Mỗi một kim đều cắm vào đứng huyệt vị tương ứng, không lệch một ly, tạo thành hình kim độc đáo.
Trong khoảnh khắc đó, chân khí trong chín kim tương tác với nhau, nối thành một mảnh khí mờ mịt bay quanh trên người
Lý Diệu Diệu.
Lý Diệu Diệu vốn còn đang đau đớn gào thét lập tức ngừng miệng, người vốn dĩ đang tái nhợt dần hồng hào trở lại.
Cảm giác được người bệnh sống lại cực kì rõ ràng này trực tiếp khiến cho Vương Thánh Thủ ở bên cạnh phát ra tiếng kêu.
“Hồi Xuân Cửu Châm! Cậu.... Cậu cũng biết Hồi Xuân Cửu Châm?”, Vương Thánh Thủ hoảng hốt.
Đây chính là kỹ năng quan trọng có thể khiến cho ông ta trở thành “bàn tay vàng” đứng đầu của tỉnh Nam.
Nhưng Triệu Lâm lại biết? Hơn nữa hình như còn thuần thục hơn cả mình?
Vương Thánh Thủ vừa nghĩ đến đây, khuôn mặt già nua có chút nóng rát!
Lúc trước ông ta còn tưởng rằng Triệu Lâm muốn học trộm Hồi Xuân Cửu Châm của mình.
Nhưng bây giờ có vẻ như.. là mình lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử rồi.
Châm pháp cần luyện tập quanh năm suốt tháng.
Triệu Lâm có thể thi triển Hồi Xuân Cửu Châm tốt như vậy, chắc chăn là đã được luyện tập rất nhiều năm rồi.
Nhưng anh mới bao nhiêu tuổi?
Vương Thánh Thủ vừa nghĩ đến đây, hít sâu một ngụm khí lạnh.
Anh bạn trẻ Tiểu Triệu này rốt cuộc có lai lịch gì?
“Để cho ông chê cười rồi, tôi cũng là lần đầu tiên thực hành, nếu như có chỗ nào sai sót, xin ông chỉ ra”. Triệu Lâm thấy sức khoẻ của Lý Diệu Diệu đã dần dần chuyển biến tốt, giải thích một câu.
Vương Thánh Thủ lộ ra vẻ ngạc nhiên.
Đây là lần đầu tiên cậu ấy châm cứu?
Để cho mình chỉ ra những chỗ không tốt?
Vương Thánh Thủ nghe nói như thế theo bản năng hiểu lầm đối phương đang cà khia mình.
Nhưng sau khi ông ấy thấy vẻ mặt chân thành của Triệu Lâm lại không giống như giả, khóe miệng co quắp.
Trong lúc nhất thời không biết nên nói gì cho phải!
Vương Thánh Thủ đành phải chuyển đề tài: “Anh bạn trẻ Tiểu Triệu, lúc trước không phải cậu từng nói cơ thể của Diệu Diệu không thích hợp dùng Hồi Xuân Cửu Châm sao? Bây giờ tại sao...”
Lý Thanh Nham nhanh chóng đánh mắt nhìn về phía Triệu Lâm.
Triệu Lâm lau mồ hôi trên trán, sử dụng Hồi Xuân Cửu Châm tiêu hao chân khí rất nghiêm trọng.
Triệu Lâm giải thích: “Đó chỉ là bước đầu tiên! Vừa rồi tình hình sức khỏe của Diệu Diệu vừa mới gặp nguy hiểm, nếu không thi triển Hồi Xuân Cửu Châm để ngăn chặn lại, vậy cô ấy phải chết cùng không phải điều gì quá ngạc nhiên!”
Triệu Lâm giải thích một câu, nếu như Diệu Diệu vừa rồi không phải tới mức “Sắp chết”, anh cũng không muốn dùng “Hồi xuân cửu châm”.
Lập tức, Triệu Lâm lại cầm kim bạc lên.
Lại đâm xuống từng mũi một!
Trong nháy mắt!
Triệu Lâm liên tục ghim xuống mười hai mũi.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!