Nhân viên tình báo quay người lại, trầm giọng trả lời.
- Giới lệnh phòng bị?
Tôn Diệu Nguyệt thở ra một hơi, sau đó gật đầu một cái, nói:
- Được rồi, cậu đi đi.
Giới lệnh phòng bị của Cổ môn đại diện cho tất cả thành viên của Cổ môn đã bày trận mà đợi, tùy thời làm ra bất kỳ động tác và phản ứng nào.
Môn chủ Lưu Phong lam như vậy ngược lại hợp cách.
Tôn Diệu Nguyệt không khỏi thầm khen một tiếng. Mười mấy năm qua, Lưu Phong lãnh đạo Cổ Môn chống đỡ với Thiên Y Viện, chưa từng rơi vào thế hạ phong. Lúc này nhìn thấy Thiên Y Viện có điều không ổn, lập tức hạ giới lệnh phòng bị, tùy thời nhân cơ hội cho địch thủ cũ một cú. Nếu không thì lại bảo không phải kiêu hùng.
Đối với chuyen như vay, cho du la Son Trưong Đại Nhan mặc kệ, Lưu Phong cũng không quản được cô. Động tác như vậy cũng không đến phiên cô xuất thủ. Mạch Sơn Trường độc lập ở Cổ môn, trông coi giám sát, trụ cửa cuối cùng cho Cổ môn. Một khi không thể chống đỡ, mạch Sơn Trường sẽ là niềm hy vọng phục hưng và bình phong che chở cuối cùng cho Cổ môn.
Vì thế, Tôn Diệu Nguyệt đối với hành động này cũng không quan tâm. Bây giờ cô quan tâm là Thiên Y Viện đã xảy ra vấn đề gì. Giang Nguyên rốt cuộc bị làm sao? Cô nhớ lại Giang Nguyên khi thì đùa cợt, khi thì nghiêm túc, khi thì ỷ lại nhưng lại luôn khiến cho người ta có chút ngoài ý muốn.
Tôn Diệu Nguyệt chỉ có thể thở dài, tâm trạng phức tạp.
Ngày thứ hai, Giang Nguyên luyện chế được một lò Thanh Vân Đan.
Thanh Vân Đan là đan dược siêu phẩm mà hắn luyện chế nhiều nhất. Tuy nói trước kia chưa luyện thành công, nhưng trình độ quen thuộc chỉ đứng sau Không Thanh Đan.
Cho nên lúc này, ngược lại lại thành công.
Thành công luyện chế một lò Thanh Vân Đan, Giang Nguyên cũng không luyện chế nữa. Dù sao có những thứ này, cũng đủ củng cố lòng tin của các lão đồng chí. Vì đan dược siêu phẩm, hắn cũng đã dồn hết tâm lực. Lúc này cần được nghỉ ngơi một chút.
Sau khi đưa chai Thanh Vân Đan cho Vu Phượng Minh mang đến cho Từ Khải Liễu, Giang Nguyên liền có một buổi chiều hiếm có. Hai ba giờ chiều đã rời khỏi phòng luyện đan.
Con đường đi hôm nay không giống như ngày xưa.
Đám thanh niên cùng lứa ngày xưa thì khách khí hỏi thăm sức khỏe, vô cùng thủ lễ. Nhưng hôm nay, bất kể là già trẻ lớn bé, trên đường nhìn thấy Giang Nguyên cũng đều chấp lễ quá mức, không còn sự tùy ý qua loa như ngày xưa. Ngay cả mấy vị bác sĩ nhị phẩm nhìn thấy Giang Nguyên cũng chủ động chào hỏi.
Một đường ứng đối, Giang Nguyên liền hiểu được, cấp bậc sâm nghiêm ở Thiên Y Viện không phải là giả. Chức vị cao và quyền cao chức trọng vẫn có liên quan với nhau. Anh ở vị trí cao, nếu không có quyền, cũng không ai thật lòng kính trọng anh. Nhưng một khi trong tay có quyền, ai dám bất kính với anh chứ?
Ủy viên dự thính hội nghị Viện ủy, tuy không phải là thành viên hội Viện ủy chính thức, nhưng cũng chỉ dưới hội Viện ủy, nhưng lại trên vô số người.
Xem ra, hội Viện ủy đã chính thức công bố việc này.
Hiếm có lúc rảnh rỗi, hơn nữa gặp phải người nào trong viện cũng đều cung kính chào hỏi hắn, điều này khiến cho Giang Nguyên có chút không được thích ứng. Cho nên Giang Nguyên quyết định ra ngoài.
Nghe Giang Nguyên muốn ra ngoài dạo phố, vui nhất chính là Tuyên Tử Nguyệt và Phan Hiểu Hiểu. Tiểu Bảo có thể cùng ba ra ngoài chơi, đương nhiên lại càng vui hơn.
Cố đô Kim Lăng không còn sự phong lưu như năm đó, nhưng đặt trong Hoa Hạ, nội tình vẫn sâu dầy hiếm có.
Tuy Giang Nguyên ở trong viện khá lâu, nhưng Giang Nguyên thật không đi dạo quá nhiều thắng cảnh ở Kim Lăng. Hắn chỉ mang Tiểu Bảo và hai cô gái đi dạo một vòng, rồi chạy thẳng đến miếu Phu Tử.
Đi dạo với người đẹp và trẻ nít, dường như nơi này vẫn đáng tin hơn.
Miếu Phụ Tử khá náo nhiệt, đồ an cũng nhiều. Đối với Tiểu Bảo mà nói thì tương đối thích hợp. Cùng với hai mỹ nữ đi dạo ở đây cũng không tệ.
Đi dạo một vòng miếu Phu Tử, hai cô gái cũng vô cùng vui vẻ. Tiểu Bảo cầm hai cây kẹo hồ lô liếm không ngừng.
Nhìn hai cha con vui vẻ với nhau, Phan Hiểu Hiểu và Tuyên Tử Nguyệt cũng che miệng cười khẽ.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!