“Ngũ Huyền đại sư, thật ra là ta đã có sư phụ rồi, thế nên về chuyện bái sư thì hay là thôi đi.” Diệp Viễn tiếp nhận nhẫn trữ vật, thô lỗ cắt ngang lời của Ngũ Huyền.
“Thế này… có sư phụ cũng không vấn đề gì! Vỏ Phương Thành là thánh địa đan đạo, mà hội trưởng đại nhân càng là cường giả Đan Hoàng đỉnh phong, lão phu chưa đủ tư cách, nghĩ đến hắn hẳn là có tư cách. Có hội trưởng đại nhân đứng ra, tin tưởng sư phụ của ngươi cũng sẽ không nói gì nhiều! Bằng vào thiên tư của ngươi, có công hội luyện dược sư bồi dưỡng, tương lai phi thăng Thần Vực dường như là chuyện ván đã đóng thuyền!”
Hiển nhiên là Ngũ Huyền chưa từ bỏ ý định, còn muốn thuyết phục để Diệp Viễn động tâm.
Diệp Viễn nhức đầu một trận, khoát tay nói: “Sư phụ lão nhân gia ông ta đối với ta rất tốt, ta không có ý muốn thay đổi sư môn. Ngũ Huyền đại nhân, ta còn có chuyện quan trọng trong người, sẽ không ở lại đây lâu nữa. Tử Huy huynh, chờ hung chương chê’tác xong, làm phiền huynh phái người lấy, sau đó đưa đến chỗ ở của ta.”
Nói xong, Diệp Viễn lập tức quay đầu rời đi.
Trong sân một chỗ u tĩnh của phủ thành chủ.
Một lão giả với đôi mắt nhỏ nhưng tinh tường đang uống trà ở trong đình nghỉ mát.
Lão giả này, chính là người quyền lực lớn nhất Vô Phương Thành, thành chủ Nhậm Tinh Thuần!
Nhậm Tinh Thuần ngồi đối diện với một người trung niên, nhìn phần giữa hai lông mày thì có vài phần giống với Nhậm Tinh Thuần.
“Dục Kiệt, đã nhiều ngày Vô Phương Thành phong vân tế hội, ngươi phải chú ý một chút. Nhất là mấy lão gia tử của ba tông, cần phải hầu hạ thật tốt, đừng sinh ra hỗn loạn gì mới được.” Nhậm Tinh Thuần nói.
“Phụ thân yên tâm, nhi tử đã sắp đặt xong tất cả. Lần này tình thế không giống bình thường, nói vậy có lẽ mấy vị kia cũng không cố ý gây chuyện.” Nhậm Duc Kiêt nói.
Nhậm Tinh Thuần gật đầu đáp:
“Thật là không ngờ Vô Biên giới chúng ta lại gặp phải tai bay vạ gió như vậy! Nếu như mấy lão già này ở phía sau còn không yên tĩnh thì bọn họ chính là tội nhân Vô Biên giới! Trừ ba nhà bọn họ ra, tất cả những người khác đã đến đông đủ chưa?”
“Còn có mấy người chưa đến, nhưng đều đã nhận được tin tức là bọn hắn đều đang trên đường, trong vòng hai ngày này sẽ đến.” Nhậm Dục Kiệt nói.
“ừ, vậy là tốt rồi. Được rồi, tên tiểu tử Diệp Viễn kia cực kỳ quan trọng trong lần hội tụ này, chúng ta áp dụng sách lược gì với Cuồng Phong giới đều phải thông qua hắn xem xem thế nào. Ta để Từ Tử Huy đi mời hắn, chẳng biết hắn đã tới chưa?”
“Đã đến, nhi tử đã sắp xếp cho hắn ở Phong Nhã Các. Nói về tiểu tử này thì thực sự là hắn cũng rất lợi hại!” Nhậm Dục Kiệt ánh mắt lóe lên nói.
“A? Lợi hại như thế nào?”
“Hôm qua Diệp Viễn vừa mới vào thành, chẳng biết thế nào lại đụng chạm với Đông Nhi, hai người bọn hắn còn triển khai một trận đấu đan!”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!