Nói rồi, Trúc Giang lại lần nữa chìm thần thức vào trong ngọc giản.
Cũng vào lúc này, ở một chỗ trong mật thất của công hội luyện dược sư, truyền tin phù bỗng nhiên sáng lẽn.
Đan Thần Tử đang bế quan hai mắt vụt sáng, lẩm bẩm nói: “Long Hổ Cường Hồn Đan mà ta nghiên cứu bao nhiêu năm nay mãi vẫn không có cửa vào, vậy mà lại có người có thể phá được bức tường ngăn đó! Ta lại muốn xem xem, rốt cuộc thiếu niên này là người thế nào!”
Nói xong, thân ảnh của Đan Thần Tử nháy một cái đã biến mất khỏi mật thất.
Lúc này người ở trong Lâm Lang Các đã chìm vào điên cuồng.
“Câu hỏi số một trăm ba mươi lăm cũng đúng! Trời ơi, rốt cuộc thiếu niên này là thần thánh phương nào mà lại có công lực như vậy!”
“Nếu như nói vấn đề số một trăm ba mươi sáu là do hắn mèo mù vớ cá rán, thì câu hỏi số một trăm ba mươi lăm này, cũng không thể dùng từ vận khí để hình dung đi?”
“Thiên Vấn Tường đã có lịch sử sừng sững mấy ngàn năm ở Vô Phương Thành, e là từ trước tới nay đều chưa từng có tình huống nào sôi nổi như thế này! Các ngươi nói xem, hắn sẽ không giải được hết cả mười câu hỏi đấy chứ?”
“Đùa cái gì thế? Mười câu hỏi mà đều giải được hết, thì tri thức đan đạo của thiếu niên này phải uyên bác tới mức nào đây!”
Đúng hết mười câu!
Thấy Diệp Viễn liên tiếp đáp đúng hai câu, loại suy nghĩ không thể át chế được này nảy ra từ trong đầu không ít người.
Không biết vì sao, mặc dù lý tính nói cho bọn họ biết, đây là việc không thể xảy ra, nhưng trong lòng bọn họ vẫn luôn mang một chút hi vọng, cảm thấy có lẽ Diệp Viễn thực sự có thể hoàn thành!
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, biểu tình trên mặt Trúc Giang càng ngày càng ngưng trọng.
Ngay cả Ngũ Huyền vẫn luôn vui tươi hớn hở, biểu tình trên mặt lúc này cũng vô cùng đặc sắc.
“Câu thứ một trăm ba mươi tư, chính xác! Tiền thưởng là một vạn hai ngàn Nguyên tinh thượng phẩm!”
“Câu thứ một trăm ba mươi ba, chính xác! Tiền thưởng một vạn hai ngàn năm trăm Nguyên tinh thượng phẩm!”
“Câu thứ một trăm hai mươi sáu, chính xác! Tiền thưởng một vạn năm ngàn Nguyên tinh thượng phẩm!”
Khoảng chừng ba canh giờ sau, mặt Tào Phương đã như màu đất.
“Chuyện này… chuyện này làm sao có thể? Câu hỏi số một trăm hai mươi sáu đã tồn tại mười mấy năm rồi, rất nhiều vị Đan Hoàng trung cấp đại tài trước đây đã từng đến khiêu chiến, nhưng không có một ai thành công. Rốt cuộc là làm sao mà tên thiếu niên này lại làm được?”
Đầu óc Tào Phương trống rỗng, biểu hiện của Diệp Viễn khiến lòng tự tin của hắn bị đánh tan từng chút từng chút một.
“Tào tam thiếu, tổng cộng là mười ba vạn sáu ngàn năm trăm Nguyên tinh thượng phẩm, bây giờ… có thể thanh toán được chưa?” Diệp Viền nhìn Tào Phương, lãnh đạm hỏi.
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc nhìn về phía Diệp Viền.
Đối với những luyện dược sư ở đây, ý nghĩa của việc giải đáp được mười câu hỏi này quan trọng hơn nhiều so với hơn mười ba vạn Nguyên tinh thượng phẩm.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!