ôn Yến không thoải mái, Tiểu Đức Tử cố ý đè xuống trước không nói, giờ phút này thấy Cửu Vương gia tới, trong lòng hắn hiểu rõ, liền nói: “Cửu Vương gia chưa nói, nhưng nhìn thần sắc của ông ấy, dường như vô cùng vui vẻ.”
Hoàng đế trầm ngâm một chút, nói: “Để cho hắn vào!”
Tiểu Đức Tử lên tiếng đáp lại lui ra, một lát sau liền dẫn Cửu Vương gia đi vào.
“Thần đệ tham kiến…” Cửu Vương gia lời còn chưa nói hết, liền lắc lắc đầu, bước chân có chút không vững: “Ai ya…” Ông bỗng nhiên che đầu, ngồi xổm người xuống, kêu đau.
Hoàng đế cả kinh, bước nhanh đứng dậy, nói với Tiểu Đức Tử: “Mau đỡ Cửu Vương gia ngồi xuống!”
Tiểu Đức Tử cũng sợ hết hồn, vội vàng đỡ Cửu Vương gia ngồi ở ghế bên cạnh, hỏi: “Cửu Vương gia , ngài không thoải mái sao?”
Khóe miệng Cửu Vương gia tràn ra một tia máu, thống khổ nhìn Hoàng đế : “Hoàng huynh, thần đệ đột nhiên cảm giác đầu đau như sắp nứt!”
Hoàng đế sững sốt một chút, vội vàng nói với Tiểu Đức Tử: “Đi, mời quốc sư!”
Tiểu Đức Tử ngẩn ra: “Hoàng thượng, mời quốc sư hay là mời ngự y?” Nhức đầu dĩ nhiên là mời ngự y, Hoàng thượng gấp đến hồ đồ rồi sao?
Hoàng đế trầm mặt xuống: “Mời quốc sư, mau!”
Tiểu Đức Tử không dám hỏi lại, vội vàng chạy như bay ra ngoài.
Hoàng đế đỡ Cửu Vương gia , ân cần hỏi: “Hoàng đệ, đau lắm sao?”
Cửu Vương gia rên rỉ một tiếng: “Đầu giống như muốn nổ ra, đau vô cùng, ai… đau quá…”
Hoàng đế cũng có chút bối rối, nhớ tới lúc mình đau đầu dường như cũng đau đớn như vậy, trong lòng ông ta âm thầm phỏng đoán, có phải kiếp số của mình tới rồi?
Nghĩ như vậy, liền đột nhiên cảm giác được mi tâm động đậy, cảm giác đau quen thuộc đánh ập lên đầu ông, ông vội vàng ổn định người, ổn định hô hấp, cũng ngồi bên cạnh Cửu Vương gia .
Cửu Vương gia thấy sắc mặt ông ấy không tốt, cố nhịn đau nói: “Hoàng huynh không cần phải lo lắng, thần đệ không có chuyện gì.”
Trong lòng Hoàng đế ưu sầu, tùy tiện gật đầu một cái, yếu ớt nói: “Ừ, tốt, tốt!”
Quốc sư rất nhanh đã tới rồi, hắn ta vừa định làm lễ, Hoàng đế liền nói: “Không cần đa lễ, mau nhìn xem Cửu Vương gia xảy ra chuyện gì?”
Quốc sư hiểu ý, đi tới bên cạnh Cửu Vương gia , Cửu Vương gia nặn ra vẻ tươi cười, “Quốc sư biết y thuật?”
Quốc sư cười mỉa: “Hiểu một vài cái!” Liền đưa tay đặt lên mạch đập Cửu Vương gia , Cửu Vương gia bỗng nhiên ai ya kêu đau một tiếng, níu lấy áo quần của quốc sư, người liền tuột xuống, đau đến lăn lộn trên mặt đất.
