Trong lòng Linh Nhi cảm thấy có chút hả hê.
Kể từ khi biết thân phận của Diệp Viễn, một chút hảo cảm của Linh Nhi đối với Diệp Viễn lúc trước cũng giảm bớt.
Không mất bao nhiêu thời gian, thì có nhân viên lấy mười cái nhãn từ trên giá tầng thứ bảy xuống, hiện ra đến trước mặt Diệp Viễn.
Mà hành động này cũng đưa tới oanh động không nhỏ.
Cái đại điện này rất lớn, có thể dung nạp hơn vạn người. Mà số luyện dược sư ở đây lúc này, sợ là cũng có tới hơn một nghìn người.
Hơn nữa dám đến Thiên Vấn Tường khiêu chiến, đại thể cũng đều là hạng người tâm cao khí ngạo, rất có thực lực.
Đương nhiên, những người này sẽ căn cứ thực lực của chính mình đến chọn nhãn tương ứng.
ở trên nhãn có vấn đề tường thuật tóm lược, những luyện dược sư ở đây đều căn cứ những tường thuật tóm lược đó đến chọn câu hỏi.
Không người nào dám như Diệp Viễn giải đáp vấn đề vượt quá năng lực cảnh giới, dù sao Nguyên tinh của mọi người cũng không phải rau cải trắng, dùng để ném cho Lâm Lang Các.
Luyện dược sư ở xung quanh đây, đẳng cấp cao nhất là Đan Vương đỉnh phong, nếu như cường giả Đan Hoàng không có việc nhất thiết, chắc chắn là sẽ không tới nơi này.
Cho nên đối với những người này mà nói, tầng thứ bảy gần như chính là cấm địa.
Ngoại trừ muốn xem qua một chút thì dường như không có người dám khiêu chiến tầng thứ bảy.
Mà Diệp Viễn một lần lấy mười cái nhãn, lập tức đưa tới oanh động không nhỏ trong đám người.
“Mười cái nhãn tầng thứ bảy, điên rồi sao? Mặc dù là Đan Thần Tử và thành chủ đại nhân cũng không dám một lần khiêu chiến mười cái nhãn tầng thứ bảy đi?”
“Ha ha, cũng không biết là đại thiếu gia nhà giàu nào muốn vung tiền như rác! Mười cái nhãn, hắn có thể đọc được sao?”
“Ài, tiểu tử này tuổi tác nhỏ như vậy, có khi còn không biết thuật luyện dược là cái gì. Đáng tiếc, mười câu hỏi này nếu để ta biết một chút thì tốt!”
“Cho ngươi biết một chút thì thế nào, cũng tốn công vô ích.”
Trong lúc nhất thời, không ít ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía Diệp Viễn, nhưng mà đại bộ phận ánh mắt của mọi người đều mang vẻ khinh thường.
Dù sao, thổ hào vung tiền như rác như vậy, ở bất kỳ nơi nào đều là đối tượng khiến người ta ước ao đố kị.
Thật ra thì Diệp Viễn cũng không phải là thổ hào, thế nhưng nếu Tào gia dám động tay ở trên đầu của hắn, hắn sẽ bắt Tào gia phải trả cái giá tương ứng!
Làm cự đầu một phương ở Vô Phương Thành, Diệp Viễn không tin Tào gia không biết mình được thành chủ đại nhân mời đến.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!