Sự xuất hiện của báu vật cổ xưa khiến chín đại lục đều rung chuyển.
Trên Đại lục Tận Thế, có một dinh thự cách khoảng 1400 cây số về phía bắc của Minh Giáo.
Trang viên này là một chi nhánh của Minh Giáo.
Lúc này, tại một mật thất trong trang viên, Tần Trường An đang khoanh chân tu luyện.
Trên chiếc ghế bên cạnh, Lục Kiến Tâm đang ngồi ở đó, nhàn nhã nhấm nháp trà.
Mật thất hoàn toàn yên tĩnh, nhưng Tần Trường An trong lúc tu luyện lại không có cách nào tập trung được.
Trái tim Tần Trường An tràn đầy hình ảnh của Giai Kỳ. Nhất là khi nghĩ đến việc chính anh đã đồng ý trao cô ấy cho sư phụ, trái tim anh lại nhói lên từng hồi thổn thức.
Rốt cuộc, nói gì đi chăng nữa thì cô chính là nữ thần yêu thích nhất của anh.
Cảm nhận được Tần Trường An có gì đó không ổn, Lục Kiến Tâm đứng lên cau mày nói: “Học trò, cậu hãy nhớ rõ khi tu luyện phải hoàn toàn tập trung tinh khí. Sư phụ thấy cậu còn đang lơ đãng, lí do là gì vậy?”
Thực tế thì Lục Kiến Tâm ngồi bên cạnh dường như đang uống trà không màng xung quanh, nhưng anh ta vẫn luôn chăm chú quan sát Tần Trường An.
Tần Trường An gãi gãi đầu, không dám ngẩng lên nhìn mà chỉ thấp giọng hỏi: “Sư phụ, Không đợi Lục Kiến Tâm lên tiếng, Tần Trường An đã nói tiếp: “Cô ấy tính tình ương ngạnh như vậy, không giữ được sự trong sạch thì nhất định sẽ đi tìm cái chết, tôi... Tôi thật có lỗi với cô ấy...”
“Ha ha!”
Ngay khi Tần Trường An vừa nói xong, Lục Kiến Tâm đã lớn tiếng cười nhạo: “Ai nói với cậu là tôi đã lấy đi sự trong trắng của cô ấy?”
Cái gì?
Toàn thân Tần Trường An bất ngờ chấn động. Anh lập tức ngẩn ra, ngây người nhìn Lục Kiến Tâm. Vài giây sau, anh không nhịn được liền hỏi: “Sư phụ, lúc trước ở nhà trọ đó, anh ... không có chạm vào cô ấy sao?”
Tần Trường An lúc này mới thực sự kinh ngạc vui sướng, ngay cả lời nói dường như cũng run lên.
Lục Kiến Tâm ngồi trên ghế, chậm rãi nhẹ giọng nói: “Tôi không hề chạm vào cô ấy.”
Nói xong, Lục Kiến Tâm thản nhiên nhấp một ngụm trà, trong vẻ mặt lãnh đạm có chút kiêu ngạo.
Điều này...
Tần Trường An lập tức bối rối khó hiểu: “Vậy thì... Vậy thì, sư phụ, anh yêu cầu tôi trao cô ấy cho anh …”
“Haha...”
Lục Kiến Tâm tiếp tục bật cười nhìn Tần Trường An nói: “Trong quán rượu lúc đó, cậu bị một đám thổ phỉ bắt nạt, vậy mà cũng chịu quỳ xuống, chui qua háng chúng. Thử hỏi có bao nhiêu người có thể gạt bỏ sĩ diện mà làm được điều đó, vì mục tiêu của mình. Tôi rất khâm phục cậu, cho nên muốn đưa ra một bài kiểm tra. Cậu phải biết rằng, để trở thành một người thực sự mạnh mẽ và có thực lực, cậu cần quên đi hết mọi thứ, không lo lắng về ngay cả những thứ cậu yêu thích nhất. Cậu đã làm được điều đó rồi, tôi rất thích, nhưng bây giờ sao lại thế này? Chính cậu đã từ bỏ Giai Kỳ, vì vậy hãy mau quên cô ấy đi.”
Trái tim Tần Trường An chấn động, anh chỉ cảm thấy đầu óc ong ong, đồng thời có chút vui mừng không giải thích được.
Nhưng ngay sau đó anh lại cảm thấy có điều gì đó không ổn, vội vàng hỏi: “Sư phụ, nhưng ngày hôm đó sau khi trao cô ấy cho anh, tôi đã đứng ngoài cửa và nghe thấy rõ tiếng rên rỉ đau đớn của cô ấy.”
“Báo cáo …”
Tần Trường An chưa kịp nói xong chuyện, đã thấy một đệ tử của Minh Giáo vội vàng chạy tới: “Phó giáo chủ, vừa rồi có một người phụ nữ xông vào phân đà Minh Giáo chúng ta, đã bị bắt lại.”
