Giang tiên sinh, cảm ơn anh đã sử dụng dịch vụ. Chúc anh đi đường thuận lợi, mong anh lần sau lại sử dụng dịch vụ của chúng tôi.
So với hai viên phi công đang cúi đầu chào bên cạnh, cô tiếp viên hàng không xinh đẹp thành tâm thật ý nói ra câu nói sau cùng, sau đó ngẩng đầu nhìn theo bóng lưng cao ngất, ánh mắt tràn đầy vẻ phiền muộn.
Giang Nguyên dĩ nhiên là không biết phần tình cảm này của cô tiếp viên. Hắn ngẩng đầu nhìn ánh đèn chiếu xuống, liền hít một hơi thật sâu. Bây giờ Kim Lăng hẳn đã là trời sáng, nội viện không bao lâu nữa sẽ phát hiện Tế Thế Đỉnh mất tích, hơn nữa còn rất nhanh có thể tra ra được Bá tước Eva có thể thoát khỏi huyết lực trói buộc là có liên quan đến hắn.
Tổng hợp lại hai sự kiện, người tin tưởng hắn chỉ sợ không nhiều. Hơn nữa, cho dù là tin tưởng hắn, nhưng cũng sẽ không chịu nổi áp lực của hội Viện ủy. Xem ra, bây giờ chỉ có thể một mình hắn tác chiến mà thôi.
Bước ra bãi đậu xe của sân bay, Giang Nguyên trực tiếp đi vào một chiếc xe thương vụ màu xanh đậm. Hắn mở cửa xe bước vào chỗ tài xế. Chờ một lát, có một cái xe chở hàng chạy đến, mở cửa sau xe thương vụ, đặt một cái rương thật lớn vào băng sau, sau đó lặng lẽ rời đi.
Cảm nhận được khí tức quen thuộc, Giang Nguyên đưa tay tháo mắt kính của mình ra, sau đó mở chiếc cặp bên cạnh ghế ngồi, lấy ra một chiếc mắt kính bản rộng nhìn qua khá đẹp, một tai nghe và một máy ipad.
Mở ipad, đồng thời nhấn tai nghe một cái, Giang Nguyên nói:
Toi la Tieu Lang, muon lien lạc với Chekhov.
- Xác nhận thành công. Xin chào, Tiểu Lang, tôi là U Linh.
Bên trong tai nghe truyền đến một giọng nam lạnh lùng, mắt kính bên trái của Giang Nguyên nhanh chóng hiện lên mấy số liệu, biểu hiện kết nối thành công.
- U Linh, xác nhận mục tiêu.
Giang Nguyên cũng không khách sáo, trầm giọng nói.
Mục tiêu xác nhan, truoc mat đang ở bầu trời Đại Tây Dương. Dự đoán trong vòng 25 phút nữa sẽ đến nơi.
Giọng nam vang lên, đồng thời trên ipad nhanh chóng hiện lên tấm bản đồ.
Màu đỏ cuối cùng trên bản đồ là vị trí của Giang Nguyên hiện tại, sân bay Birmingham. Ở trên cao là một điểm nhỏ đang lóe lên.
- Biểu hiện điểm phục kích phù hợp.
Nghe Giang Nguyên nói, bản đồ trên màn hình lpad trong nháy mắt hoán đổi, sau đó hiện ra một tấm bản đồ nhỏ, bên trên có mấy điểm phục kích phù hợp.
Lặng lẽ ghi nhớ mấy vị trí, Giang Nguyên liền tắt Ipad, sau đó lái xe ra bên ngoài. Nơi này còn cách lâu đài Lasin một khoảng cách, đủ cho hắn tìm được cơ hội thích hợp.
Lúc này, Thiên y sư Liêu Long Căn vừa mới từ Hàn Quốc trở lại Kim Lăng. Sau khi về đến nội viện đã triệu tập hội nghị Viện ủy khẩn cấp.
Không khí trong phòng cực kỳ nặng nề. Vốn rất nhiều thành viên hội Viện ủy còn chưa biết chuyện gì phát sinh, chỉ có thể từ những thành viên đến sớm biết được chuyện gì xảy ra, tất cả đều khiếp sợ và tức giận, yêu cầu kiểm tra xem sơ sót là từ chỗ nào.
Vốn đang là một chuyện rất tốt, bất ngờ xảy ra chuyện như vậy, ngoại trừ tra rõ nguyên nhân, tất phải có người đứng ra gánh trách nhiệm.
- Tình huống bất ngờ xảy ra lần này, tôi không thể không gánh vác trách nhiệm.
Bắt đầu hội nghị, Liêu Long Căn đã chủ động tự kiểm. Lần hành động này là do ông dẫn đội, ông phải là người đứng ra gánh trách nhiệm đầu tiên.
Đối với hành động của Liêu Long Căn, các thành viên khác cũng không cảm thấy kỳ quái. Tuy nói chuyện này xảy ra cũng không phải là trách nhiệm của Liêu Long Căn, nhưng là người dẫn đội, tự kiểm như vậy cũng là có lý.
Sau khi Liêu Long Căn tự kiểm điểm xong, Từ Khải Liễu mới trầm giọng nói:
- Lần này xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, chúng ta nhất định phải đề cao cảnh giác, đồng thời suy nghĩ lại. Trước phòng Giám sát đã tiến hành điều tra toàn diện, tin rằng rất nhanh sẽ có kết quả. Chuyện này cũng không phải ngẫu nhiên xảy ra. Lần này phương pháp áp chế huyết lực của Huyết tộc mất đi hiệu lực, chúng ta nhất định phải tìm ra nguyên nhân.
Nghe Từ Khải Liễu nói, mọi người đều gật đầu. Đây cũng không phải chuyện đùa. Mất nắp Tế Thế Đỉnh là chuyện rất đáng tiếc, nhưng chuyện này xem ra còn quan trọng hơn.
Trong lúc mọi người đang nghị luận ầm ĩ, người phụ trách của phòng Giám sát bước vào, đưa một bản báo cáo cho Lưu Mộc Dương.
Thấy người này bước vào, không khí trong phòng họp liền trở nên yên tĩnh, tất cả đều nhìn chẳm chằm Lưu Mộc Dương.
Lưu Mộc Dương nhanh chóng lật bản báo cáo xem qua, sắc mặt liền biến đổi, sau đó đưa bản báo cáo cho Từ Khải Liễu, chậm rãi nói:
- Viện trưởng, người xem qua một chút đi.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!