“Đều nói một ngày vợ chồng trăm ngày hòa thuận, cô có thể đừng nhìn tôi cay độc như vậy được không a?” Tề Đẳng Nhàn nhìn Từ Ngạo Tuyết, mỉm cười hỏi.
“Ha ha ha, tôi hận không thể đâm anh mấy trăm đao để báo ân!” Từ Ngạo Tuyết mỉm cười đáp lại.
Mấy ngày nay điều chỉnh tâm tình cùng cảm xúc, cô ta rốt cục tìm được một ít cảm giác ngày xưa, không hề chán nản như vậy.
Tề Đẳng Nhàn nhún vai, nói: “Lần này đi là từ biệt, không biết bao lâu mới có thể gặp lại, thật đúng là làm cho tôi có chút luyến tiếc.”
Advertisement
Từ Ngạo Tuyết vẻ mặt lạnh lùng mà nghe, nói: “Đạo đức giả này của anh vẫn nên là giữ lại đi, hy vọng lần sau tôi sẽ đem những khuất nhục này trả lại hết thấy cho anh, anh cũng có thể có thái độ như vậy!”
Tề Đẳng Nhàn mỉm cười nói: “Được, tôi mỏi mắt mong chờ! Hy vọng cô có thể làm ra chút thành tích khiến ta kinh ngạc.”
Hắn giữ lại Từ Ngạo Tuyết, thậm chí thả Từ Ngạo Tuyết rời đi, đương nhiên là có ý của hắn.
Advertisement
Sự tồn tại của Từ Ngạo Tuyết, có thể kích thích mâu thuẫn giữa Ngọc Tiểu Long và Triệu gia, đối với hắn có lợi vô hại.
Triệu gia quái vật khổng lồ này, là đại boss đứng chắn trước mắt hắn, là trở ngại chính cản trở gia đình họ đoàn tụ.
“Trở lại Đế Đô, nếu có thể gặp mẹ tôi, giúp tôi hỏi thăm một câu.” Tề Đẳng Nhàn nói.
“ Được” yêu cầu vô cùng đơn giản này, Từ Ngạo Tuyết đương nhiên sẽ không cự tuyệt, nếu không có vẻ mình quá keo kiệt.
Xe đã chạy vào bãi đỗ xe ngầm của sân bay.
Sau khi dừng lại giữa chỗ đậu xe, Từ Ngạo Tuyết cởi dây an toàn, đẩy cửa xuống xe.
Tề Đẳng Nhàn theo xuống xe, tiễn cũng phải đến nơi đến chốn, dù thế nào cũng phải đưa cô an toàn lên máy bay mới có thể đi.
Lần chia tay này của hai người, cũng không có ấm áp như tình nhân.
“Được rồi, đưa đến đây đi, tôi nghĩ không bao lâu nữa chúng ta sẽ gặp nhau.” Từ Ngạo Tuyết ngạo nghễ đứng, giày cao gót bảy cm làm cho hai chân cô nhìn qua càng thêm thon dài thẳng tắp.
“Trước khi chia tay không nên làm gì sao?” Tề Đẳng Nhàn cười nói, vươn hai tay về phía Từ Ngạo Tuyết.
Từ Ngạo Tuyết cười nhạo một tiếng, còn muốn ôm?!
Tề Đẳng Nhàn cười nói: “Tôi chiếu cố cô như vậy, còn đem biệt thự cô đã bán đi mua về, cô không nên cám ơn tôi sao?”
Từ Ngạo Tuyết sửng sốt, sau đó trực tiếp nhào vào trong ngực hắn.
Tề Đẳng Nhàn ôm đoàn ôn hương nhuyễn ngọc này, có chút thở dài.
Từ Ngạo Tuyết thấp giọng nói: “Tôi là phải cám ơn anh, nếu như không phải anh, tôi chỉ sợ không có dũng khí sống sót đến bây giờ!”
Những lời này của Từ Ngạo Tuyết không phải không có lý, sau khi cô ta thất bại vô cùng chán chường, là Tề Bình Nhàn đối với cô ta hết lần này đến lần khác làm nhục, làm cho trong lòng cô ta dâng lên ngọn lửa báo thù.
Cô ta sở dĩ bức thiết muốn quay trở lại, chính là bởi vì thầm nghĩ báo thù, đem chính bản thân thừa nhận khuất nhục, trăm ngàn lần trả lại cho Tề Bình Nhàn!
“Vẫn là câu nói kia, hy vọng cô sau này không có mê muội.” Tề Đẳng Nhàn cười cười, thản nhiên nói.
Từ Ngạo Tuyết nghiêm túc ngẩng đầu nhìn Tề Đẳng Nhàn, một lát sau, cô ta khẽ gật đầu, nói: “Hy vọng trước khi tôi giết chết anh, anh đừng bị những người khác giết!”
Tề Đẳng Nhàn cười nói: “Sẽ không đâu, chân của cô đẹp như vậy, tôi không nỡ chết.”
Sau đó, Từ Ngạo Tuyết cảm giác được một đôi tay An Lộc Sơn bò lên đùi sau của mình.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!