Giang Nguyên không biết sau khi tấn cấp đuôi chín sẽ đạt đến tình trạng gì. Nhưng bây giờ thực lực của hắn đã gần đến Thiên giai nhị phẩm. Lần này sau khi lên cấp, chân chính đạt đến Thiên giai nhị phẩm, tiến gần Thiên giai nhất phẩm cũng không thành vấn đề.
Giang Nguyen không biet, mot khi Cuu Vĩ Thien Hồ co được đuoi chín, se còn tiến thêm một bước nào nữa hay không.
Chang qua han mơ hồ cảm thấy Cửu Vĩ Thiên Hồ sẽ không đơn giản như vậy.
Hắn dùng khăn lau giọt nước trên mặt, sau đó lau sạch toàn thân.
Sau khi tiễn Hồ Minh Vũ đi, sắc mặt Chu Thế Dương liền khá hơn, dựa lưng vào ghế gọi:
- Tiểu Trương, đổi cho tôi ly trà nóng.
- Vâng.
Thư ký bên cạnh cười híp mắt đổi ly trà mới cho Chu Thế Dương. Y biết tâm trạng của Chu Thế Dương hôm nay tương đối tốt.
Giằng co lâu như vậy, hôm nay Hầu tước Ryan rốt cuộc không kéo nổi, bất đắc dĩ đáp ứng phần lớn điều kiện. Cuộc đàm phán chính thức bước vào giai đoạn kết thúc.
Chu Thế Dương đối với kết quả thương lượng này khá đắc ý. Mà hội Viện ủy cũng tương đối hài lòng.
Không thể không nói, nghị viên Trưởng lão hội và nghị viên quốc hội vẫn rất đáng tiền.
Hầu tước Ryan ngoại trừ đáp ứng trả lại nắp Tế Thế Đỉnh, ba mươi gốc Huyết Linh Thảo, còn trả lại cho Thiên Y Viện một số bảo vật mà Huyết tộc cướp được từ Hoa Hạ lần trước.
Kết quả như vậy là nam ngoai ý liệu của Thiên Y Viện.
Ít nhất nắp Tế Thế Đỉnh có thể lấy về, ngoài ra còn có thêm ba mươi gốc Huyết Linh Thảo. Rất nhiều đan dược của Thiên Y Viện cần dùng đến loại cỏ này. Chỉ cần tiết kiệm một chút, ít nhất mười năm sẽ không thiếu Huyết Linh Thảo.
Hơn nữa, còn có một số trân bảo đã bị Huyết tộc cướp đi từ trăm năm trước, đối với Thiên Y Viện mà nói, khoản làm ăn này quả thật rất có lời.
Huyết tộc khó tránh khỏi có chút đau lòng. Nhưng vì để chuộc lại một vị nghị viên Trưởng lão hội, bốn vị nghị viên quốc hội cũng chỉ mặc cho Thiên Y Viện cắt cổ mình.
- Ngày mai tôi sẽ đi một chuyến nữa, sau đó để cho ngoại viện liên lạc với những tên kia. Lúc này xem như tôi công đức viên mãn.
Chu Thế Dương nhấp một ngụm trà, gương mặt tự đắc.
- Vâng, lúc này ngài đã đánh một trận chiến thật đẹp. Thủ tịch trưởng lão Hầu tước Ryan trước mặt ngài cũng không lật nổi sóng gió gì. Kiên trì nhiều ngày như vậy, còn không phải bị ngài hai ba cái đá chỏng gọng xuống đất sao?
Tiểu Trương bất quá chỉ mới ba mươi mấy tuổi, nhưng miệng lưỡi thì vô cùng. Nói mấy câu, vẻ đắc ý trên gương mặt Chu Thế Dương lại càng nhiều.
Nhưng Chu Thế Dương vẫn tỏ ra khiêm nhường, cười ha hả, khoát tay nói:
- Haha, không thể nói như vậy. Hầu tước Ryan có thể trụ vững mấy ngày như vậy, cũng là rất khá rồi.
- Hơn nữa, dù sao chúng ta cũng có sự lùi bước. Năm mươi gốc Huyết Linh Thảo chỉ còn lại ba mươi.
- Thiên y sư Chu, ngài quá khiêm nhường rồi. Năm mươi gốc Huyết Linh Thảo chính là giá trên trời. Đổi lại là ai cũng không có khả năng đáp ứng. Chúng ta kiếm được ba mươi gốc đã là tốt lắm rồi, lại còn có trân bảo lấy về, chẳng khác nào thắng lợi thiên đại. Đây chính là công lao của ngài.
- Haha, Tiểu Trương, tôi phát hiện cậu càng lúc càng biết nói chuyện.
Chu Thế Dương nhấp một ngụm trà, cười to:
- Được rồi, Tiểu Trương, liên lạc với phòng làm việc của Viện trưởng, yêu cầu tổ chức cuộc họp hội Viện ủy tạm thời.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!