Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tuyệt Thế Cường Long - Bất Diệt Thần Vương - Tề Đẳng Nhàn

Cao thủ trong Lý Gia Quyền xuống tay không hề lưu tình, Tề Đẳng Nhàn tới phá võ quán nên đương nhiên sẽ dùng toàn lực để ứng phó.  

             Một quyền này nếu rơi xuống xương cùng của Tề Đẳng Nhàn thì có thể trực tiếp đánh cho Tề Đẳng Nhàn thành một tên tàn phế.  

             Cảm nhận được kình phong từ đằng sau đánh úp lại, Tề Đẳng Nhàn bước chân lên phía trước dò đường, tựa như một cái lò xò, cả người bật một cái né ra ngoài tránh được một quyền này.  

             Sau đó hắn đột nhiên phanh gấp, cả người đột nhiên quay ngược lại, cột sống run lên vang ra âm thanh bùm bùm như pháo trúc nổ mạnh, phản ứng dữ dội!  

             Tốc độ đánh lên này so với tốc độ lúc trước hắn né đòn còn nhanh hơn!  

             Tên cao thủ này lắp bắp kinh hãi, hiển nhiên là không nghĩ tới công lực của Tề Đẳng Nhàn lại thâm sâu như vậy, chỉ thấy trước mắt hoa lên một cái, người cũng đã di chuyển tới trước mặt.  

             Tề Đẳng Nhàn ra tay nhanh như chớp, bước chân đang quay xung quanh tên cao thủ này đạp một cước, tay phải nhấc lên trực tiếp đấm xuống một quyền ở trên mặt!  

             Tên này không nghĩ tới thế công của Tề Đẳng Nhàn hung mãnh như vậy, tức khắc cảm giác được một loại áp lực rất lớn đè xuống, bị áp đảo tới nỗi liên tục lui về sau.  

             Tề Đẳng Nhàn đuổi theo liên tục, đột nhiên tay trái hạ xuống, không hề có tiếng động đánh ra phía trước.  

             “Bang!”  

             Một tiếng giòn tan vang lên, bụng tên cao thủ này trúng chiêu, hừ cũng không kịp hừ ra tiếng mà mềm như bông ngã xuống mặt đất hôn mê bất tỉnh.  

             Sau khi Tề Đẳng Nhàn đánh bại người này thì lui lại nửa bước, lạnh lùng hỏi: “Còn ai muốn tới khiêu chiến tôi không?!”  

             Rõ ràng là hắn tới phá võ quán nhà người ta nhưng lời nói ra lại là hỏi xem còn người nào dám tới khiêu chiến với hắn hay không.  

             Lý Thiên Lạc tức tới mức mặt xanh mét lại, công lực của Tề Đẳng Nhàn anh ta đã lĩnh giáo qua, hai người chú hai Lý và chú ba Lý cũng đều lần lượt từng giao thủ với hắn, chẳng qua đều không ngoại lệ bại trận.  

             Lần này hai vị cao thủ liên tiếp ra tay, Tề Đẳng Nhàn tuy rằng hấp tấp ứng đối nhưng vẫn nhẹ nhàng đánh bại hai người này, khiến cho Lý Gia Quyền ít nhiều gì cũng mất mặt không kém.  

             “Người trẻ tuổi quá cuồng vọng cũng không phải là chuyện gì tốt đâu!” Chú ba Lý đi ra ngay lúc này.  

             “Chỉ là bại tướng mà cũng dám nói sao?” Tề Đẳng Nhàn thấy là chú ba Lý đi tới thì hơi nở nụ cười.  

             Lời này vừa ra khiến mặt già của chú ba Lý đỏ lên, không có biện pháp, ông ta thật sự bị thua ở trong tay Tề Đẳng Nhàn mà.  

             tiểu lôi ở một bên đứng xem thì trợn mắt há mồm, hoá ra Tề Đẳng Nhàn lợi hại như vậy, thậm chí còn đánh bại cả cao thủ như chú ba Lý?  

