Ví dụ như, một quyền đánh vỡ Ngũ Hành Thần Phạt Thiên Lôi!
Ngũ Hành Thần Phạt Thiên Lôi mạnh đến mức khiến tất cả các Thiên Đế khiếp sợ, thế mà cứ như thế bị Diệp Viễn đánh tan.
“Thời Không Đông Kết, truyền thuyết đó là đại thần thông Thủy Tổ mới lĩnh ngộ được, có thể nói đó là thiên phú thần thông chí cao! Thế… Thế mà bị hắn nắm giữ rồi?” Long Tử Phong đã không biết nên nói cái gì.
Ngoại trừ chấn kinh, vẫn chỉ là chấn kinh!
Thiên phú Diệp Viễn thể hiện ra, khiến bọn họ triệt để bất ngờ.
Thiên phú của Long Uyên rất mạnh?
Không sai!
Nhưng mà thiên phú của Long Uyên trước mặt Diệp Viễn, căn bản không đáng giá nhắc tới!
Đó là khoảng cách giữa đom đóm và trăng sáng!
Nếu như nói, ngay từ đầu mọi người còn đắm chìm trong vui sướng vì có được thiên tài.
Thì bây giờ, thậm chí bọn họ còn có chút sợ hãi.
Khi thiên phú của một người vượt ra ngoài nhận biết của mọi người thì hắn sẽ bị coi là yêu nghiệt!
Đó là dị loại!
Lúc này, Diệp Viễn ở trong mắt đám Thiên Đế này, chính là dị loại!
Thần Tinh than nhẹ một tiếng, chậm rãi nói: “Chúng ta đều coi thường Diệp Viễn rồi! Có thể được người đại năng trong tộc ban thưởng ấn ký Thiên Long, Diệp Viễn sao có thể là người bình thường? Chỉ là bản đế cũng không ngờ được, ngay cả đại thần thông như Thời Không Đông Kết hắn cũng có thể lĩnh ngộ được!”
…
Trong chiến trường sương mù, vẻ mặt Long Uyên hoảng sợ nhìn Diệp Viễn.
Ngay vừa rồi, hắn đã cho rằng Diệp Viễn chết chắc.
Đột nhiên, trong nháy mắt, một cỗ sức mạnh quỷ dị bất ngờ xuất hiện, triệt để giam cầm hắn lại.
Trong mắt của hắn, thế giới hoàn toàn dừng lại!
Hắn liều mạng giãy dụa, muốn tránh thoát khỏi cỗ sức mạnh quỷ dị này.
Thế nhưng mà, tất cả đều phí công.
Ấn ký Thiên Long, Ngũ Hành Thần Phạt Thiên Lôi cái gì đó, ở trước mặt cỗ sức mạnh quỷ dị này, căn bản không đáng giá nhắc tới.
Cảm giác kia, giống như là đang đối mặt với Thiên Đạo vậy.
Nhỏ bé!
Hắn cảm thấy bản thân mình quá mức nhỏ bé!
Sau đó, bản thân đã bị ngược rồi.
“Thời Không Đông Kết! Lúc nãy là Thời Không Đông Kết! Ngươi… Ngươi sao có thể lĩnh ngộ được môn thiên phú thần thông này! Điều đó không thể nào! Điều đó không thể nào!” Vẻ mặt Long Uyên kinh hãi nói.
Diệp Viễn bĩu môi, thản nhiên nói: “Ngươi không làm được, không có nghĩa là người khác không làm được. Trên đời này không có cái gì là không thể nào, chỉ là dựa vào cảnh giới của ngươi, không cách nào tưởng tượng được thôi!”
Cả người Long Uyên chấn động, trong mắt đều là vẻ thất bại.
Hắn tự xưng là đệ nhất thiên tài trăm vạn năm nay ở Long Tộc, có thể kiêu ngạo với thiên hạ.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!