“Không sao, rác rưởi như vậy không làm tôi bị thương được.”
Tề Đẳng Nhàn cười với Kiều Thu Mộng, nhẹ nhàng bâng quơ bỏ tay mình xuống.
Thương Quân đã chết ngất ở trên mặt bàn, bị một đấm này khiến cho khuôn mặt cũng biến hình, xương cốt phỏng chừng cũng phải lệch vị trí.
Kiều Thu Mộng trợn mắt há hốc mồm nhìn Tề Đẳng Nhàn, Thương Quân chính là trưởng phòng bộ phận an ninh của tập đoàn Hướng thị, càng là chiến sĩ đã từng phục vụ trong bộ đội đặc chủng!
Cao thủ như vậy lại bị Tề Đẳng Nhàn nhẹ nhàng bâng quơ đấm một cái bay luôn ra ngoài? Đây là chuyện gì vậy!
Trịnh Quang Minh cũng đồng dạng sợ rơi cằm, che ngón tay vặn vẹo của mình lại ngồi ở trên ghế run bần bật, đến bây giờ anh ta mới phát hiện ra rằng Tề Đẳng Nhàn thật sự quá bạo lực!
Một đám nhân viên của bộ phận an ninh cũng không một ai nói được thành lời, một đám đều há hốc miệng nhìn Thương Quân chết ngất ở trên mặt bàn.
“Trưởng phòng Trịnh Quang Minh, hiện tại tới lượt chúng ta nói chuyện. Anh muốn tiếp tục nói đùa nói giỡn với tôi không? Hay là….” Tề Đẳng Nhàn nói.
Trịnh Quang Minh không chờ Tề Đẳng Nhàn kịp nói hết lời đã trực tiếp từ trong ngăn bàn của văn phòng lôi ra một tập văn kiện, không nói hai lời lập tức ký tên lên: “Phó trưởng phòng Tề, tôi cảm thấy tư chất của tập đoàn Kiều thị rất hợp với hạng mục của chúng ta!”
“Tôi đã ký xong văn kiện rồi, tập đoàn Kiều thị quay đầu là có thể lấy được hạng mục tiến hành hợp tác với chúng ta!”
“Ngài xem như vậy đã được chưa?!”
Tề Đẳng Nhàn nhíu mày, không trĩnh tới Trịnh Quang Minh lại quyết định nhanh như vậy, nhưng hắn cũng không nói thêm gì mà trực tiếp cầm văn kiện ở trong tay Trịnh Quang Minh lại giao cho Kiều Thu Mộng.
Kiều Thu Mộng kinh hỉ không thôi, không nghĩ tới vậy mà cuối cùng vẫn lấy được hạng mục này!
“Anh thức thời sớm một chút như vậy không phải là rất tốt sao?” Tề Đẳng Nhàn hỏi, duỗi tay vỗ vỗ trên mặt Trịnh Quang Minh.
Trong mắt Trịnh Quang Minh chợt lóe tia thù hận, nhưng trên mặt lại nịnh nọt tươi cười nói: “Phó trưởng phòng Tề dạy chí phải, về sau chỉ cần là việc của tập đoàn Kiều thị thì tôi đều sẽ bật đèn xanh!”
Kiều Thu Mộng cũng lo lắng Tề Đẳng Nhàn tiếp tục rối rắm, vội vàng kéo hắn: “Nếu trưởng phòng Trịnh đã gật đầu rồi thì chuyện này cứ như vậy đi, chúng ta cũng không có tổn thất gì cả, oan gia nên giải chứ không nên kết.”
Tề Đẳng Nhàn trực tiếp bị Kiều Thu Mộng lôi đi.
Trịnh Quang Minh nhìn một đám nhân viên của bộ phận an ninh một cái, cả giận nói: “Còn thất thần cái gì, không mau chóng gọi xe cứu thương tới đưa chúng tôi đi bệnh viện!”
Chờ xe cứu thương tới đưa người đi rồi, Trịnh Quang Minh mới lôi điện thoại ra trực tiếp gọi cho Kiều lão gia tử ở nơi đó.
“Kiều lão gia tử, cháu rể Tề Đẳng Nhàn nhà các người giỏi thật, mang theo Kiều Thu Mộng tới bàn hạng mục với tôi, buộc tôi ký hợp đồng thì chưa nói, còn trực tiếp đánh tôi một trận nữa đấy!”
“Nếu nhà các người không để họ Tề kia và Kiều Thu Mộng tới bồi tội với tôi thì tập đoàn Kiều thị các người chờ bị phá sản đi!”
Không kịp chờ Kiều lão gia tử nói thêm gì đó thì đối phương đã trực tiếp ngắt điện thoại.
Kiều Thu Mộng lái xe dẫn theo Tề Đẳng Nhàn về nhà.
Tề Đẳng Nhàn nhàn nhã dựa vào ghế phụ, lười nhác thưởng thức tấm card trong tay. Tấm card này chính là thẻ hội viên chí tôn của khách sạn Thiên Địa, trước khi Sở Vô Đạo ra tù đã đưa cho hắn.
“Hôm nay cảm ơn anh đã giúp tôi, nhưng anh vẫn quá xúc động rồi.” Kiều Thu Mộng nhìn nhìn con đường phía trước cực nghiêm túc nói.
