Dương Quan Quan nhún vai, bấm chìa khóa mở cốp xe.
Hai thanh tra lập tức tiến lên tiến hành điều tra.
“Còn cả cốp của anh nữa, cũng mở cho tôi!” Thạch Hạo quát lớn với Lục Chiến Long.
Trung úy tiểu Trần nghe vậy không khỏi có chút khó chịu. Sở cảnh sát Ma Đô này làm việc như thế nào, vậy mà lại hoài nghi Lục Chiến Long tham gia giao dịch hàng cấm? Hơn nữa còn muốn điều tra xe anh ấy!
Lục Chiến Long bình tĩnh nói: “Tiểu Trần, mở xe cho những thanh tra này xem. Chúng ta trong sạch không sợ gì hết.”
Advertisement
Tiểu Trần nghe xong chỉ có thể kìm nén tức giận mở cốp xe cho các thanh tra kia kiểm tra.
"Anh làm gì vậy, nhét thứ gì vào xe của tôi thế?" Dương Quan Quan nhìn thấy một thanh tra cố tình nhét tay vào dưới đệm da cốp xe, không khỏi gầm lên một tiếng.
Tên thanh tra kia rụt tay lại, trong lòng bàn tay lấy ra một vật thể dạng hạt bọc trong túi nhựa trong suốt.
Sau đó, đã nghe anh ta nói lớn: “Báo cáo trưởng thanh tra, tìm thấy một túi hàng cấm ở đây!”
Vẻ mặt Dương Quan Quan khó coi nói: "Rõ ràng là anh nhét vào, bây giờ lại nói là lục soát được trên xe của tôi sao?"
Thạch Hạo bỗng nhiên cười lạnh nói: "Đây là thứ được tìm thấy trong xe của cô, cô có ngụy biện cũng vô ích! Được rồi, vậy mà còn nói mình không tham gia giao dịch hàng cấm? Nhìn xem đây là cái gì!"
Tề Đẳng Nhàn vẫn im lặng, chỉ lạnh nhạt thờ ơ quan sát.
Người của Thạch Hạo lập tức giơ súng lên, chĩa vào năm người có mặt ở đây, quát họ không được cử động.
"Thanh tra Thạch, anh có biết anh đang làm gì không?" Lục Chiến Long lúc này mở miệng, ngữ khí trở nên lạnh lùng, trong mắt hiện lên vẻ bất mãn.
"Anh có tư cách lên tiếng ở đây sao? Nếu anh cũng có liên quan đến chuyện này, vậy thì hãy cùng tôi đến sở tiếp nhận điều tra!" Thạch Hạo khinh thường liếc nhìn Lục Chiến Long, cười lạnh nói.
Trong lúc tức giận, Trung úy tiểu Trần đang định thò tay vào túi lấy giấy tờ tùy thân ra nhưng chưa kịp duỗi tay xong đã bị báng súng đập mạnh vào sau đầu.
Lần này, đập mạnh đến mức vỡ đầu chảy máu, ngã quỵ luôn xuống đất.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Lục Chiến Long sửng sốt, sau đó tức giận nói: "Các người thật to gan, biết tôi là ai không? Dám đánh người của tôi như vậy!"
Thạch Hạo cười lạnh: "Tôi mặc kệ anh là ai, hôm nay anh đã gặp rắc rối!"
"Hả? Lại lục soát ra một cái túi lớn như vậy..."
"Đây chắc phải đến năm kg đấy?"
"Đủ để tuyên án tử hình!"
Một thanh tra khác lấy từ trên xe của Dương Quan Quan ra một gói hàng cấm. Điều này càng khiến Thạch Hạo thêm tự tin.
Tề Đẳng Nhàn mỉm cười với Lục Chiến Long nói: "Lục đại ca, chuyện này có lẽ là hướng về phía tôi, để anh phải liên lụy thật là ngại ngùng!"
Lục Chiến Long trầm mặt nói: "Cậu đang nói gì vậy? Có người muốn hãm hại cậu, tôi có thể ngồi yên mặc kệ được không?"
Thạch Hạo nghe thấy hai người đối thoại sau, cười khinh thường nói: "Nếu anh đã có liên quan đến anh thì thì bản thân cũng khó bảo toàn. Trước hết nên suy nghĩ xem làm thế nào để mình thoát thân đi! Haha..."
Lục Chiến Long lạnh lùng nói: "Anh xác định muốn làm như vậy?"
Thạch Hạo chế nhạo: "Anh cho rằng mình là ai? Tôi nói cho anh biết, hôm nay trong xe của anh phát hiện năm kg hàng cấm, đủ để bắn chết các người mười lần!"
Trên mặt Lục Chiến Long lộ ra ý cười lạnh lẽo nói: "Vu hãm chúng tôi giao dịch hàng cấm, làm bị thương người của tôi chính là cách các người làm việc sao?"
"Đừng nói nhảm nữa, chuẩn bị còng!"
Thạch Hạo quay đầu nói với cấp dưới của mình.
Lục Chiến Long trực tiếp duỗi tay, lạnh lùng nói: "Tới, còng tôi!"
“Như ý nguyện của anh.” Thạch Hạo cười lạnh, sai người còng anh ấy lại.
Lục Chiến Long quay đầu về phía Tề Đẳng Nhàn nói: "Anh Tề, chuyện này anh không cần lo lắng, tôi sẽ giải quyết! Tôi không nhịn được nhất chính là loại chuyện này!"
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!