- Xoảng..
Một chiếc ly sứ trắng thượng hạn vỡ nát trên mặt đất, mảnh vỡ bản tung tóe đầy mặt đất. Trên gương mặt luôn trắng bệch của Trương Nguyên hiếm khi đỏ ứng, thở hổn hến, nhìn tên thuộc hạ giống như con cun cút sợ hãi trước mặt, tức giận quát lên:
- Chuyện gì đã xảy ra, không phải anh nói, mấy tên đó chiều qua đã đến ký tên rồi sao?
- Bọn họ tới chưa? Anh xem bọn họ tới chưa?
Trương Nguyên nhìn tên thuộc hạ đang cúi đầu thì cơn giận càng không có chỗ phát tiết. Gã đưa tay lên cầm một quyển sách trên bàn hung hăng đánh về phía thuộc hạ. Gã thấy tên kia đến tránh cũng không đám tránh, lúc này mới hơi bớt giận, ánh mắt lạnh lẽo, lạnh giọng nói:
- Anh nói đi, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra? Những tên kia chắc chắn không thể nào chống đỡ đến hôm nay được!
- Tạm thời vẫn chưa xác định được, nhưng căn cứ theo hồi báo của đám người bên dưới, những tên kia gần như đã đột nhiên khôi phục lại bình thường... Bây giờ đã không có bất kỳ điều gì khác thường nữa!
Thuộc hạ kia hơi ngẩng đầu lên nhìn Trương Nguyên. Lần đầu tiên y thấy Nguyên thiếu tức giận như vậy. Y vội vàng cẩn thận trả l
- Giờ tôi sẽ cho đám người bên dưới điều tra kỹ, xem thử rốt cuộc đã xảy ra sơ sót ở đâu!
- Hừ... Bảo họ nhanh một chút!
Trương Nguyên hừ lạnh một tiếng rồi phất tay, đuổi tên thuộc hạ ra ngoài
Thuộc hạ kia thấy Trương Nguyên vẫy tay lúc này mới len lén thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng chạy ra khỏi thư phòng. Sau khi y ra khỏi thư phòng mới đưa tay lau mồ hôi, vội vàng truyền đạt mệnh lệnh. Y hiểu rất rõ, Nguyên thiếu đã vì chuyện này lên kế hoạch từ rất lâu. Nếu thật để xảy ra vấn đề, đến lúc đó sẽ giận cá chém thớt với mình.
- Chẳng lẽ chúng đã tìm được thuốc khống chế rồi?
Trương Nguyên ngồi trước bàn sách, mặt đầy trầm ngâm và kinh ngạc. Giờ đã tiến vào giai đoạn biến dị, muốn khống chế trên căn bản không thể được...
- Chẳng lẽ là Giang Nguyên kia? Nhưng không thể nào... Cho dù thẳng nhãi kia có bản lĩnh thì cũng không thể nào! Cho dù là mấy lão già của Thiên Y viện đến, chỉ e cũng phải cần một thời gian tương đổi dài mới có thể khống chế được. Nhưng giờ mới bao lâu chứ? Cùng lắm chỉ mới qua có vài ngày, tuyệt đối không thể như vậy.
- Nguyên thiếu? Xảy ra chuyện gì vậy? Tôi nghe nói hình như kế hoạch xảy ra vấn đề?
Người trung niên kia chậm rãi bước vào, sắc mặt cũng có chút khó coi, nhìn về phía Trương Nguyên nói
Trương Nguyên nghe người trung niên hỏi thì sắc mặt càng khó coi, có điều vẫn trầm giọng nói:
- Tình hình tên đó, đột nhiên được khống chế, không biết rốt cuộc đã xảy ra vấn đề ở đâu....
- Có điều, tôi đã cho người đi điều tra, có lẽ sẽ nhanh chóng có kết quả!
Nghe vậy, sắc mặt người trung niên cũng hơi biến đổi, nghi ngờ nói:
- Không thể nào. Có thể Thiên Y viện có nghiên cứu về phương diện này, nhưng Giang Nguyên không thể nào có năng lực về phương diện nào... Căn cứ theo tài liệu cho thấy, cho dù là Thiên Y viện, muốn khống chế tình hình như thế này ít nhất cũng có thể từ năm ngày trở lên.
- Đúng... Tôi củng cảm thấy kỳ lạ, cho nên....
Đầu tiên Trương Nguyên còn chưa chắc chắn lắm, nhưng nghe thấy người trung niên cũng nói vậy thì gã cũng chắc chắn hơn nhiều. Chắc chẩn không phải người của Thiên Y viện ra tay. Trong mất gã tràn đầy nghĩ hoặc, chậm rãi lắc đầu, đột nhiên ánh mắt cứng đờ, đứng bật dậy, thất thanh nói:
- A, tôi biết rồi.
- Biết? Biết cái gì?
Người trung niên kia thấy Trương Nguyên đột nhiên đứng bật dậy thì cũng giật mình.
- Máu... chắc chắn chúng đã uống máu rồi...
Sắc mặt Trương Nguyên cổ quái nói:
- Chỉ có uống máu mới có thể khống chế hiện tượng do loại gen biến dị này dẫn đến trong thời gian ngắn như vậy...
- Đúng rồi... Đúng là ngay cả chuyện này mà chúng ta cũng quên, đúng là người trong cuộc mù mờ..
Người trung niên nghe Trương Nguyên nói vậy thì sửng sốt một chút, sau đó cũng phục hồi tinh thần, thất thanh nói:
- Nếu uống mầu, tuy nói tác dụng kém hơn thức uống huyết năng, nhưng cũng có thể tạm thời bổ sung năng lượng tiêu hao khi gen biến dị....
- Thật không ngờ, bọn chúng lại nghĩ ra được cách này...
Người trung niên mặt đầy cảm thán nói:
- Từ sau khi có thức uống huyết năng, đã lâu rồi chúng ta không có khái niệm hút máu, cho nên giờ ngay cả chuyện này cũng không nghĩ tới
Nói tới đây, người trung niên lắc đầu thở dài nói:
- Có điều, không ngờ, mấy thằng nhóc này lại phát hiện được bí mật này... Tuy nói, chuyện này cũng. không có gì đáng ngại nhưng sẽ lãng phí một ít thời gian!
- Không có gì đáng ngại?
Trương Nguyên trố mắt nhìn về phía người trung niên nói:
- Anh Ngô... ý anh là?
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!