             “Nhưng cao thủ trong Lý Gia Quyền nhiều như mây, công lực của chú hai Lý so với chú ba Lý còn cao hơn, huống gì vẫn còn một hội trưởng là lý đại tiên sinh.” Trong lòng tiểu lôi thầm nghĩ: “Kế tiếp chỉ sợ rằng trưởng phòng Tề sẽ không dễ dàng gì.”  

             Chú hai Lý xuất hiện, đồng dạng mặt cũng trầm xuống, lạnh lùng nói: “Họ Tề kia, Lý Gia Quyền chúng ta hôm nay chiêu đãi khách quý, cậu xác định muốn tự tìm đường chết sao?”  

             Tề Đẳng Nhàn lắc đầu nói: “Tôi không muốn nói chuyện với bại tướng dưới tay, đổi một cao thủ khác có thể vừa mắt tôi ra đây trước đã!”  

             Lời này vừa ra khiến mọi người đều ồ lên!  

             Chú ba Lý thua ở trong tay Tề Đẳng Nhàn, vậy mà chú hai Lý cũng thua ở trong tay hắn luôn sao?  

             “Được được được, đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, người trẻ tuổi ngông cuồng giống như cậu phải nên chịu dạy dỗ lại cho thật tốt!” Chú hai Lý lạnh giọng nói.  

             “Tôi đi mời anh cả!” Chú ba Lý cũng lạnh lùng, trầm giọng nói.  

             Trên mặt Lý Thiên Lạc treo nụ cười lạnh, lão cha mình chính là người cầm quyền giữa các cao thủ ở lý gia, cũng là cao thủ đệ nhất trong Lý Gia Quyền, có ông ta ra tay cũng nắm chắc hơn.  

             “Không nghĩ tới ngay cả nhị sư thúc và tam sư thúc đều thua ở trong tay tên nhãi này, nhưng chờ khi sư phụ tới thì khó mà nói trước được!”  

             “Sư phụ là cao thủ số một trong Lý Gia Quyền chúng ta, thanh danh vang vọng tứ phương, nếu để ông ấy ra tay thì liệu có đánh chết người hay không?”  

             “Sư phụ sẽ hạ thủ lưu tình, cái loại tôm tép nhãi nhép như tên này ở trước mặt sư phụ cùng lắm cũng chỉ trụ được năm chiêu!”  

             “Năm chiêu? Anh đề cao hắn quá rồi đó, đúng là tầm thường, chỉ sợ sau khi nhìn thấy sư phụ rồi thì ngay cả dũng khí ra tay cũng không có!”  

             Người cầm đầu Lý Gia Quyền Lý Trường Hồng thành danh từ thời niên thiếu, phát dương quang đại Lý Gia Quyền đến mức có thể được xưng là nhân vật tông sư.  

             Nếu không thì Phó Phong Vân cũng sẽ không tới bái phỏng Lý Gia Quyền làm gì.  

             “Không cần mời, ta tới rồi!”  

             Một đạo thanh âm trung khí mười phần truyền tới, mọi người sôi nổi quay đầu nhìn lại.  

             Lý Trường Hồng mặc một thân trang phục thời Đường màu trắng, chân đi giày vải màu đen, dáng người gầy nhưng rắn chắc, hơi thở hữu lực, nhìn chung lại có một loại cảm giác uy nghiêm không thể bỏ qua!  

             “Ha ha ha, thật không thể ngờ được, có người dám tới Lý Gia Quyền phá nhà sao?”  

             “Xem ra hôm nay tôi tới đúng lúc rồi, vừa lúc có thể xem Lý Gia Quyền lợi hại tới mức nào!”  

             Một đạo thanh âm theo đó vang lên, Phó Phong Vân cũng đi ra.  

             Lý Trường Hồng quay đầu chắp tay nói: “Phó lão khách khí rồi, đây chẳng qua chỉ là nhờ người ngoài nâng đỡ cả, một cái hư danh mà thôi.”  

             Nói xong lời này, Lý Trường Hồng đi vào trong bàn.  

             “Anh cả!”  

             Chú hai Lý và chú ba Lý nhìn thấy ông ta thì đều lập tức ôm quyền khom lưng.  

             “Sư phụ!”  

             Các đệ tử cũng sôi nổi ôm quyền khom lưng, thanh âm chỉnh tề vang vọng một mảnh, cực kỳ chấn động.  

             Lý Thiên Lạc hành lễ với Lý Trường Hồng, sau đó nói: “Cha, chính là người này, liên tục nhục nhã Lý Gia Quyền chúng ta còn chưa nói, hắn thậm chí còn tới phá nhà, mời ngài giáo huấn lại hắn một chút thật tốt!”  

             Lý Trường Hồng chuyển mắt nhìn về phía Tề Đẳng Nhàn, hai mắt như điện, nếu người thường mà chạm phải ánh mắt của ông ta thì đều sẽ cảm giác được đau đớn!  

             Phó Phong Vân cũng nhìn về phía người phá nhà, thấy là Tề Đẳng Nhàn thì hung hăng sửng sốt.  

             “Đây không phải là Nhị đương gia sao? Cậu có ân oán gì với Lý Gia Quyền hả, chạy tới đây phá nhà người ta thế?” Phó Phong Vân ngẩn người hỏi.  

             Người của Lý Gia Quyền không muốn để tôi làm ăn phát triển lợi nhuận, tôi đương nhiên cũng muốn để cho võ quán nhà bọn họ không làm ăn được nữa thì thôi!” Tề Đẳng Nhàn cười nhạt nói với Phó Phong Vân.  

             Lý Thiên Lạc cười lạnh nói: “Rõ ràng là do các người bồi thường không đúng chỗ, trái lại còn đi trách người của Lý Gia Quyền chúng tôi, thật là buồn cười!”  

             Tề Đẳng Nhàn kinh ngạc nói: “Ơ kìa, tôi còn chưa nói là chuyện gì đâu, sao anh đã biết rồi?!”  

             Lúc này Lý Thiên Lạc mới nhận ra bản thân ngôn nhiều tất thất thì sửng sốt, sắc mặt cũng trầm xuống.  

             Lý Trường Hồng cũng bất mãn liếc Lý Thiên Lạc một cái, ông ta chỉ nghĩ để cho Lý Thiên Lạc theo mình học võ thật tốt, nhưng Lý Thiên Lạc cả ngày toàn nghĩ đến việc khác khiến ông ta vẫn luôn rất bất đắc dĩ.  

             Phó Phong Vân nhíu nhíu mày, ông ta vẫn còn muốn dựa vào Tề Đẳng Nhàn để đối phó với vladimir đấy, nếu Tề Đẳng Nhàn bị thương trong lúc tranh đấu với Lý Trường Hồng thì ông ta sẽ mất nhiều hơn được.  

             “Trưởng quán Lý, Nhị đương gia, cho tôi mặt mũi một tý, sự việc đến đây là được rồi.” Phó Phong Vân nói.  

             “Hai hổ tranh chấp tất có một thương, thậm chí là có khả năng lưỡng bại câu thương.”  

             “Khoảng thời gian gần đây đang có phong vân tế hội, tôi không muốn hai người vỉ một việc nhỏ như này mà tranh đấu dẫn đến bị thương.”  

             Lời Phó Phong Vân nói khiến Lý Trường Hồng nhíu mày.  

             Nếu là người khác thì khẳng định ông ta sẽ không nể mặt mũi gì cả, nhưng người nói chuyện lại là Phó Phong Vân, người có được huân chương vinh dự cao cấp nhất của Hoa quốc!  

             Tề Đẳng Nhàn nhún vai nói: “Tôi chẳng sao cả, chỉ cần người của Lý Gia Quyền thành thành thật thật làm ăn võ quán của mình thật tốt, đừng tới gây chuyện phá rối làm hỏng sinh ý của tôi thì tôi đều có thể một điều nhịn chín điều lành.”  

             Lý Trường Hồng cũng thở dài nói: “Phó lão cũng đã nói vậy rồi thì mặt mũi này Lý mỗ đương nhiên không thể hông cho!”  

             Phó Phong Vân thấy hai người đều nể tình mình thì trong lòng thở nhẹ ra một hơi.  

             Bản lĩnh của Tề Đẳng Nhàn ông ta đã thấy qua, chỉ có thể nói là rất lợi hại.  

Nhấn Mở Bình Luận