Hắn không đồng ý? Ha ha! Giờ phút này, ánh mắt đám người nhà họ Tống nhìn Lăng Thành giống như nhìn kẻ ngu vậy.
“Mày nói cái gì?” Bà cụ trầm mặt, rất là không vui. Lăng Thành cười lạnh, từng câu từng chữ nói: “Sự tình của Y Nguyệt, các người còn chưa điều tra rõ ràng đã tùy tiện đem toàn bộ trách nhiệm đổ lên trên đầu vợ tôi, không rõ nội tình đã cách chức cô ấy, diễn trò cũng hay đấy nhỉ?”
Bà cụ sắc mặt cực kỳ khó coi, nhìn chằm chằm Lăng Thành: “Nghe ý tứ này của mày, là bà trách oan Kỳ Nhi ?” Lăng Thành vẻ mặt tỏ ra đương nhiên, vừa muốn mở miệng nói chuyện. Lúc này Tống Tử Ngôn nhịn không được, vỗ bàn chỉ vào Lăng Thành mắng to: “Mày cho rằng mày là cái thá gì? Nhà họ Tống chúng tao họp, lúc nào thì đến lượt mày ở chỗ này quơ tay múa chân? Mày có tư cách gì chất vấn quyết định của bà nội hả?”
Lăng Thành lạnh lùng liếc hắn một cái: “Tôi chẳng qua là muốn bà nội sau khi điều tra rõ ràng mới đưa ra kết luận, anh kêu loạn cái gì chứ?” “Mẹ kiếp!” Tống Tử Ngôn trong nháy mắt nổi giận, đang muốn ra tay, nhưng nghĩ tới sự tình lần trước trong tiệc mừng thọ của bà nội, tự mình động thủ không thành ngược lại còn bị ăn hành, tim lập tức đập nhanh, có điều con ngươi lại nhìn chằm chằm Lăng Thành đầy hận thù.
Lăng Thành nhìn chung quanh một vòng, cuối cùng ánh mắt rơi vào trên người Tống Tử Ngôn: “Y Nguyệt khi tham gia chương trình tai nghe lại có vấn đề. Tôi tin rằng Kỳ Nhi là bị hãm hại, rốt cuộc là ai giở trò sau lưng, trong lòng người đó tự biết.” Ý tứ rất rõ ràng. Có điều cơ hồ không có ai tin anh. Tống Tử Ngôn giận không chỗ phát tiết: “Lúc mày nói mấy lời này lại nhìn tao là có ý gì? Mày nói rõ ra xem, đừng cmn ở đây ngậm máu phun người.” Lăng Thành nhếch miệng thành một đường cong: “Tôi cũng không nói là anh, anh kích động cái gì?”
Đúng lúc này, bà cụ cũng nhịn không được, cả giận nói: “Lăng Thành, mày mà còn ăn nói lung tung thì cút ra ngoài cho bà.” Lúc nói lời này, mắt bà cụ cũng không nhìn Lăng Thành lấy một cái. Sự việc của Y Nguyệt, bà cụ thà rằng tin tưởng là công tác của Giai Kỳ xảy ra vấn đề, cũng không muốn tin tưởng là Tống Tử Ngôn giở trò quỷ. Trước đó trong tiệc mừng thọ, bà cụ cũng đã nói rõ, nếu Giai Kỳ thừa nhận người chồng Lăng Thành này, vậy cũng đừng gọi bà là bà nội nữa. Hôm nay Lăng Thành xuất hiện tại hội nghị, bà cụ trong lòng vốn cũng không vui, có điều ngại thân phận nên không nói gì. Lại không nghĩ rằng, tên vô dụng này vậy mà ở trước mặt nhiều người như vậy đổ tội cho đứa cháu trai bà thương yêu nhất.
Giờ phút này, nhìn thấy bà cụ nổi giận, tất cả mọi người nhà họ Tống đều có chút hả hê nhìn Lăng Thành. Cùng lúc đó, Tống Thế Long ngồi ở một bên vẫn luôn trầm mặc, nhíu mày thấp giọng nói: “Lăng Thành, đừng làm loạn, mau ngồi xuống!” Giai Kỳ cũng có chút lo lắng: “Anh đừng nói lung tung nữa.” Tịnh Lâm không nói chuyện, mặt mũi lại tràn đầy chán ghét. Tên vô dụng này, thực sự là không được tích sự gì, chỉ biết làm loạn lên. Cảm nhận được ánh mắt của mọi người, Lăng Thành mặt vẫn dửng dưng .
