Cùng lúc đó, tại biệt thự nhà họ Hứa, thành phố Đại Phong.
Hôm nay là ngày cậu chủ Hứa Huy kết hôn cùng với Giai Kỳ, hôn lễ của hai người được tổ chức tại biệt thự này.
Phía bên ngoài khu biệt thự, không khí vô cùng sôi động và náo nhiệt. Pháo đỏ nổ vang, ai nấy đều tỏ ra vui vẻ hạnh phúc.
Bên trọng khu biệt thự có một khu vườn nhỏ. Lúc này, mọi người đã tập trung rất đông, các món ăn ngon cũng đã được phục vụ.
Có rất nhiều gia đình giàu có ở thành phố Đại Phong đã đến dự đám cưới này.
Bên cạnh bàn tiệc cưới chính trong vườn kê mấy chiếc ghế, đang ngồi cùng bố mẹ của Hứa Huy là Tịnh Lâm. Khuôn mặt của ba người họ đều ngập tràn hạnh phúc, không ngừng cười nói vui vẻ.
Đặc biệt là Tịnh Lâm, có thể nói là vui như trúng độc đắc cũng không hề sai. Con gái của bà cuối cùng cũng có thể gả cho một gia đình tốt, đương nhiên bà hạnh phúc hơn ai hết.
Gia đình nhà họ Hứa có tổng giá trị tài sản lên tới ba trăm năm mươi tỷ, con gái bà có thể gả vào gia đình này, chắc chắn có thể sống giàu có, sung túc mãi mãi.
Trên bãi cỏ bên cạnh có hàng nghìn người khách đang ngồi, nhìn kỹ thì có rất nhiều gương mặt quen thuộc. Tống Tử Ngôn, Chu Hắc Minh, Tần Trường An đều có mặt ở đó. Ngay cả bà nội của cậu chủ nhà họ Tống cũng đã tới tham dự hôn lễ này.
Khuôn mặt của hầu hết những người khách vip này đều tràn ngập nụ cười. Sau tất cả, hôm nay là một ngày tuyệt vời.
Dẫu vậy, chỉ có một người mang vẻ mặt buồn bã, đó chính là Tần Trường An.
Nói thật ra, Tần Trường An đã thích Giai Kỳ từ lâu. Bây giờ Giai Kỳ sắp kết hôn, trong lòng anh làm sao có thể thoải mái được.
Để lấy lòng Giai Kỳ trên phố Vạn Tuế, Tần Trường An đã tự mình viết tên của cô lên tất cả những chiếc đèn lồng trên khắp con phố này.
Dù chuyện tình cảm này của anh sau đó bị Lăng Thành phá hoại, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng tới tình cảm của Tần Trường An dành cho Giai Kỳ.
Sau đó, Giai Kỳ mất trí nhớ. Tần Trường An vô cùng vui mừng, tưởng rằng mình có cơ hội đối với cô, liền vui mừng đến mức không thể ngủ được.
Nhưng đúng lúc Tần Trường An chuẩn bị theo đuổi Giai Kỳ, thì bên cạnh cô lại đã xuất hiện Hứa Huy. Lúc này, Tần Trường An tới dự hôn lễ của Giai Kỳ, trong lòng tràn ngập trống rỗng. Thực sự anh vô cùng đau khổ.
Khách mời đã tới đông đủ. Gần mười hai giờ trưa, cuối cùng người dẫn chương trình cũng bước lên sân khấu, cầm micro và nhìn xung quanh.
Ánh mắt của mọi người lập tức hướng về sân khấu chính.
“Vâng, thưa quý khách, một tràng pháo tay cho sự xuất hiện của cô dâu và chú rể trên sân khấu được không ạ?” Người dẫn chương trình cầm micro và hét lớn.
Giọng nói trầm xuống, kèm theo tiếng pháo nổ đì đùng. Hứa Huy và Giai Kỳ nắm tay nhau, bước về phía sân khấu.
Lúc này, Hứa Huy mặc một bộ âu phục màu trắng, nhìn vô cùng đẹp trai. Anh vô cùng hạnh phúc vì đã lấy được Giai Kỳ xinh đẹp làm vợ, miệng không ngừng nở nụ cười mãn nguyện.
Tuy nhiên, ánh mắt của mọi người dường như đều tập trung hết vào cô dâu Giai Kỳ đang đi bên cạnh anh. Tất cả đều tỏ ra vô cùng ngưỡng mộ.
Những tiếng thì thầm vang lên, ai nấy đều trầm trồ trước nhan sắc của Giai Kỳ. Cô thực sự quá đẹp.
Trong chốc lát, rất nhiều nam khách mời đều chăm chú nhìn ngắm Giai Kỳ, mắt không chớp dù chỉ một giây.
Giai Kỳ mặc váy cưới bằng tơ tằm trắng như tuyết, ôm sát cơ thể, tôn lên dáng người hoàn mỹ. Khuôn mặt được trang điểm cầu kỳ, khí chất ngút trời, thật khiến người khác gần như không thở nổi.
“Không hổ là nữ thần sắc đẹp nổi tiếng của thành phố Đại Phong của chúng ta, Giai Kỳ thật xinh đẹp!”
“Đúng vậy, Hứa Huy thực sự có phúc khi cưới được một người vợ tốt như vậy.”
“Thật đáng tiếc cho Lăng Thành. Đã ở cùng Giai Kỳ ba năm, vậy mà không thể cùng cô ấy sống tới đầu bạc răng long.”
“Hừ, tên điên này, sao lại nhắc tới chuyện đó trong đám cưới.”
“Hehe, sợ gì chứ. Lăng Thành đã mất tích mấy ngày nay rồi, giang hồ đều không thể tìm được hắn.”
