Trong mắt hắn, Nguyệt Mộng Ly vĩnh viễn an tĩnh thanh nhã như vậy.
Mặc dù vừa rồi lời nói vô cùng bình tĩnh, nhưng lửa giận đã thế hiện qua lời nói lãnh đạm kia rồi.
Hơn nữa đây còn là lần đầu tiên Nguyệt Mộng Ly mở miệng thỉnh cầu Diệp Viễn, điều này khiến Diệp Viễn không biết phải cự tuyệt thế nào.
“Được rồi được rồi, không phải là luyện một viên đan dược thôi hay sao, chút chuyện này lớn đến thế nào chứ!” Diệp Viễn bất đắc dĩ nói.
“Không phải luyện đan đơn giản như vậy! Sư phụ, không cho phép người đối phó qua loa! Người phải so tài với hắn, nhất định phỉa cho hắn biết, cái gì mới là thuật luyện dược chân chính!” Tiêu Như Yên chỉ vào Nhậm Đông nói.
Diệp Viễn không nhịn được quay người nhìn Nguyệt Mộng Ly một cái, Nguyệt Mộng Ly không nói gì, nhưng ánh mắt của nàng lại như nói lên tất cả.
Ý tứ đó như là đang nói, chỉnh đốn tên tiểu tử không hiểu chuyện này cho cẩn thận!
Diệp Viễn không khỏi đồng tình nhìn Nhậm Đông một cái nói: “Huynh đệ, không phải là tiểu đệ ta không giúp ngươi, thực sự là ngươi không nên gây sự với các nàng ấy!”
Nhậm Đông rất khó chịu, mấy người này, hoàn toàn không coi mình ra gì!
Bất luận là hắn đi tới đâu ở Vô Phương Thành này thì cũng đều là tiêu điểm chú ý, làm gì có lúc nào bị người ta coi thường như vậy?
“Ha, chỉ là hai nữ nhân xấu xí mà thôi, còn không thể nói hay sao? Muốn khiêu chiến ta phải không? Được, ta cho ngươi cái cơ hội này! Hôm nay vừa đúng ta cũng đi tham gia khảo hạch của công hội luyện dược sư, chúng ta liền đến so một lần, xem đan dược của ai luyện xuất sắc hơn!” Nhậm Đông trầm giọng nói.
Vẻ mặt Diệp Viễn chẳng sao cả hỏi lại: “Thi thê’ nào?”
“Lúc tham gia khảo hạch, chúng ta cùng luyện một loại đan dược, chất lượng đan dược của ai cao hơn, thì người đó thắng! Nếu như phẩm cấp bằng nhau, ta sẽ mời trưởng lão của công hộl luyện dược sư đến quyết định xem chất lượng đan dược của ai cao hơn!”
Nhậm Đông nói chuyện vô cùng kiêu ngạo, giống như chỉ sợ người khác không biết hắn quen biết với trưởng lão của công hội luyện dược sư vậy.
Diệp Viễn thế nào cũng được nói: “Vậy cứ làm theo cách của ngươi.”
Tổng bộ công hội luyện dược sư của Cuồng Phong giới ở Vương Thành, còn tổng bộ công hội luyện dược sư của Vô Biên giới chính là ở Vô Phương Thành.
Có điều, so sánh với địa vị cúa Tinh Uyên ở Cuồng Phong giới thì địa vị của hội trưởng của công hội luyện dược sư ở Vô Biên giới hiển nhiên là không được cao bằng Tinh Uyên.
Bởi vì luyện dược sư Hoàng cấp ở Vô Biên giới rất nhiều, chỉ tính riêng ở Vô Phương Thành, luyện dược sư Đan Hoàng đỉnh phong đã có tới hai người.
Một người trong đó, chính là hội trưởng của công hội luyện dược sư.
Đương nhiên, trình độ thuật luyện dược của Vô Biên giới cao hơn Cuồng Phong giới rất nhiều.
Trình độ của Tinh Uyên nếu đặt ở Vô Biên giới thì vẫn chưa được xếp vào năm vị trí đứng đầu.
Một đoàn người đến công hội luyện dược sư, hiển nhiên người của công hội đều quen biết với Nhậm Đông, không ít người lên tiếng chào hỏi hắn.
“Nhậm Đông hiền chất, hõm nay ngọn gió nào lại đưa ngươi tới đây vậy?”
Nhậm Đông dẫn mấy người Diệp Viễn vào một chỗ trong thiên điện, một vị lão giả vừa nhìn thấy Nhậm Đông lập tức nhiệt tình chào hỏi.
“Thì ra hôm nay là Ngũ Huyền đại sư tọa thiền, tiểu chất bái kiến đại sư.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!