“Được rồi, chuyện này quyết định như vậy đi. Kỳ Nhi về sau đừng nhúng tay vào chuyện của công ty nữa, mọi người tan họp đi.” Bà cụ trầm mặt nói. Đám người nhao nhao đứng dậy đang muốn rời đi.
“Đợi đã!” Ngay lúc này, một giọng nói gợi cảm từ cửa phòng họp truyền đến. Sau đó một thân ảnh xinh đẹp mỹ miều đi vào. Là Y Nguyệt. Áo thun bó sát người, váy ngắn màu đen, ăn mặc đơn giản lại khiến cho Y Nguyệt càng thêm gợi cảm mê người. Y Nguyệt vừa xuất hiện, toàn bộ phòng họp trở nên yên tĩnh, tất cả mọi người trong lòng khiếp sợ đồng thời cũng đoán ra được cái gì. Nhất định là tới hỏi tội rồi. Mà đồng thời, không ít ánh mắt của cánh mày râu cũng nóng rực lên. Không hổ là người công ty Hoa Ngưu nhìn trúng, cái cô Y Nguyệt này thật là quá đẹp, dáng người gợi cảm như thế, quả thực là hoàn mỹ không có chút tỳ vết nào.
“Cô Nguyệt tới rồi, mau ngồi!” Bà cụ đầy mặt kinh ngạc, lập tức lộ ra nụ cười khách sáo, nhiệt tình chào hỏi. Y Nguyệt ký hợp đồng với công ty Hoa Ngưu, về sau tiền đồ vô hạn, cho dù là bà cụ nhà họ Tống cũng không dám thất lễ.
Nhìn thấy Y Nguyệt đích thân đến, Giai Kỳ cũng rất thấp thỏm, muốn mở miệng xin lỗi, dù sao trong sự việc của Y Nguyệt, trách nhiệm của cô có tẩy cũng không sạch. Thế nhưng lời đến khóe miệng, làm sao cũng không nói ra miệng được. Y Nguyệt không ngồi xuống, mà là đi thẳng tới trước mặt bà cụ. Lăng Thành ở ngay bên cạnh đó, cô nào dám ngồi?
“Cô Nguyệt đây là vì sự tình trong chương trình mà tới à? Thực sự rất xin lỗi, chuyện này nhà họ Tống chúng tôi sẽ chịu trách nhiệm, cô Nguyệt đây cũng yên tâm, tình huống tôi nhất định sẽ điều tra kỹ .” Lúc này, bà cụ vừa cười vừa nói, sau đó chỉ về phía Giai Kỳ: “Hơn nữa, tôi vừa mới cách chức Giai Kỳ rồi, tôi bảo đảm về sau sẽ không xảy ra loại chuyện như này nữa .”
Âm thanh vừa dứt, Giai Kỳ đứng ở một bên, thân thể mềm mại run lên. Xong rồi, lần này mình triệt để không còn hy vọng gì rồi.
Y Nguyệt vẻ mặt trầm tĩnh, nhẹ nhàng nói: “Tôi đã điều tra kỹ rồi.” Tạm ngừng một lát, Y Nguyệt quay về phía Giai Kỳ mỉm cười, khách sáo nói: “Cô Giai Kỳ, cô không cần khẩn trương, trong chuyện này cô không phải chịu một chút trách nhiệm nào cả.” Cái gì? Giai Kỳ không cần chịu chút trách nhiệm nào? Chẳng lẽ... Thật sự có người âm thầm giở trò quỷ? Lần này, tất cả mọi người ngây ngẩn hết cả.
“Cô Nguyệt, việc này… Rốt cuộc chuyện này là như thế nào vậy?” Bà cụ dưới sự kinh ngạc vội vàng hỏi. Y Nguyệt không trả lời, mà là nhẹ nhàng nở nụ cười, nghiêng đầu liếc mắt nhìn Tống Tử Ngôn. Trong nháy mắt đó, Tống Tử Ngôn thân thể chấn động, biểu lộ cũng có chút hoảng. Vừa rồi lúc Y Nguyệt nói đã tra rõ ràng, Tống Tử Ngôn còn ôm tâm lý may mắn. Nhưng mà sau khi bị Y Nguyệt nhìn lướt qua, Tống Tử Ngôn lập tức cảm thấy không ổn.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!