Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tuyệt Phẩm Thiên Y - Giang Nguyên

Từ kho hạ phẩm đi ra, mặc cho Giang Nguyên đã luyện tập Ngũ Cầm Hí rất nhiều, cũng chỉ cảm thấy eo mỏi lưng đau.

Có hơn một ngàn loại dược, hắn đều phải thử qua một lần. Nhưng mặc cho hắn ném Thần Thú Bát vào trong ngăn kéo hay là cho dược vật vào bát, Thần Thú Bát một chút mặt mũi cũng không cho, chẳng chút phản ứng nào cả.

Chỉ có thể buồn rầu bước ra khỏi kho thuốc hạ phẩm.

Bước ra khỏi kho thuốc, thấy người phụ trách và Tiểu Ngô đang đứng chờ, Giang Nguyên hơi sửng sốt một chút.

Sắc mặt của hai người này có chút quái dị, khi thấy Giang Nguyên bước ra, nụ cười trên mặt lại càng đậm, đầu cúi xuống thấp hai phần. Chủ nhiệm La chắp tay nói:

Trưởng phòng Giang, chúc mừng, chuc mừng. Tôi cũng vừa mới biết chuyện vui này. Xin đừng trách, đừng trách.

- Chuyện vui?

Giang Nguyên ngẩn người, ngạc nhiên hỏi:

- Chuyện vui gì?

- A, cậu còn chưa biết sao? Vừa nãy hội Viện ủy đã ra thông báo, chính thức bổ nhiệm cậu làm Ủy viên chính thức hội Viện ủy.

Chủ nhiệm La vội vàng trả lời.

- Sao?

Giang Nguyên mở to mắt, sau đó cười khổ. Hắn không nghĩ đến động tác của hội Viện ủy lại nhanh đến như vậy. Kế tiếp phải làm chuyện gì, xem ra Viện ủy đã an bài rất rõ ràng.

Nhìn nụ cười khổ của Giang Nguyên, trong lòng hai người kia đều kinh ngạc. Trở thành ủy viên hội Viện ủy, có thể nói là một bước lên mây, tại sao nhìn Giang Nguyên lại không cao hứng như vậy?

Giang Nguyên cũng chỉ cười khổ:

Nhan tien co Chu nhiem La o đay, toi muon đen kho trung phẩm xem qua một chút.

- Được, cậu đi theo tôi.

Chủ nhiệm La mỉm cười gật đầu.

Tại một hòn đảo phía nam cách xa ngàn dặm, ánh mặt trời rực rỡ chiếu xuống, nhiệt độ so với ở Kim Lăng thì tốt hơn nhiều.

Trên một ngọn nui nhỏ gần biển, một căn biệt thự lịch sự, tao nhã nửa ẩn nửa hiện trong khu rừng. Chỉ có từ biển nhìn lại thì mới nhìn thấy được hơn phân nửa hình dáng của căn biệt thự.

Lúc này, tại một hồ bơi bên cạnh biệt thự, một người đàn ông trung niên đang ngồi uống trà với một thanh niên.

Ngón tay thon dài của người thanh niên nhẹ nhàng nhấc bình trà, rót nước trà có màu đỏ tím vào trong một cái ly nhỏ, sau đó nhẹ nhàng đưa đến trước mặt người đàn ông trung niên. Còn mình thì bưng ly còn lại đưa lên chóp mũi, nhẹ hít hai cái, hài lòng gật đầu rồi từ tốn nhấp một ngụm.

Người đàn ông trung niên thì lại không được tao nhã như thế, bưng tách trà lên uống một hơi, lúc này mới thở ra, đặt tách trà trong tay xuống.

Người thanh niên lại châm tiếp nước trà cho ông, sau đó quay đầu nhìn biển cả mênh mông, đột nhiên cười nói:

- Anh ấy đúng là lợi hại.

Người đàn ông trung niên thở dài, ánh mắt lóe lên sự áy náy:

- Đúng vậy, nhưng nó cũng chịu không ít cực khổ.

Nghe được lời này của người đàn ông trung niên, người thanh niên tò mò hỏi:

- Ba, năm đó rốt cuộc các người nghĩ như thế nào mà đem anh ấy và ông nội ném ở chỗ đó, không nghe không hỏi chứ?

Gương mặt người đàn ông trung niên hiện lên sự phiền muộn, ngẩng đầu nhìn bầu trời, thở dài nói:

Năm đó, ba, mẹ con, còn có lão sư, ba người dựa vào vận may mới chạy ra khỏi nơi đó, chẳng khác nao chó nha có tang, nao con nho được những chuyen khác.

- Hơn nữa, chỉ cần chúng ta không lộ diện, nội viện cuối cùng sẽ chiếu cố tốt anh và ông nội của con. Nhưng nào biết được, ông nội của con lại cố chấp, mang anh con về nông thôn chứ.

Người thanh niên cau mày:

- Sau đó, mọi người chưa từng nghĩ đến sẽ đi tìm anh ấy sao?

- Tổ sư gia của con nói, chúng ta không thể tùy tiện lộ mặt cũng như tiết lộ sự tồn tại của chúng ta. Nếu không, với thực lực của Thiên Y Viện, bọn họ sẽ dễ dàng bóp vỡ chúng ta.

Nói đến đây, người đàn ông trung niên cười khổ, dường như nhớ đến điều gì, thở dài nói:

- Chẳng qua, lúc đó cha và mẹ của con không nghĩ đến lão sư lại giấu diếm nhiều chuyện như vậy.

- Đặc biệt sau khi Giang Nguyên tiến vào Thiên Y Viện, lại đem tin tức của anh con giữ bí mật. Nếu không phải bất ngờ phát hiện, đến bây giờ chúng ta cũng không biết được anh con chính là đỉnh chủ mới của Tế Thế Đỉnh, cũng không biết tổ sư gia lại cố ý giấu lâu đến như vậy.

Nói đến đây, Giang Văn Ba nhẹ nhàng lắc đầu, nhìn bầu trời phía xa, ánh mắt tràn đầy cảm khái:

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận