Tề Vân Phong, anh cả của Tề gia, cũng là anh họ của Tề Đẳng Nhàn.
Khi bước vào văn phòng, ông ta quan sát xung quanh, sau đó lạnh lùng nói: "Lăn lộn không tệ nhỉ, em trai!”
Tề Đẳng Nhàn ngồi trên ghế ông chủ đáp: "Thì ra là anh à, đã lâu không gặp. Lần này đến tìm tôi có chuyện gì sao?”
Tề Vân Phong không nghĩ tới thái độ của Tề Đẳng Nhàn lại lạnh nhạt như vậy, khó chịu nhíu mày, sắc mặt cũng trở nên khó coi hơn.
"Tôi đến tìm cậu vì chuyện gì, cậu không biết chắc? Giả vờ cái gì cơ chứ?” Tề Vân Phong nhìn Tề Đẳng Nhàn, lạnh lùng hỏi.
"Có việc thì nói nhanh lên, nếu không có việc gì thì mau chứ đừng lãng phí thời gian của tôi. Bây giờ tôi làm tổng giám đốc rất bận rộn đó!” Tề Đẳng Nhàn cười như không cười nhìn ông ta.
Tề Vân Phong rất nhanh đã đi tới bàn làm việc, há miệng giơ tay lên... Sau đó, bàn tay của ông ta đặt lên vai Tề Đẳng Nhàn.
“Giả vờ cái gì!” Tề Vân Phong cười ha ha, hung hăng vỗ lên vai hắn vài cái.
"Anh cả, đã lâu không gặp." Tề Đẳng Nhàn thở ra một hơi, đứng dậy ôm Tề Vân Phong.
Hướng Đông Tình ở một bên nhìn thấy thì choáng váng, đây là đang diễn cái gì vậy? Cô ta chẳng hiểu gì hết!
Tề Vân Phong quay đầu cười nói: "Vị này chắc hẳn chính là chủ tịch tập đoàn Hướng thị, cô Hướng Đông Tinh đúng không? Thật sự là ngưỡng mộ danh tiếng từ lâu, quả thật không thua kém đám đàn ông chúng tôi chút nào.”
Hướng Đông Tinh ngẩn người: "Xin chào Tề tiên sinh.”
Tề Vân Phong bình tĩnh nói: "Thật ra thái độ vừa rồi là diễn cho đám người ngoài xem. Làm sao mà Tề gia chúng tôi có thể không ủng hộ nhà mình được chứ?”
Hướng Đông Tinh vốn tưởng rằng mối quan hệ của Tề Đẳng Nhàn với Tề như phim truyền hình cẩu huyết có ân oán gì đó, nào nghĩ tới quan hệ giữa bọn họ rất tốt, chẳng qua là thích diễn trò cho người ngoài xem mà thôi.
Vừa rồi nghe Tề Đẳng Nhàn nói còn làm cho Hướng Đông Tinh có chút xúc động, giờ ngẫm lại mới thấy mình bị lừa, nhịn không được quay đầu tặng hắn một cái trợn mắt, hận không thể đưa hắn hai cái miệng.
Cô ta cũng không ngờ tới, quan hệ thực sự giữa Tề gia và Tề Đẳng Nhàn lại ẩn giấu sâu như vậy.
Ở bên ngoài thì thấy hai bố con Tề Bất Ngữ và Tề Đẳng Nhàn bị đuổi khỏi Đế Đô, bị Tề gia chèn ép.
Chứ hoàn toàn không thể nào biết được, trong đó là khổ nhục kế nằm gai nếm mật.
Đương nhiên quan hệ thật sự giữa Tề Đẳng Nhàn và Tề gia không thể tùy tiện cho người ta biết, nhưng Hướng Đông Tinh là ngoại lệ.
Dù sao thì khi Tề Đẳng Nhàn có thể đưa cho Hướng Đông Tinh năm mươi tỷ vàng để cô ta làm ăn, từ đó là có thể nhìn ra được mối quan hệ gắn kết giữa hai người rồi.
"Như vậy mới là người nhà." Hướng Đông Tinh nhìn hai anh em, khóe miệng vô thức cong lên thành một nụ cười, đúng là cô ta có chút ngưỡng mộ.
Tề Đẳng Nhàn rót cho Tề Vân Phong một chén trà, hỏi: "Sao lần này đại ca lại tư mình chạy đến Trung Hải thế?”
Tề Vân Phong đáp: "Bởi vì chuyện cậu làm ra quá lớn, lại liên quan đến nhiều thế lực như vậy, Tề gia chúng ta kiểu gì cũng phải ra mặt.”
Tề Đẳng Nhàn gật đầu: "Đầu tư năm tỷ chỗ Từ gia cũng là chủ ý của anh chứ gì."
“Đương nhiên, dù sao chúng ta cũng không gặp mặt thường xuyên được, đến lúc đó cậu phải trả năm tỷ cho anh đó." Tề Vân Phong nở nụ cười bất đắc dĩ.
Sau khi đầu tư năm tỷ vào Từ gia, Tề Vân Phong có thể đường đường chính chính có lý do để chạy đến Trung Hải gặp Tề Đẳng Nhàn, hơn nữa lý do này còn là do Từ Ngạo Tuyết chắp tay đưa tới.
Là Từ Ngạo Tuyết tự mình đến Tề gia nói về chuyện việc này, sau đó Tề Vân Phong mới khởi hành.
Trong lòng Hướng Đông Tinh nghĩ thầm: "Cũng chơi lớn quá rồi đấy, chỉ vì gặp nhau mà ngang nhiên đập thẳng năm tỷ vào đó! Thế lực đang muốn đối phó Tề Đẳng Nhàn rốt cuộc lớn đến cỡ nào mà lại làm cho người ta phải kiêng dè đến vậy?”
Nhưng trong nội tâm cô ta cũng không quá sợ hãi, thậm chí cũng chẳng có tí tẹo hối hận nào, nói kiểu gì thì nói, một khi giọt nước tràn ly, tập đoàn Hướng thị sẽ luôn ủng hộ Tề Đẳng Nhàn.
"Tôi phải nhắc nhở cậu, lần này Từ Ngạo Tuyết trở về từ Đế Đô, trông rất hung hãn, cậu phải thật cẩn thận đấy."
"Có người của Từ gia cung phụng, còn có cả cao thủ của Long Môn, thêm vài cao thủ được các thế lực lớn huấn luyện đều được cô ta mang về đây."
"Nếu cậu không thỏa hiệp, chắc chắn sẽ xảy ra tử chiến."
Sắc mặt Tề Vân Phong trở nên nghiêm trọng, nghiêm túc nói với Tề Đẳng Nhàn.
Tề Đẳng nghe xong gật đầu, cười một tiếng: "Dù sao cũng là thế lực lớn của Đế Đô, có năng lực này cũng không phải chuyện lạ. Nhưng đại ca anh cứ yên tâm, tôi đã ở trong nhà tù U Đô nhiều năm như vậy cũng không phải là uổng công, nếu cô ta muốn động thủ với tôi, tôi sẽncho cô ta biết chữ chết viết thế nào.”
Tề Vân Phong trầm giọng nói: "Trước mắt thì Tề gia không giúp được gì cho cậu, ở nhà vẫn đang che giấu mọi chuyện rất kín đáo, chuyến này đều dựa vào chính cậu dàn xếp, nhà ta chỉ có thể âm thầm phối hợp.”
Tề Đẳng Nhàn híp mắt cười, đáp: "Không bao lâu nữa tôi cũng sẽ trở về Đế Đô, đến lúc đó hãy đặt dấu chấm cho nhiều năm oán hận kia đi!”
Nhìn thấy Tề Vân Phong có gì muốn nói lại thôi, Hướng Đông Tinh đứng lên chuẩn bị rời đi, cô ta từ khi sinh ra đã là một người có tài quan sát.
Tề Đẳng Nhàn lại thản nhiên nói: "Hướng tổng không cần kiêng dè như vậy, chúng ta là mối quan hệ thân thiết mà, cô cứ ở lại đi. "
“Đại ca, cô Hướng là người có thể tin cậy, cũng có thể nói là sống chết nương tựa lẫn nhau."
"Có chuyện gì cứ nói trước mặt cô ấy không sao cả."
"Tương lai tập đoàn Hướng thị sẽ trở thành trợ thủ đắc lực quan trọng nhất, để cho cô ấy biết một vài tình huống để chuẩn bị dần là vừa."
Sau khi Tề Vân Phong nghe nói như vậy liền thấy sửng sốt, sau đó khiếp sợ nhìn về phía Hướng Đông Tinh, lại nhìn Tề Đẳng Nhàn, trong ánh mắt kia mang theo ý hóng hớt rõ ràng.
"Ô em họ có bản lĩnh đấy, vừa mới từ nhà tù U Đô ra không bao lâu mà đã có được mối quan hệ như vậy." Tề Vân Phong cười ha ha nói.
"Tề tiên sinh suy nghĩ nhiều rồi, giữa chúng tôi không phải loại quan hệ như vậy, chỉ là quan hệ bạn bè kề vai sát cánh thôi." Hướng Đông Tinh lắc đầu, bâng quơ giải thích.
Tề Vân Phong liền nói: "Nói thì nói như vậy, nhưng sự tình thật sự như nào tôi cũng có biết được đâu, Hướng tổng không cần giải thích với tôi, đây là chuyện của hai người!”
Hướng Đông Tinh nhìn thấy biểu cảm dương dương đắc ý của Tề Đẳng Nhàn, xúc động đến mức suýt tặng cho hắn hai quyền, không biết tên này đắc ý cái gì vậy, không chủ động đứng ra giải thích một chút à?
Tề Vân Phong chậm rãi nói với Tề Đẳng Nhàn: "Thật ra hàm chuẩn tướng quân của cậu là chúng tôi thương lượng với Phó lão mà có.”
Tề Đẳng Nhàn ngẩn người, chuyện này hắn thật sự không ngờ tới, vốn tưởng chỉ đơn giản là Phó Phong Vân muốn mượn sức hắn đến làm việc mà thôi.
"Việc chúng ta phải làm rất lớn, những chuyện tiếp theo tôi sắp nói không thể tiết lộ ra ngoài bất cứ điều gì..." Sắc mặt Tề Vân Phong trở nên nghiêm túc.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!