“Đối phó với đồ ngốc như vậy, phương pháp đơn giản nhất chính là có thể động thủ thì không động khẩu. Nếu không phải có cô ở đấy thì tôi còn lười phải dong dài với bọn họ!” Tề Đẳng Nhàn nhún vai bất đắc dĩ phản bác.
Khóe miệng Kiều Thu Mộng run rẩy, noi: “Tề Đẳng Nhàn, nếu anh muốn trở thành người trong giới thượng lưu thì trước tiên phải biết cách nói chuyện đã, làm việc cũng phải để ý một chút! Đừng lúc nào cũng treo thô tục ở bên miệng, cũng đừng động một chút đã động thủ đánh người.”
“Ha….Đám người đó thì tính là gì? Người người bình đẳng giống nhau, tôi không cho rằng nên phân biệt trên dưới cái gì. Hơn nữa, nếu như làm việc hay nói chuyện mà không thể theo bản tính thì còn có gì gọi là lạc thú nữa?” Tề Đẳng Nhàn phản bác một câu, vốn dĩ không thèm để lời nói của Kiều Thu Mộng ở trong lòng.
Trong lòng Kiều Thu Mộng lại lẩm bẩm: “Thật là bùn nhão không trát nổi tường! Không hổ danh cảnh ngục nhỏ từ địa phương nhỏ tới, tầm mắt đại khái cũng chỉ như ở nơi ngục giam lớn hơn một chút!”
“Nếu hắn còn không thay đổi thì vĩnh viễn không xứng được với mình!”
Kiều Thu Mộng vẫn chưa phát hiện tâm tư mình xảy ra biến hóa. Trước kia chỉ nghĩ Tề Đẳng Nhàn dù ra sao cũng không xứng với mình, hiện tại lại nghĩ nếu Tề Đẳng Nhàn không thay đổi thì sẽ không xứng với mình.
Tề Đẳng Nhàn nhịn không được quay đầu liếc mắt nhìn Kiều Thu Mộng một cái, khuôn mặt giảo hoạt, đường cong dáng người lồi lõm rõ ràng, đặc biệt là trước ngực bị dây an toàn thắt chặt phác họa rõ ràng khiến người hận không thể có đôi mắt nhìn xuyên thấu.
“Sao hiện tại mình lại càng ngày càng thích nhìn phụ nữ vậy chứ? Không được, quá ảnh hướng tới tốc độ rút đao rồi. Nếu hôm nay cô ta không ở đây thì hai tên nhãi như Trịnh Quang Minh và Thương Quân kia sao có thể có cơ hội thở dốc lâu như vậy ở trước mặt mình!” Tề Đẳng Nhàn nhịn không được thầm nghĩ, vội vàng thu ánh mắt lại.
Ở trong ngục giam, Tề Đẳng Nhàn trước nay nói một không hai, có tên phạm nhân nào dám ở trước mặt hắn nói thêm một câu vô nghĩa đâu?
Dư quang Kiều Thu Mộng chú ý tới Tề Đẳng Nhàn vội vàng thu hồi tầm mắt thì ý cười hiện lên, nghĩ thầm: “Anh cũng tự biết bản thân không xứng với tôi đi?”
Lái xe tiến vào gara, Kiều Thu Mộng cầm theo hợp đồng chuẩn bị báo tin vui cho cha mẹ.
Còn chưa kịp vào tới cửa nhà thì có một chiếc xe ngừng lại, Kiều lão gia tử đen mặt từ trên xe đi xuống.
“Ông nội, con lấy được hạng mục của tập đoàn Hướng thị rồi….” Kiều Thu Mộng chào đón lão gia tử mà kiêu ngạo nói.
Kiều lão gia tử lại giơ tay tát một cái lên mặt Kiều Thu Mộng, tức giận nói: “Con là cái đồ phế vật!”
“Ta để con đi thu phục hạng mục, con lại trực tiếp mang theo Tề Đẳng Nhàn tới uy hiếp trưởng phòng Trịnh người ta? Còn trực tiếp đánh trưởng phòng Trịnh?”
“Không nghĩ tới vì giữ được chức vụ của mình mà còn lại không từ thủ đoạn như vậy? Ta nói cho con biết, hiện tại trưởng phòng Trịnh đã ghim chúng ta rồi!”
“Nếu con không được trưởng phòng Trịnh tha thứ, đừng nói ta bãi bỏ chức tổng tài của con, ta thậm chí còn sẽ xóa tên con ra khỏi gia phả luôn!”
Kiều Thu Mộng trực tiếp bị một tát này đánh đến ngốc, nước mắt mãnh liệt đảo quanh hốc mắt nhưng trước sau chịu đựng không rơi một giọt.
Lông mày Tề Đẳng Nhàn hung hăng nhướng lên, có chút khó chịu.
“Lập tức mang theo tên phế vật Tề Đẳng Nhàn này tới xin lỗi trưởng phòng Trịnh mau, không tiếc giá nào cũng phải được anh ta chấp nhận lời xin lỗi, nếu không ta sẽ xóa tên con ra khỏi gia tộc này!” Kiều lão gia tử vô cùng phẫn hận nói.
Những lời này của lão gia tử vô cùng rõ ràng, muốn Kiều Thu Mộng không tiếc cái gì dù phải trả giá lớn đi nữa.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!