Mấy người con nhà giàu ngồi bàn Vip không khỏi xuýt xoa bàn tán. Họ vừa nói vừa đưa mắt dõi theo từng bước đi của Giai Kỳ, cảm giác như nước miếng cũng sắp trào ra đến nơi.
Tần Trường An ngồi bên canh lại càng cảm thấy khó chịu, hai bàn tay nắm chặt một cách tức giận.
Anh vẫn không thể hiểu được, tại sao Hứa Huy lại có thể lọt vào mắt xanh của Giai Kỳ. Tần Trường An hai mắt liền đỏ lên, trong lòng không ngừng ai oan than thở.
Nhưng tuyệt nhiên không có ai để ý tới anh ta. Lúc này, hôn lễ đã tới lúc quan trọng nhận, Tần Trường An và Giai Kỳ đã tiến tới sân khấu hôn lễ.
Người dẫn chương trình mỉm cười, nhìn cặp đôi cô dâu chú rể tay trong tay, nói: “Cặp đôi này đúng là trai tài gái sắc, thưa quý vị…”
“Xoảng!”
Người dẫn chương trình còn chưa nói hết câu, đã bị một tiếng động lớn từ cổng biệt thự làm cho giật mình dừng lại.
Nhìn từ xa, có thể thấy hơn một trăm tên côn đồ đang đạp cửa biệt thự, tìm cách xông vào. Những người này đều mặc đồ đen, được trang bị đầy đủ vũ khí.
Người dẫn đầu bọn họ là một người đàn ông tóc dài, đeo hoa tai, khoảng chừng ba mươi tuổi, khuôn mặt lạnh lùng.
Điều này, rốt cuộc là tình huống gì đây?
Đột nhiên, cả lễ đường đều cảm thấy sục sôi, không thể không hướng sự chú ý về phía những người đàn ông cường tráng vừa xuất hiện.
“Đây… đây không phải là cậu chủ nhà họ Trần ở thành phố Thanh Châu bên cạnh đây sao. Tên là Trần Kiên phải không?” Đúng lúc này, có người đã nhận ra người đàn ông đeo hoa tai.
Thành phố Thanh Châu cách Đại Phong chừng năm trăm cây số. Nhà họ Trần hiện đang là bá chủ tại Thanh Châu.
“Cậu chủ nhà họ Trần đem nhiều người tới đây như vậy là muốn làm gì vậy?”
“Không biết nữa, nhưng tôi cũng không muốn dính tới rắc rối.”
Sau khi đã nhận ra Trần Kiền, mọi người đều không khỏi bàn tán xì xào, ánh mắt len lén nhìn về phía anh ta.
“Trần, Trần Kiên, tại sao anh lại ở đây?” Hứa Huy lúc này cũng đã lấy lại được chút bình tĩnh, ấp úng hỏi. Trong lòng anh ta tràn đầy lo lắng, thận trọng nói tiếp: “Anh tới sao không báo trước?”
Trần Kiên châm một điếu thuốc, sau đó hút một hơi, phun khói thẳng vào khuôn mặt vẫn còn sững sờ của Hứa Huy. Sau đó, anh ta ngồi trên chiếc ghế lớn, cười nói: “Hứa Huy, tên nhãi nhép nhà ngươi, không có tư cách để lấy một người vợ xinh đẹp hoàn hảo thế này.”
“Keng!”
Lời vừa nói xong, Trần Kiên lập tức rút dao, bất ngờ đâm thẳng vào sân khấu đám cưới.
Tất cả những người có mặt đều bị sốc trước hành động này của anh ta. Cả khu biệt thự liền trở nên im phăng phắc.
Trần Kiên lạnh lùng nhìn Hứa Huy, nói tiếp: “Hứa Huy, hôm nay là ngày vui của anh, vốn dĩ tôi cũng không định xuất hiện. Nhưng còn món nợ bảy nghìn tỷ của anh, anh không định trả lại tôi hay sao? Hôm nay tôi tới đòi nợ, không may đã phá hỏng hôn lễ của anh rồi, anh hận tôi chứ?”
Tiếng bàn tán lại được dịp nổi lên.
Bảy nghìn tỷ? Là do cờ bạc thua hay sao?
Nghe đến đây, mọi người đều hết sức bàng hoàng, ánh mắt kinh ngạc nhìn Hứa Huy với biểu cảm rất phức tạp.
Từ lâu, họ đã nghe nói Hứa Huy là một người rất thích chơi cờ bạc, chỉ không ngờ anh ta lại có thể đánh cược một số tiền lớn như vậy. Bảy nghìn tỷ ư? Toàn bộ gia sản nhà họ Hứa cùng lắm cũng chỉ có ba trăm năm mươi tỷ. Số tiền bảy nghìn tỷ này, e rằng có đánh chết anh ta cũng không kiếm đủ để trả.
“Anh Kiên, anh… anh có thể cho tôi thêm mấy ngày nữa để thu xếp được không?” Hứa Huy cầu xin với vẻ mặt đau khổ, mồ hôi đã nhễ nhại khuôn mặt.
Mọi người đều đoán không sai. Hai tháng trước, Hứa Huy tới Thanh Châu đánh bạc, đã thua hết số tiền mang theo. Sau đó, vì sĩ diện, anh đã vay của Trần Kiên ba trăm năm mươi tỷ để tiếp tục chơi. Có điều chỉ trong nháy mắt đã lại thua hết. Vốn muốn lấy lại số vốn bỏ ra, anh ta tiếp tục vay thêm tiền. Không ngờ, số tiền vay chẳng mấy chốc đã lên tới con số bảy nghìn tỷ, mà thua vẫn hoàn thua.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!