Trương Phàm lập tức đi theo Hoa Vân để xem xe.
Về phần những người khác thì hắn phất tay để cho bọn họ giải tán.
Trình Dũng sau khi chứng kiến sự thần kỳ của mê huyền trận, cậu cũng biết bản thân ở lại không có tác dụng gì, cho nên cậu cũng bỏ đi.
Chỉ là cậu rất nhanh tìm được Thiệu Vĩ, tỉ mỉ nói một phen về tình huống mê huyễn trận.
Thiệu Vĩ cả kinh: “Thật vậy sao?”
“Ông chủ, không chỉ tôi, tất cả những người tôi dẫn theo đều đã trải nghiệm qua rồi!" Trình Dũng đã chuẩn bị tốt để đáp loại sự hoài nghỉ của Thiệu Vĩ.
Bởi vì nếu như cậu không phải tự mình trải nghiệm, mà chỉ là người khác nói với cậu như vậy thì cậu cũng sẽ không thể tin được.
“Trương tiên sinh thật sự là thần tiên! Tôi đã nói không sai người mài! Tôi đã nói chúng ta trong họa có phúc mài”
“Thủ đoạn như vậy, thủ đoạn như vậy... Chỉ cần chúng ta có thể lấy được thứ khiến Trương tiên sinh hài lòng, chỉ là thứ lộ ra từ khe hở đầu ngón tay của anh ta thì cũng đủ cho chúng ta hưởng dụng rồi!”
Thiệu Vĩ rất hưng phấn, ông ta không ngừng đi qua đi lại.
“Ông chủ, nhưng ở Nam Tuyền đã rất khó lấy được dược liệu quý báu gì! Chúng ta không thể chỉ giới hạn ở khu vực Nam Tuyền được!” Trình Dũng đi theo Thiệu Vĩ làm nghề này cho nên cậu đối với tình huống của Nam Tuyền cũng vô cùng hiểu rõ.
Vậy thì ra khỏi Nam Tuyền đi! Bất kể ở đâu, chỉ cần có đồ mà chúng ta cần, liền lấy hết cho Trương tiên sinh!” Thiệu Vĩ trầm giọng nói.
“Đúng rồi, Trương tiên sinh muốn di xem xe! Anh ấy muốn mua xe, ông chủ, chúng ta có nên... Trình Dũng cảm thấy đây là cơ hội tốt để biểu hiện.
“Không cần! Từ việc chúng ta được trả vượt mức số tiền dược liệu mà xem thì Trương tiên sinh căn bản cũng. không thiếu tiền, một chiếc xe mới thì bao nhiêu tiền chứ? Ở mặt này không cần bù đắp!”
“Chỉ cần chúng ta có thể tìm được đầy đủ dược liệu quý báu, tôi tin là hoàn toàn đủ rồi!”
Thiệu Vĩ cẩn thận suy nghĩ một chút rồi mới lắc đầu nói.
“Ông chủ anh minh!” Trình Dũng gật đầu đồng ý. “Cậu bớt vuốt mông ngựa lại đi, mau triệu tập anh em, chúng ta mở thêm vài đường dây, liên hệ với bạn bè các nơi...” Thiệu Vĩ xoa tay, tính tích cực tăng vọt.
Trương Phàm từ trên xe taxi bước xuống, vào cửa hàng, nhìn Mercedes - Benz 4S trước mặt.
Vốn là Hoa Vân đi cùng hắn, nhưng trên đường cô lại nhận được điện thoại, có việc gấp cho nên Trương Phàm liền tự mình đi .
Mercedes!
Kỳ thật trong những chiếc xe sang trọng có thể lựa chọn, dòng này cũng không tính là quá hào phóng.
Nhưng Mercedes đại diện cho một ý niệm lúc trước của Trương Phàm, lúc trước hắn thật ra đã từng ảo tưởng không chỉ một lần có được một chiếc Mercedes của bản thân trông sẽ như thế nào.
Hăn thậm chí còn thừa dịp đại học đi thi lấy bằng lái xe - đây hình như là bệnh chung của đàn ông, có rất ít người đàn ông không thích xe.
Lúc trước không có điều kiện, cũng chỉ dám nghĩ.
Mặc dù bây giờ hắn cũng không có tiền, nhưng có Hoa Vân ở sau lưng ủng hộ, hắn trái lại có thể thực hiện phần niệm tưởng này...
Vài ngày trôi qua, Trương Phàm ở tu tiên giới cùng với Trương Phàm trên địa cầu đã triệt để dung hợp lại với nhau, tuy hai mà một!
Mercedes 4S không bao giờ thiếu khách hàng. Nhưng bọn họ phục vụ rất tốt, Trương Phàm dù có ăn mặc rất bình thường, nhìn không giống người có tiền, nhưng khí chất thong dong tự tin của hắn lại không cho bất luận kẻ nào khinh thường.
Cho nên trái lại không xảy ra chuyện máu chó nhân viên bán hàng mắt chó coi thường người khác.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!