Chương 663
Ai nấy đều thấy được, Ngưng Mịch hoàn toàn không thể chống lại chiêu Đại La Ma Thủ của Đoạt Tâm.
Mà lúc này Ngưng Mịch cảm giác được toàn thân đau đớn kịch liệt. Nếu không phải nàng kích hoạt Huyền Lôi Ma Thể, lấy thể chất truyền thuyết chống lại, chỉ sợ vừa rồi đã bị Đoạt Tâm đập vụn thân thể.
Nhưng mà nghĩ đến mình nhất định phải trở thành top một Thanh Giao Bảng, trợ giúp mẫu thân đoạt lại cố hương, nàng cắn răng một cái, gào thét một tiếng, muốn đứng lên một lần nữa.
Đoạt Tâm thấy thế lập tức ánh mắt vui mừng: "Ngay lúc này!"
Ngưng Mịch thân là khí vận chi nữ, bây giờ chính là thời khắc mấu chốt nhất để nàng quật khởi lần nữa.
Đây là thời cơ tuyệt hảo mà Đoạt Tâm một mực chờ đợi!
Đoạt Tâm chợt hóa thành một cái bóng đen, tay phải như đao, hung hăng chụp vào trái tim Ngưng Mịch.
"Ma tăng này muốn làm gì?"
Ái nữ sốt ruột, Mạc Tà Ma Quân vẫn đang mật thiết chú ý Đoạt Tâm. Phát hiện được hành vi của Đoạt Tâm cực kỳ quỷ dị, hắn vội vàng thôi động Đại Thánh Cảnh chân nguyên, một kiếm bổ về phía Đoạt Tâm.
Oanh!
Kiếm khí cường hoành rơi trên người Đoạt Tâm, lập tức bị một cỗ huyền lực kinh khủng chấn vỡ.
Sau đó Phật châu trên cổ Đoạt Tâm tách ra trong nháy mắt, hóa thành chục tỷ minh ma màu đen trên không trung. Những minh ma này tạo thành một cái pháp trận hình tròn cự đại, vững vàng bảo vệ Đoạt Tâm.
"Minh Ma Phật Châu!"
Mạc Tà Ma Quân, Sát La Ma Quân và vô số cường giả thấy thế, đều la thất thanh. Phật châu này chính là Linh Bảo phòng ngự, có thể ngăn cản được một kích toàn lực của Đại Thánh Cảnh.
Bọn người Mạc Tà Ma Quân không ngờ được là Phật châu trên cổ Đoạt Tâm đúng là loại bảo vật này.
Mà mọi trong lúc người ở đây thất thần, Đoạt Tâm đã đi tới trước mặt Ngưng Mịch.
"Ha ha ha, tiểu mỹ nhân, ta vốn không nỡ giết ngươi, nhưng mà ngươi là người có đại khí vận, tiểu tăng chỉ có thể thống hạ sát thủ a!"
Tay phải của hắn như lợi đao chụp vào trái tim Ngưng Mịch, khoảng cách chỉ có gang tấc!
Tê!
Cảm nhận được sát khí lăng lệ của Đoạt Tâm, Ngưng Mịch không khỏi trái tim phát lạnh, dọa đến gương mặt trắng bệch trong nháy mắt.
Hô ~
Đúng lúc này.
Một đạo liệt thiên kiếm mang màu trắng xông mở hư không, chiếu sáng cả sân thi đấu vạn ma, rơi vào pháp trận Minh Ma Phật Châu hình thành. Như chém
dưa thái rau, bổ ra phòng ngự của Minh Ma Phật Châu, cường hoành kiếm khí nổ tung trên lưng Đoạt Tâm, trực tiếp chấn hắn rơi xuống đất.
"Cái này. .
Ngưng Mịch trái tim buông lỏng, vội vàng quay đầu nhìn về phía đình ngắm cảnh xa xa.
Lúc này, người có thể cứu nàng, ngoại trừ vị kia thì không còn ai khác at
Mấy người Mà Mạc Tà Ma Quân, Sát La Ma Quân cũng vạn phần kính sợ nhìn về phía Lâm Hiên: "Đế phu uy vũ!"
Bọn họ nghĩ thầm, nếu không phải Lâm Hiên ra tay, một chiêu này của Đoạt 'Tâm sẽ giết chết Ngưng Mịch! Mà Lâm Hiên chỉ dùng một đạo kiếm khí thì đánh vỡ Linh Bảo Minh Ma Phật Châu, năng lực này đúng là khả kính!
"Đế phu lấy một đạo kiếm khí dễ dàng phá giải Minh Ma Phật Châu, bây giờ hắn đã có Cổ Thần chỉ tư!"
"Lấy thiên phú của hắn, đủ leo lên Thần Bảng truyền kỳ Thiên Ma Giới chúng ta, sánh ngang một đám yêu nghiệt Ma Tôn!”
Mạc Tà Ma Quân và Sát La Ma Quân vạn phần sợ hãi kính sợ, ngưỡng vọng Lâm Hiên.
Xét thấy quan hệ giữa Mạc Tà Ma Quân, Ngưng Mịch và Lâm Hiên. Lúc này, Sát La Ma Quân hạ quyết tâm, chờ thiên kiêu đại hội kết thúc trả Lan Thạch Thành cho Mạc Diệp Quốc, vĩnh thế giao hảo với Mạc Diệp Quốc!
Lâm Hiên lạnh nhạt nhìn trung ương đài thi đấu, ngón tay khẽ động, xách Đoạt Tâm tới giữa không trung.
Vừa rồi khi Đoạt Tâm và Ngưng Mịch đánh nhau, các tiểu nha đầu chơi đùa với Lâm Hiên. Bởi vậy Lâm Hiên tạm thời không rảnh bận tâm Ngưng Mịch, để cho Đoạt Tâm thừa cơ hội.
Hơn nữa, không thể không nói Đoạt Tâm cực có tâm cơ, ẩn tàng ý đồ của mình rất khá, cho đến thời khắc cuối cùng mới hiện ra nanh vuốt của mình, bại lộ ý đồ.
Nhưng mà cho dù Lâm Hiên bị trì hoãn như thế nào, Đoạt Tâm quỷ kế đa đoan như thế nào. Hản vĩnh viễn không thể giết Ngưng Mịch dưới mắt Lâm Hiên. Làm đại năng Cổ Thần Cảnh, dù chỉ có một phần vạn hơi thở cũng đủ Lâm Hiên ra
tay xử lý Đoạt Tâm.
Con mồi có giảo hoạt như thế nào cũng không trốn thoát được lòng bàn tay thợ săn!
Đối với Đoạt Tâm thì rất không may, Lâm Hiên chính là thợ săn!
Mà lúc này Đoạt Tâm bị đánh đến nửa chết nửa sống, vẻ mặt hoảng sợ nhìn chằm chằm Lâm Hiên.
"Bắc Huyền Thiên Đế phu!"
"Đáng chết, tại sao nhân vật như hắn lại xuất hiện ở đây!"
Trong lòng của hắn oán hận không thôi. Nếu trước khi ra trận, quan sát nhiều một chút, có lẽ có thể hoàn mỹ tránh bị Lâm Hiên bắt được. Đáng tiếc, đối mặt nhân vật như vậy, một bước sai chính là vực sâu vạn trượng, có hối hận cũng vô
íchl
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!