Một người phụ nữ đã bị bắt?
Lục Kiến Tâm nhíu mày nhìn Tần Trường An: “Đi, đi xem là ai.”
Gần đây quan hệ giữa Minh Giáo và các môn phái khác khá căng thẳng, nếu người này là gián điệp của các môn phái khác thì phải tra hỏi thật kỹ càng.
Nói xong, anh đứng dậy và bước ra khỏi mật thất. Tần Trường An cũng nhanh chóng đi theo.
Khi đến tiền sảnh, Tần Trường An thoáng nhìn thấy người phụ nữ dám cả gan xông vào Minh Giáo, bây giờ đã bị bắt trói, thân thể dính đầy bụi.
Những tiếng bàn tán của đám đệ tử Minh Giáo khẽ vang lên.
Trong một giây tiếp theo, ngay khi nhìn thấy khuôn mặt của người phụ nữ này, Tần Trường An không khỏi hít sâu một hơi.
Nửa khuôn mặt bên trái của cô trắng sáng mịn màng, xinh đẹp động lòng người.
Nhưng nửa khuôn mặt bên phải lại đen như mực, thoạt nhìn giống như một vết bớt bẩm sinh.
Người phụ nữ này, không phải là Giai Kỳ hay sao?
“Tần Trường An, anh, anh không phải người. Tôi hận anh, tôi hận anh!” Giai Kỳ vừa thấy Tần Trường An cũng lập tức có phản ứng, nước mắt không ngừng chảy xuống.
Sau khi rời khỏi nhà trọ lúc trước, Giai Kỳ vô cùng quẫn trí, lang thang bước đi mà không có bất kỳ mục đích gì. Cô nào có thể ngờ rằng chính mình vô tri vô giác tới đây, lại bị bắt và coi là gián điệp.
Điều khiến cô không ngờ tới hơn nữa là cô đã gặp lại Lục Kiến Tâm và Tần Trường An ở đây.
“Giai Kỳ, em …, làm sao mà mặt em lại thành ra thế này?” Tần Trường An vừa sợ hãi vừa vui mừng, chạy tới cởi trói cho cô.
“Cút đi, đừng chạm vào tôi.” Giai Kỳ đã khóc nhạt nhòa khuôn mặt, vừa khóc vừa lùi lại phía sau, không để cho Tần Trường An đến gần.
Cùng lúc đó, Giai Kỳ cũng nhìn chằm chằm Lục Kiến Tâm bên cạnh, hung tợn mắng chửi: “Các người đều không bằng loài cầm thú, sẽ không thể chết tử tế được đâu.”
Nhìn thấy tình cảnh này, Tần Trường An lập tức sửng sốt, quay đầu nhìn về phía Lục Kiến Tâm: “Sư phụ … chuyện này …”
Không phải sư phụ đã nói không hề chạm vào cô ấy sao? Nếu thực sự như vậy, tại sao Giai Kỳ lại phản ứng gay gắt đến thế?
Hơn nữa, có chuyện gì đã xảy ra với mặt cô ấy?
Lúc này, Lục Kiến Tâm mới bực bội thở ra. Anh ta liếc nhìn Lưu Xuyên, lạnh lùng nói: “Cô luôn miệng nói tôi đã làm dơ bẩn sự trong trắng của cô, cô có bằng chứng gì?”
“Anh …”
Giai Kỳ tức giận, ánh mắt tràn đầy thù hận nhìn Lục Kiến Tâm không chớp: “Lúc trước ở nhà trọ đó, anh đã làm gì tôi, tự trong lòng anh biết rõ.”
Lúc ấy, cô ăn mặc xộc xệch, toàn thân nằm trong bồn tắm ướt sũng, còn không đủ chứng minh hay sao?
Lục Kiến Tâm cười lạnh: “Cô ngâm trong bồn tắm, quần áo xộc xệch, cũng chỉ là tôi cố tình thử thách đệ tử của mình mà thôi. Tôi vốn dĩ không hề chạm vào cô.”
Nói đến đây, Lục Kiến Tâm nhìn về phía Giai Kỳ: “Là phụ nữ, cô còn không biết mình còn trong sạch hay không, có bị xâm phạm hay không sao? Thật nực cười khi cứ vu khống người ta như vậy. Để cho cô biết rõ, thì hiện tại tôi đang tu luyện một môn võ công có tên càn khôn vô lượng. Trong vòng ba năm này, tôi không thể chạm vào người khác phái. Dù có tiên nữ xuất hiện trước mắt, tôi cũng sẽ không nghĩ điều xằng bậy. Huống chi là thứ yêu quái xấu xí như cô.”
“Anh …” Giai Kỳ nghe những lời này, nhất thời không biết nói gì.
Nghĩ lại, quả thực lúc đó cô không hề thấy có máu chảy, hơn nữa bản thân cũng không cảm thấy khó chịu.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!