Có điều, mọi người đều biết rõ rằng cái tế bào ung thư của xã hội mang tên bệnh viện Ái Khang này coi như là đã hoàn toàn sụp đổ rồi.
Tề Đẳng Nhàn gọi điện thoại cho Giang Khuynh Nguyệt, cô ta đã được bố trí ổn thỏa trong bệnh viện mới và sẽ ngay lập tức tiếp nhận trị liệu.
“Nghỉ ngơi cho tốt, tôi giúp cô xả cục tức này! Sau này, ở đất Hương Sơn này sẽ không có ai dám đắc tội với cô nữa!”
Tề Đẳng Nhàn nói với giọng rất nghiêm túc.
Advertisement
“Được!”
“Lát nữa anh nhớ đến thăm tôi đấy...”
Giang Khuynh Nguyệt mỉm cười đồng ý, sau đó nói với giọng vô cùng ngọt ngào.
Chuyện Giang Khuynh Nguyệt bị xe đâm phải nhập viện suy cho cùng chính là bởi vì cô ta đã đến muộn hai phút, hơn nữa còn là bởi vì bị phim trường trì hoãn.
Nói trắng ra thì người ta bắt nạt cô ta như vậy chính là bởi vì cảm thấy cô ta là người đến từ đại lục, ở Hương Sơn không có nền móng gì cả nên có thể tùy ý hành hạ và chà đạp.
Lại cộng thêm việc cô ta đã được Từ lão quái nhìn trúng và được đảm nhận vai nữ chính trong bộ phim mới được đầu tư hoàng tráng của Từ lão quái, sao có thể không khiến cho người khác ghen tị cho được?
Sau khi chắc chắn rằng cái bệnh viện độc ác Ái Khang này nhất định sẽ xong đời, Tề Đẳng Nhàn đã ngay lập tức đi thẳng đến biệt thự nơi Tống Diệu đang ở.
Nếu như cái uy này không được đặt ra thì sau này Giang Khuynh Nguyệt chắc chắn vẫn sẽ còn phải gặp không ít phiền phức ở Hương Sơn.
Thân là bạn trai cũ của em gái cao kều, Tề Đẳng Nhàn có thế nào cũng phải giở chút thủ đoạn để giúp cô ta đứng vững mới được.
“Tống tiểu thư, ở bên ngoài có một tên mập mới đến và nói là muốn nói chuyện với cô về chuyện của Giang tiểu thư hôm qua.” Tống Diệu đang ở trong phòng thưởng thức cafe, cô ta mặc một bộ váy ở nhà rộng thùng thình, đôi chân thon dài đẹp đẽ lộ ra bên ngoài, phô diễn sự tao nhã và phong cách của một đại minh tinh.
Tống Diệu nhàn nhạt nói: “Ồ? Xem ra Giang Khuynh Nguyệt biết sai rồi nên chuẩn bị tìm người đến xin lỗi tôi à?”
Sau khi nói xong lời này, cô ta đặt tách cà phê Lam Sơn được bán ở bên ngoài với giá ba đến năm trăm xuống và nói: “Cho người vào đi!”
Tề Đẳng Nhàn được người làm của Tống Diệu dẫn vào bên trong biệt thự.
“Quỳ xuống nói chuyện với tôi đi.” Tống Diệu liếc Tề Đẳng Nhàn một cái, sau đó cầm tách cafe lên và khẽ nhấp một ngụm.
Tư thế uốn éo này thật giống với một quý phi trong triều đình nhà Thanh, trong mắt cô ta, Tề Đẳng chẳng khác nào đám thái giám và nô tài cả.
Tề Đẳng Nhàn lạnh lùng nói: “Cô chính là Tống Diệu à?”
Tống Diệu cau mày một cái, giữ nguyên khí chất quý tộc như một quý phi kia và lạnh lùng nói: “Anh đến tìm tôi để nói về chuyện hôm qua Giang Khuynh Nguyệt bất kính đối với tôi thì có phải là anh nên thể hiện một chút thái độ không? Làm sai rồi thì nên chấp nhận sự trừng phạt, nếu như anh không đồng ý làm thế thì mau cút ra ngoài đi!”
Tề Đẳng Nhàn mỉm cười một cái và nói: “Hôm qua là cô cho người lái xe đâm vào cô ấy à?”
“Là tôi đấy, sao nào?”
“Sao nào, chẳng lẽ một tên đến từ nơi khác như anh mà còn muốn đòi lại công bằng ở chỗ tôi à?”
Vẻ mặt Tống Diệu bỗng chốc lạnh đi, cô ta ném tách cafe trong tay đi, đứng phắt dậy và nói: “Tôi mời cô ta đến tham gia tiệc sinh nhật của tôi là để cho cô ta thể diện! Cô ta không biết tốt xấu, dám không đặt chuyện này vào trong lòng, thậm chí còn dám đến muộn?”
“Tôi cho cô ta cơ hội, bảo cô ta quỳ ở trước cửa một tiếng đồng hồ để sửa sai, cô ta lại dám không trân trọng? Dứt khoát bỏ đi luôn?”
“Không thèm đặt Tống Diệu tôi đây vào trong mắt à?”
“Thế thì tôi sẽ bắt cô ta phải nhớ lấy tôi cả đời!”
Tề Đẳng Nhàn cười nói: “Tôi cho cô hai sự lựa chọn, một là ngoan ngoãn để tôi lái xe đâm vào cô một cái...”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!