Quốc sư sợ hết hồn, ngồi xổm người xuống kéo Cửu Vương gia , Cửu Vương gia kéo vạt áo hắn, kéo tới trước người mình, “Bổn vương, đau quá…”
Quốc sư nhìn con ngươi ông ấy, trầm ngâm một chút, lập tức đứng dậy, dứt khoát nói với Hoàng đế : “Hoàng thượng, nhất định phải lập tức đưa Cửu Vương gia trở về tẩm cung của Hoàng thượng, Hoàng thượng tốt nhất ở bên Cửu Vương gia trông chừng.”
Hoàng đế nhìn chằm chằm quốc sư: “Xảy ra chuyện gì?”
Quốc sư nháy mắt ra dấu: “Trở về trước rồi hãy nói, sai ngự y tới chữa trị cho Cửu Vương gia .”
Hoàng đế sao còn dám trì hoãn? Lập tức sai người đưa Cửu Vương gia trở về, Tiểu Đức Tử, liền vội vàng tiến lên nói: “Hoàng thượng, mới vừa rồi thị vệ báo lại, nói Ôn đại phu trong người khó chịu…”
Hoàng đế làm gì còn có tâm tư quản cái này, lập tức đuổi xuống: “Sai ngự y đi xem!”
“Ngự y đã khám rồi, trở về nói không có chuyện gì, đại khái là ăn uống sai!” Tiểu Đức Tử nói.
“Không sao là được, ngươi đi hầu hạ đi, không có chuyện gì không cần tới bẩm báo trẫm!” Vừa nói, liền vội vội vàng vàng lên kiệu.
Quốc sư giúp đỡ Cửu Vương gia lên kiệu, hơn nữa còn trao đổi thông tin. Quốc sư sau khi hiểu, suy nghĩ một chút, bước nhanh đuổi theo Hoàng đế , nhẹ giọng nói: “Hoàng thượng, trước kiếp nạn lớn, sẽ có mấy kiếp nạn nhỏ, mười hai giờ tới, Hoàng thượng phải nửa bước không rời trông nom Cửu Vương gia , bởi vì Cửu Vương gia rời khỏi Hoàng thượng, vậy lúc này những thứ Cửu Vương gia phải chịu, đều do Hoàng thượng chịu lấy.”
Mặt mũi Hoàng đế nhăn lại: “Mười hai giờ? Ngày mai Trẫm còn phải triều chính sớm.”
Quốc sư trầm ngâm chốc lát, nói: “Vi thần sẽ lập tức trở về khai đàn làm phép, hy vọng suy tính ra lần này thời gian kiếp nạn là bao lâu, chỉ là, Hoàng thượng, bất luận như thế nào, chuyện này không thể khinh thường, nhất định phải kiên trì, nếu triều chính không cách nào đi được, hãy nói với các đại thần Thái hậu và Cửu Vương gia đổ bệnh, Hoàng thượng lo lắng không cách nào lâm triều, trăm quan chỉ biết nói Hoàng thượng hiếu thuận và tình thâm huynh đệ với Cửu Vương gia , đối với Hoàng thượng mà nói, là phúc báo.”
Hoàng đế nghe vậy, biểu cảm đột nhiên vui vẻ: “Nói có lý!”
Đối với chuyện Cửu Vương gia đi ngăn cản Hoàng đế , Tống Vĩnh Kỳ hoài nghi, chàng hỏi Ôn Yến: “Làm thế nào nàng biết Hoàng thúc giả bộ bệnh, Phụ hoàng sẽ khẩn trương?”
Ôn Yến đem nhân quả trước sau đều nói cho Tống Vĩnh Kỳ, đương nhiên, cô không nói quốc sư là người của Cửu Vương gia .
Nghe được Phụ hoàng mình triệu tập huynh đệ vào cung, là vì giúp mình cản chết, chàng không khỏi mặt mũi kinh ngạc, hồi lâu mới nói ra một câu: “Huynh đệ ruột thịt, ở trong lòng ông ta luôn không coi ra thứ gì.”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!